Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!
Chương 2 : Tình đầu là mối tình đẹp nhất (1)
Vương Ngữ Kỳ bắt đầu công việc dọn dẹp... Nói thật cô kiếp trước là một tiểu thư nhà giàu nhưng không có nghĩa là không biết làm gì, cô từng sống riêng một thời gian rất dài lên biết dọn dẹp và nấu ăn, đóng giả nguyên chủ với cô cũng không quá khó
Nghĩ đến cuộc đời nguyên chủ cô chỉ muốn giơ ngón giữa lên trên trời.... Cái này đâu phải tiểu tam tiểu tủng gì! Là ức hiếp người ta quá đáng! Là biến người khác làm đá kê chân cho nữ chủ thì có!
Cô phi! Ngữ Kỳ nghiến răng nghĩ trong đầu, cô thực muốn siêu thoát mà cuộc sống này có cần cẩu huyết đến mức như vậy không?
Suy nghĩ một lúc mới nhớ ra hiện tại đã là người yêu của nam chính trong thế giới này. cô cau mày suy nghĩ rồi lại suy nghĩ cuối cùng ôm trán gào to:
- Thiên a~ Tôi cũng là tiểu tam mà đâu có biết kế sách nào hay để tán zai đâu!!!!!
Ơ mà khoan... Hình như không phải tán zai mà chỉ cần là cuộc tình có hồi kết không tiếc nuối và sống cuộc đời không kết hôn tự do không bị ai định đoạt cuộc đời mà?
Ngữ Kỳ mỉm cười cảm thấy yêu đời hơn vui vẻ làm đồ ăn, đằng sau có bóng người khẽ động đậy nghe thấy tiếng động nhỏ liền mỉm cười... Cô biết là ai mà, cô chủ của nguyên chủ cũng là nữ chính của bộ tiểu thuyết cẩu huyết này... Lăng Oa Oa... Vâng một cái tên vô cùng ấu trĩ, Ngữ Kỳ thở dài nhớ lại cái tên cũ của mình lẩm bẩm:
- Tên San San cũng hay mà tại sao lại phải đổi tên chứ....
----Ta là dải phân cách, buổi sáng đi học----
- Kỳ Nhi, học trưởng Hạ Thiên gọi cậu...
Cô ngước lên nhìn Lăng Oa Oa cười nhạt, cô ta vẫn mỉm cười tỏ vẻ hiền lành nói:
- Hưm... Tớ đi cùng với cậu nhé tiện thể tớ cũng muốn nộp bản báo cáo của lớp cho học trưởng nữa
Cô chẳng nói gì, kiếp trước thời điểm này cô ta và nguyên chủ là bạn thân cực thân, nguyên chủ tưởng cô ta thực sự lương thiện hóa ra đơn giản chỉ là lợi dụng cô để nâng cao giá trị của bản thân trước mặt người yêu của "bạn thân" mà thôi, mà cô cho cô ta toại nguyện, vốn cô chỉ là tiếp nhận nguyện vọng của nguyên chủ chứ không hề tiếp nhận phải tranh dành anh ta cho bằng được. Huống chi nam chủ này vốn là cực phẩm vừa đi học vừa quản lý ngầm sau lưng ông chú vô dụng thành tập đoàn đá quý vô cùng nổi tiếng.
Ngữ Kỳ thở dài đứng dậy mỉm cười gật đầu cái rồi đi, Lăng Oa Oa cười nhạt một cái trong ánh mắt có chút chế giễu nhưng rất nhanh biến mất ôm tay cô có vẻ thân thiết miệng nói liên tục không ngớt, cô ta tưởng ánh mắt đấy không lọt vào mắt cô nhưng cô nhìn thấy và cũng chẳng thừa hơi đi biểu cảm lại với cô ta.
Nhiệm vụ này đơn giản nhưng cũng phải khá cẩn trọng, có chia tay thì cũng phải là cô chia tay trước, cũng phải như người yêu đàng hoàng chứ không được quyền qua loa cho có.
Ngữ Kỳ day trán.... ngẩng đầu lên chỉnh lại sắc mặt nhìn cánh cửa phòng học trưởng liền thay đổi sắc mặt...
Đúng! Cô không phải Tích San san nữa mà là Vương Ngữ Kỳ! Cô nhất định phải diễn cho tốt!!!!
[ cô là người biết giữ mình nhất tôi từng biết đấy!]
Một giọng nói hệ thống trong đầu cô, lúc đầu cô nghe còn giật mình nhưng lấy lại bình tĩnh rất nhanh im lặng, giọng nói hệ thống như đang cười
[ tôi được phân phó theo cô đến đây, mỗi người đi làm nhiệm vụ đều được hệ thống chúng tôi giúp đỡ một phần nào đó.]
[ ồ vậy sao?] - cô nghĩ trong đầu
[ tất nhiên! Xin chào tôi là 09 rất hân hạnh phục vụ chủ nhân!]
