Cuộc Sống Hoang Đường Của Tôi
Chương 15
Cuộc sống lại tạm thời bình tĩnh trở lại, vì cái gì nói tạm thời, bởi vì giờ khắc này tôi đang không bình tĩnh đứng ở bên trong, cẩu huyết lúc nào cũng có, năm nay lại đặc biệt nhiều.
Quản Nghiêu một thân váy áo trắng ngồi bên cạnh tôi, lẩm bẩm nửa giờ, kêu hai ly rượu, đem tất cả tin tức của hắn nói cho tôi nghe, hơn phân nửa là nói về Kha Thành, còn có một số chuyện về huynh đệ Hạ Lập Thiên.
“Sách” tôi có chút khổ sở, “Cậu nói Kha Thành hắn, hắn kết hôn?” Tôi trừng lớn mắt nhìn Quản Nghiêu, muốn hắn xác nhận lại một lần.
Quản Nghiêu mất hứng gật gật đầu, “Ân, theo tin tức tin cậy, đúng vậy, ở nước ngòai kết hôn. Sau đó hắn trở lại, có thể là cùng chuyện hắn kết hôn có chút liên quan.”
“Tôi đây là tiểu tam sao?” Tôi chỉ chỉ chính mình, cười nhạo, “Tôi mạc danh kỳ diệu trở thành nam hồ ly tinh phá hư gia đình người ta?”
Quản Nghiêu gật đầu một cái, sau đó lại lắc đầu, “Không thể nói như vậy. Kha Thành kết hôn tám phần là vì người nhà hắn, không có biện pháp, có thể là cũng người ta hiệp nghị kết hôn.”
“Cậu biết được?” Tôi rót một chén rượu cho hắn.
“Vô nghĩa, tôi nghe một người anh em nói, người nọ trước kia ở nước ngoài còn rất quen thuộc Kha Thành, hắn nói làm sao giảđược.”
Tôi nghĩ nghĩ, nhìn thấy Quản Nghiêu nâng cốc đặt ở bên môi, đoạt cốc rượu về chính mình uống một hơi, liếm liếm miệng,” Kia cũng là tiểu tam, người ta có pháp luật công nhận là vợ chồng, tôi cùng hắn không danh không phận, nói trắng ra vẫn là tiểu tam.”
“Yêutôi ngửi thấy một cỗ mùi chua nha! Nhìn xem Tiểu Cốc Vũ nhà ta lần này thật khó khăn nha!” Quản Nghiêu hai tay xoa bóp mặt tôi, tôi tát hắn một cái, thở hổn hển: “Cút mẹ cậu! Tôi sẽ bám trên người hắn, này không phải chuyện đùa đâu!”
“Yêu yêu yêu tức giận tức giận!” Quản Nghiêu không có hảo ý chọc chọc bả vai tôi, hắc hắc nở nụ cười.
Tôi nhìn bộ dáng đê tiện của hắn, lại tức, uống hết hai chén rượu, không nói đến chuyện của Kha Thành nữa mà chuyển tới chuyện của Hạ Lập Thiên.
”Cậu nói bọn họ xuất viện? vậy cậu nói xem họ có thể tới tìm tôi trả thù hay không a?”Đây mới là chuyện hiện giờ tôi lo lắng nhất.
Quản Nghiêu nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ, ”Tôi cũng không biết, bất quá anh phải cẩn thận mới được, dù sao các anh lúc đóăn tết còn bị như vậy. Hạ Hạo Nhiên mất khống chế, anh đem Hạ Lập Thiên làm thành như bây giờ, hắn không đánh anh gãy chân sẽ không là Hạ Hạo Nhiên.”
”Cậu nói gì vậy, đều đã qua năm năm, còn có thể tìm tôi làm gì chứ. Ngày đó tới nhà tôi là vì Kha Thành.” Tôi ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng rất khẩn trương, tôi thật sự sợ hãi một ngày nào đó Hạ Hạo Nhiên não rút, thật sự cầm dao đến chém tôi.
