Cuộc Sống Hoang Đường Của Tôi
Chương 14
Editor: Vĩ Vĩ
Beta: Thác Vũ Yên Lan
“Em nói đi” Tôi ngồi trên giường, hỏi.
Kha Thành cũng nằm xuống, nhìn về phía tôi, ánh mắt kia chứa đựng hương vị khôn khéo, tôi cũng không biết có nên tin lới nói tiếp theo của cậu ta hay không.
Nhưng mà tốt xấu gì cũng nghe một chút, để tham khảo.
“Bởi vì bọn họ từng bắt cóc anh, lại làm hại anh thiếu chút nữa mất mạng.”
Cậu ta nói làm tôi thấy sợ hãi, tôi nghĩ cái này là không cần tham khảo, Kha Thành tất cảđều nói thật, đù sao đây cũng là việc cậu ta có thể làm được.
“Đây là lúc em về nước mới biết, kỳ thật lúc em đi tìm anh đã về nước hai lần.” Nói đến người này, Kha Thành sờ sờ vành tai tôi, cười cười, tôi miễn cưỡng cười với cậu một cái, bởi vì tôi thực dám khẳng định, lời nói kế tiếp sẽ làm tôi phát điên.
“Hai lần kia, em đều đem quá khứ của anh tìm hiểu hết, chính là anh cùng ai thượng giường, chơi trò luyến ái, bất quá làm em vui sướng chính là anh không có người yêu. Thân thể chơi bời bên ngoài so với tinh thần thượng bên ngoài tốt hơn nhiều, cho nên em không trừng phạt anh nhiều, chính là thao anh vài lần. Anh hẳn lên cảm thấy may mắn vì năm năm này không yêu ai”
Tôi cảm thấy một trận ác hàn, này mẹ nó thật biến thái, bất quá Kha Thành biến thành như vậy cũng là do tôi, như vậy tôi cảm thấy cậu ta biến thái vậy còn có thể nhận.
Kha Thành vẫn không ngừng vuốt ve vành tai tôi, đáy mắt biểu lộ thần sắc ôn nhu, “Hơn nữa em còn biết bên cạnh anh có người tên Quản Nghiêu, là hắn đã cứu anh, cho nên em rất cảm tạ hắn, bất quá quan hệ của hai người như vậy không tốt, điều này làm cho em thấy không vui vẻ”
Tôi ngoài cười nhưng trong không cười, nhéo mặt cậu ta, “Theo cậu nói như vậy tôi không cần bằng hữu luôn sao?”
“Em đâu nói không cho anh kết giao bằng hữu, em chỉ là nói một chút cảm thụ của em mà thôi.” Kha Thành ủy khuất nhìn tôi.
Tôi “hừ’ một tiếng, hiển nhiên là không tin tưởng lời cậu ta nói, cho nên phải nhắc lại một lần, “Cậu động ai cũng được, chỉ có Quản Nghiêu là không được.”
Vừa nói xong tôi liền hối hận, ánh mắt Kha Thành thay đổi, trở lên có chút lạnh, vì Quản Nghiêu, tôi lấy lòng hôn hôn môi cậu ta, quay về chính đề, “Nói Hạ Lập Thiên, đừng cho tôi xả xa!”
Kha Thành không chấp nhất Quản nghiêu, mà theo đề tài của tôi, trả lời: “Công ty của em có làm ăn với họ, em động tay một chút. Bọn họ lỗ vốn, còn cố gắng rất lớn, sau đó tìm đến đây, sau đó thì biết quan hệ của em và anh, sau đó có chút sự tình phát sinh làm cho em không đoán trước.”
“Cuối cùng các cậu đánh một trận, cư nhiên làm đèn thủy tinh của tôi vỡ nát, các cậu đúng làđủ lợi hại!” Tôi tiếp nhận, nói lầm bầm “Thật cố chấp!”
“Anh cho là em cùng hai người họđánh sao” Kha Thành buồn cười, thổi mũi của tôi, “Bọn em quần ẩu.”
Bọn em quần ẩu. Nói cũng quá đơn giản đi, tôi trợn trắng mắt, đối với thế giới của Kha Thành, tôi cũng không biết quá nhiều.
Kha Thành thấy tôi không nói, hai tay không thành thật, ở trên mông tôi nhu đến nhu đi, ngón chân cũng cọ cọ tiểu huynh đệ của tôi, ý tứ hàm xúc rất rõ ràng, bất quá tôi một chút hứng trí cũng không có, cốý không hiểu phong tình cứng còng thân thể, cũng nằm đơ ra trên giường, sau đó kêu một tiếng ———-muốn đi tắm rửa!
Sau đó trườn từ trên giường xuống, không quay đầu nhìn biểu tình của Kha Thành, đi vào phòng tắm.
Ở trong phòng tắm, tôi cười rất đắc ý, đứng ở vòi hoa sen xướng ca, Kha Thàn rất ngạnh, tôi vừa rồi cốýđỉnh đỉnh hạ khố hắn, địa phương kia đã sớm ngạnh, cho nên tôi cốý trang thi thể, cốý không nói với hắn, đợi một lúc thì rời đi tắm rửa, hiện tại Kha Thành phỏng chừng là tự mình dập lửa, bởi vì tôi đã khóa trái phòng vệ sinh.
Tôi cốýở phòng tắm ngây thật lâu, không sai biệt lắm đến nửa giờ, mới nghênh ngang đi ra khỏi phòng tắm, lấy khăn mặt lau lau, chậm rì rì đi đến phòng ngủ, Kha Thành đang ngồi trên giường sắc mặt u oán nhìn tôi, địa phương kia cũng để lộ ngoài không khí, tôi ánh mắt thẳng tắp, thấp giọng mắng một tiếng——-nằm tào!
Kha Thành cư nhiên còn ngạnh, quần lót đỉnh ra một cái lều, diễu vó dương oai thay chủ nhân cười nhạo tôi nhược trí, tôi quá ngây thơ rồi, quả nhên biến thái thì thân thể cũng đủ biến thái.
Miệng cậu ta cong lên, hướng tôi vẫy vẫy tay, tôi không quá tình nguyện, lắc đầu, cậu ta bật người, sắc mặt thay đổi, ý nghĩa này là cậu ta phải chơi SM, thao!
Tôi kiên trì đi qua, ghé vào trên người Kha Thành, lấy lòng liếm hầu kết của cậu ta, đôi khi tôi còn tranh thủ một chút, “Kha Thành, cậu cho tôi ở trên một lần đi, tôi đã lâu không thượng người khác, lòng tôi đặc biệt ngứa, nơi này cũng ngứa.” Nói xong, tôi đem tay hắn nắm lấy tính khí của tôi, còn cọ cọ, “Được không a?”
Tôi thấy biểu tình Kha Thành có chút mềm xuống, cho nên tôi càng không ngừng cố gắng, “Được không vậy? Kha Thành, tôi biết cậu hiểu rõ tôi nhất, cho tôi thượng một lần cũng sẽ không mất khối thịt nào, cậu nói có phải hay không a?”
“Nói là nói như vậy.” Kha Thành không chuyển mắt nhìn tôi, ngón tay lướt qua quy đầy, thân thể hưng phấn run lên.
“Bất quá lần này không được, anh làm em chờ quá lâu!” Kha Thành một giây liền đổi sắc mặt, rất nhanh bắt lấy tay tôi, từ tủđầu giường lấy ra một cái dây thừng, lưu loát đem hai tay tôi trói lại.
“Thao! Cậu đều chuẩn bị rồi a! Đồ mặt người dạ thú!” Tôi không cam lòng rống lên, Kha Thành rất giảo hoạt, rõ ràng không cóđường sống còn cố tình để tôi làm nũng lâu như vậy, kết quả cư nhiên trả lại bằng SM!
Tôi khó thở, có gìđều nói ra miệng, kêu cha gọi mẹ, đem Kha Thành trong ngoài mắng một lần, mắng cả nhà cùng liệt tổ liệt tông cậu ta, bất kể cái gì cũng nói, tôi như trước bị cậu ta thao cả người phát run, gào khóc không ngừng, cuối cũng cũng thích tới rồi, miệng hồ hồ kêu đầu hàng, cũng không biết nói cái gì, hơn phân nửa đều là Kha Thành nói một câu, tôi nói lại một câu.
Những lời này đều là lời Kha Thành muốn nghe, tôi vừa nói ra, hắn càng thêm hưng phấn, tình khí càng ngày càng ngạnh, bắn cũng càng hung mãnh.
Tôi bị thao đến khóc, một phen nước mắt nước mũi oa ở trong ngực Kha Thành, ‘’Cậu mẹ nó có phải người không, cậu chính là ngựa đực.”
Tôi nghe được Kha Thành cười cười, hai tay niết thắt lưng tôi, loại phục vụ này tôi thực vừa lòng, thoải mái hừ hừ hai tiếng, tôi quyết định vẫn là không đi tìm Hạ Lập Thiên, Quản Nghiêu nói rất đúng, vẫn là không cần đi tìm chết.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
11 chương
17 chương
140 chương
199 chương
40 chương
55 chương