Ngày đó cùng Quản Nghiêu tán gẫu xong, một đường về nhà tôi đều nơm nớp lo sợ, rất sợ có người xông vào cho tôi một gậy, quả nhiên làm điều ác đi đêm đều lo sợ.
Vềđến nhà, nhìn thấy Kha thành đang ngồi xem TV, tôi mới cảm thấy thoải mái một chút, đổi xong giầy, tôi liền vọt vào lòng cậu ta, tuy rằng người này trên giường biến thái một chút, nhưng làđối với tôi rất tốt.
”Lại đi cùng Quản nghiêu sao?” Kha Thành vuốt vuốt tóc tôi, thanh âm lộ ra vui sướng.
”Đúng vậy, tôi còn có thểđi cùng ai nữa chứ.”
”Khi nào thì cho em và hắn gặp mặt nhận thức đây, em rất hiếu kỳ a, hắn rốt cuộc là người thế nào”
Tôi nằm trên đùi Kha Thành, híp mắt nhìn cậu ta, cười lạnh nói:”Hắn là người thế nào cậu không phải đã sớm biết, đã sớm ở sau lưng tôi điều tra xong đi.”
Kha Thành không phủ nhận, mà là cho tôi một nụ cười bí hiểm.
Tôi hừ một tiếng, không hề nhìn cậu ta, mà hết sức chuyên chú xem TV, nhưng màđại não đều nghĩđến chuyện Kha Thành kết hôn, hắn thật sự cùng người khác hiệp nghị kết hôn sao?
Tôi trong lòng có chuyện, cùng Kha Thành làm tình đều không hứng thú, Kha Thành giống nhưđã nhận ra điều gì, làm được một nửa thì dừng lại, bắt lấy cằm của tôi, hỏi: ”Anh làm sao vậy? có chuyện gạt em sao?”
Tôi căng thẳng, co rúm thân thể lại, Kha Thành bởi vìđộng tác này của tôi lập tức liền bắn, tôi cười ha hả, ”Cậu sẽ không phải là tiết sớm đi!”
Sau đó, tôi vì những lời này phải trả giáđại giới, Kha Thành làm cho tôi biết thể lực và sức dai của cậu ta, quả thực làm cho thắt lưng tôi sắp gãy, nhưng may mắn là Kha Thành không còn chấp nhất chuyện vừa rồi nữa.
Không mặn không nhạt qua một tháng, Kha Thành gần đây hay có điện thoại, phần lớn cậu ta dùng tiếng Anh nói chuyện, đáng thương tôi ngay cả tiếng Anh căn bản cũng không biết, nghe không hiểu cậu ta nói cái gì.
Cho nên thời điểm Kha Thành đi tắm, tôi lém lút xem di động của cậu ta, di động bên trong một cái ứng dụng đều không có, không QQ không vi kênh, cũng không có cả vi blog, người này sẽ không phải là không lên mạng chứ!
Tôi thời khắc canh chừng cửa phòng ngủ, sau đó mở ra lịch sử cuộc gọi, một người tên Lam Toa Lị, vừa thấy chính là một người nước ngoài, đóng lại lịch sử trò chuyện, tôi mở tin nhắn của cậu ta, chỉ có tin nhắn của tôi, những cái khác đều không có.
Này cũng quá cẩn thận rồi đi, ngay cả 10086 đều không có, chỉ trơ trọi một cái tên Hác Cốc Vũ, cậu ta cư nhiên đem tin nhắn xóa hết chỉđể lại tin nhắn của tôi.
Rất nhanh, cửa phòng ngủ chuyển đến tiếng động, tôi thảđiện thoại xuống, trong lòng buồn bực, xem ra tin tức của Quản Nghiêu làđúng, Kha Thành kết hôn, ở nước ngoài tìm một phụ nữ kết hôn, bởi vì vừa rồi tôi còn nghe được nội dung nói chuyện của hắn có từ kết hôn và ly hôn, hơn nữa còn lặp lại vài lần.
Tôi là nam hồ ly tinh a! Tôi thất bại nằm úp trên giường, tuy rằng tôi là tra nam nhưng nguyên tắc của tôi là không dây vào những người đã có gia đình, quả thực là thất đức.
Lúc buồn bực, tôi không thích nói chuyện, cũng không phản ứng người khác, nằm thẳng tắp trên giường nhắm mắt giả chết, Kha Thành đụng vào người tôi, một tay ôm tôi vào ngực, cũng không làm gì khác, chỉ làđơn thuần ôm lấy tôi, bỗng nhiên nghe được cậu ta thở dài.
Cứ như vậy chúng tôi lại ở chung một tháng, ngẫu nhiên làm tình, như lão phu thê bình thường ôm nhau ngủ tới sáng, ngày qua thật có chút vô vị, nhưng cũng rất tốt, người bình thường đều như vậy.
Nhưng trong lòng tôi có chuyện, thường xuyên làm tình cũng không xong, lời nói ở bên miệng nhưng không dám nói ra, tôi thật sự sợ nghe câu trả lời.
”Tôi hôm nay không về nhàăn cơm, tôi muốn đi cô nhi viện một chuyến, cung viện trưởng ăn cơm chiều.” Nói chuyện điện thoại xong, tôi quay đầu hướng Quản Nghiêu cười cười, ”Cậu xác định phải đi theo tôi đi.”
”Vô nghĩa, tôi lòng dạ thiện lương phải đi quyên tiền a!” Quản Nghiêu tài đại khí thô kéo kéo áo, ”Tôi không thiếu nhất chính là tiền, quyên!”
”Kia thật đúng là cám ơn cậu”. tôi ôm quyền nói cảm tạ, này không phải lần đầu tiên Quản Nghiêu theo tôi đi quyên tiền phúc lợi, đếm đếm cũng không ít hơn mười lần, mỗi lần hắn quyên rất nhiều tiền, đúng à nhà giàu mới nổi.
Tới cô nhi viện, một đám đứa nhỏ vọt tới ôm đùi tôi cùng Quản Nghiêu, có mấy người hướng chúng tôi làm nũng đòi ăn, Quản Nghiêu nở nở nụ cười, ”Có có có, cái này cho các em!”
Tôi không đi cùng Quản Nghiêu, màđi đến văn phòng của viện trưởng, vừa vào cửa viện trưởng tóc hoa râm đi tới đón tôi, cười tủm tỉm vỗ vỗ tay tôi, ”Cốc Vũ, đã về rồi.”
”Ân, Hác mụ mụ.” Tôi thân thiết gọi viện trưởng, Hác viện trưởng không có con, nàng đối với tôi cũng rất tốt, xem tôi như con đẻ mà nuôi dưỡng, từ nhỏđến lớn học phí của tôi đều là nàng cấp, hiện tại có lẽ tất cảđã trả lại nhưng phần ân tình này không thể mất đi, cho nên tôi kêu một tiếng mụ mụ cũng làđương nhiên.
Viện trưởng vui vẻ ra mặt, giữ chặt tay tôi, lại nói chuyện nhà, nói đến nói đi đều là về chuyện kết hôn của tôi.
”Cốc Vũ a, con chừng nào mới kết hôn sinh cho mụ mụ một đứa cháu vừa trắng vừa mập đây! Con phải cho ta ẵm cháu chứ!” Hác viện trưởng vỗ vỗ tay tôi, hốc mắt hồng hồng, ”Ta cũng đãđợi nhiều năm như vậy, con rốt cuộc thì khi nào mới hiểu chứ!”
Tôi khó xử, tôi chưa nói cho mụ mụ biết tôi thích nam nhân, sợ bà chịu không nổi, ai cũng khó chấp nhận đồng tính luyến ái mà, tôi không muốn kính thích bà, nhưng lại không thể cho bà hứa hẹn gì, mỗi lần nói đến đây tôi đều xấu hổ muốn đổi đề tài.
Nhưng lúc này đây, Hác viện trưởng không tính toán buông tha, trực tiếp đưa cho tôi tờ giấy, tôi xem nội dung bên trong liền hiểu được ýđồ của bà.
”Mẹ, con không đi.” Tôi đem tờ giấy trả lại cho bà.
Hác viện trưởng nghiêm mặt, đem tờ giấy nhét lại vào tay tôi, ”Lần này phải đi, đối phương điều kiện rất được, tướng mạo được, công việc cũng tốt, so với con cũng kém không mấy tuổi, là một cô gái tốt a!”
”Mẹ, con thật sự không đi. Con bây giờ còn chưa nghĩ kết hôn đây.” tôi nắm tờ giấy cảm giác có chút phỏng tay, tôi là một người gay có nguyên tắc, tuyệt đối không đi trêu trọc mấy cô gái, cũng không kéo họ xuống nước, nhưng mà Hác mụ mụ lại không biết.
Hác viện trưởng nóng nảy, ”Con còn ít tuổi sao!? Còn không muốn kết hôn, con rốt cuộc nghĩ thế nào vậy, đã ba mươi tuổi đầu, còn không nói chuyện yêu đương, con nghĩ cứ trực tiếp sống như vậy không kết hôn sao?”
Câu hỏi này của bà làm tôi hơi chột dạ, trong lòng cười khổ Hác mụ mụ người cũng quá nhạy bén đi!
“Nghe mẹ nói, cuối tuần đi gặp người ta, mẹđã cho côấy xem ảnh chụp của con,côấy cũng rất thích.” Hác viện trưởng cười hiền lành nhìn tôi.
Tôi chỉ có thểđáp ứng, đem tờ giấy nhét vào túi, hống bá vài câu, ”Đi đi đi, con cam đoan sẽđi.”
Hác viện trưởng vui vẻ, cười to vài tiếng, lại sờ sờđầu tôi, bà vẫn xem tôi vẫn như tiểu hài tử.
Tôi cũng Hác viện trưởng hàn huyên vài câu, Quản Nghiêu liền đi vào, trong tay còn cầm một phong thư, Hác viện trưởng biết Quản Nghiêu, thấy hắn đến cũng như nhìn thấy tài thần, nhiệt tình nghênh đón vào phòng.
”Quản tiên sinh, lần này lại theo Cốc Vũ tới sao?” Hác viện trưởng nhìn phong bì trong tay Quản Nghiêu, thực hưng phấn.
Tôi le lưỡi, này cũng không trách Hác mụ mụ gặp tiền liền hưng phấn, làm viện trưởng trại trẻ mồ côi tất nhiên rất mong được người đến quyên tiền, đây chính làáo cơm của trại trẻ mồ côi a!
Quản Nghiêu cùng Hác viện trưởng cũng thân thuộc, đem phong bìđặt lên bàn, nói:”Viện trưởng, tôi quyên tiền này để bọn nhỏđến trường.”
Viện trưởng “ai” một tiếng, cao hứng nhận phong bì, liên tục cám ơn Quản Nghiêu, còn khen ngợi hắn thiện lương.
Tuy rằng mỗi lần đều bị thổi phồng, nhưng hắn mỗi lần được khen làđỏ mặt, ngương ngùng khoát tay, ”hẳn là hẳn là.”
”Mẹ, hắn là tên nhà giàu mới nổi, chút tiền ấy chả bõ bèn gì, lần sau đến con làm cho hắn mang nhiều chút vềđây.”
Tôi đẩy đẩy bả vai Quản Nghiêu.
Hác viện trưởng tức giận trừng mắt liếc tôi một cái, còn quở trách tôi đôi câu, thuận tiện nói chuyện làm thân, làm Quản Nghiêu cho tôi một cái mị nhãn, thao, bị cười nhạo!
Viện trưởng làm một bàn đồăn, tôi và Quản Nghiêu ở lại ăn một chút, cùng viện trưởng hàn huyên hồi lâu, Hác viện trưởng lẩm bẩm dong dài một hồi lâu, Quản Nghiêu và tôi chỉ cố gắng gật đầu, còn thường xuyên trao đổi ánh mắt.
Trên đường về nhà, Quản Nghiêu một mực giễu cợt tôi, cười tôi bị giục kết hôn, hơn nữa còn giễu cợt tôi cư nhiên đáp ứng xem mắt, thuận tiện mắng tôi mặt người dạ thú, rốt cục muốn đi hại con gái nhà người ta.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
17 chương
81 chương