Cô suy nghĩ... Tưởng nhiều người lắm hóa ra mới có 09 hệ thống thôi sao? Như đọc được suy nghĩ của cô hệ thống liền trả lời:
[ chủ tử của 09 không hoàn thành nhiệm vụ được giao mà yêu một nam nhân ở thế giới đó sau khi chết đã hoàn toàn tiêu tan không siêu thoát, 09 được đại nhân phái đến đây giúp đỡ người]
Cô suy nghĩ... Đại nhân chắc ám chỉ gã biến thái đó ha... Cô gật gù nói:
[ được vậy giờ tôi làm gì?]
[ cô hãy dùng sức lực của bản thân hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi chỉ có trách nhiệm giúp cô tránh nguy hiểm và thông báo những gì cần thiết mà thôi. Nếu không thì tiểu tam cũng thành nữ chủ có bàn tay vàng mất!]
Cô gật gù... Có lý, mà giờ không quan tâm nữa cô liền bước vào căn phòng nhìn thấy một người đang đứng nhìn ra ngoài, dáng người anh tú xuất sắc. Anh quay lại thấy cô và Lăng Oa Oa thì nhìn cô đang ngây mặt với vẻ mặt ngốc nghếch liền bật cười đi lại gần xoa đầu cô:
- Kỳ Nhi, em đến muộn quá
Nụ cười của Lăng Oa Oa bỗng chốc ngưng đọng lại...
[ Nữ chủ Lăng Oa Oa độ hảo cảm dành cho người: -20% + 5 % do ghen tỵ
Nam chủ Hạ Thiên độ hảo cảm dành cho người: loading...]
Ngữ Kỳ bỗng chốc há hốc miệng... Tận -20% á???? Chỉ là một tên đàn ông thôi mà? Có nhất thiết không? Cô nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt khó tả không thể nói lên lời...
[ chủ nhân a~ người trước cũng mê trai mà...] - Hệ thống nhắc nhở
[ im, giờ ta khác rồi hiểu chưa?]
[...]
Hạ Thiên đang xoa đầu cô liền thấy ánh mắt cô có chút giãy dụa không rõ cảm nhận như không thích... Anh tò mò nhìn cô nâng cằm cô lên nhìn:
- Tiểu bạch thỏ của anh làm sao vậy...?
Ngữ Kỳ liền nổi một hồi da gà... Cô nhớ tên truyện là Tiểu Bạch Thỏ Em Đừng Chạy mà.... Hóa ra nữ chính đóng giả tiểu bạch thỏ đây...
- A... Học Trưởng...
Lăng Oa Oa kêu lên yếu ớt giải thoát cho cô, tầm chú ý của anh rơi xuống Lăng Oa Oa đang yếu đuối nhìn anh với ánh mắt có chút đau khổ.
Hạ Thiên biết cô gái này thích anh, dù bị anh từ chối nhưng vẫn yếu ớt theo đuổi, ánh mắt của anh có chút lạnh nhạt nhẹ nhàng thả cằm cô ra lại mỉm cười:
- Kỳ Nhi, cuối giờ lên phòng học trưởng nhé!
Ngữ Kỳ nổi da gà khắp người... Nam chính này cứ tưởng dịu dàng mà biến thái vô cùng, có nữ chính chịu nổi chứ cô đầu hàng! Sớm kết thúc tình yêu này cho nhanh chứ cô không rảnh mà đi tranh dành với nữ chính có bàn tay vàng!
Lăng Oa Oa yếu ớt nhìn anh tay run run nhẹ đưa bản báo cáo cho anh nói:
- Học... trưởng... Em đưa... đưa bản báo cáo...
Hạ Thiên chỉ liếc qua rồi cầm bản báo cáo để lên bàn, Lăng Oa Oa yếu đuối kéo tay cô đi cùng. Thật ra yếu đuối mĩ miều quá, cô ta lôi mạnh cô theo nhưng khuôn mặt vẫn yếu đuối...
[ cô ta không được phép ở lại một mình với Thiên ca! Tuyệt đối không! ( suy nghĩ của Lăng Oa Oa)]
Hệ thống cho cô nghe suy nghĩ của Lăng Oa Oa làm cô chút nữa nổi gân xanh hất tay cô ta ra, nhưng hệ thống khuyên cô không nên liền nhẫn nhịn xuống.
----tan học----
- Kỳ Nhi, hôm nay cậu về sớm cùng tớ đi được không?
Lăng Oa Oa khuôn mặt tỉnh bơ nói nghe vẻ đáng thương không muốn về một mình, cô liền gật đầu đáp
- Được thôi!
Cô ta ngơ người ra tưởng Ngữ Kỳ sẽ không đồng ý cố ở lại với Hạ Thiên làm cô ta chuẩn bị sẵn một màn khóc lóc nếu cô không đồng ý... Lăng Oa Oa cười thầm đúng là đứa ngu ngốc.
Ngữ Kỳ nghe thấy hết lời nói của cô ta, hệ thống tò mò chen vào:
[ chủ tử, cô không định chiếm hảo cảm của nam chủ sao?]
[ Ngươi thì biết cái gì, ta không muốn gặp gã biến thái đó, nguyên chủ chỉ muốn một mối tình đẹp kết thúc cũng đẹp thôi mà, đi chơi chỗ đông người rồi hôm nào đó chọn ngày đẹp trời chia tay là đủ, với hệ thống ngươi chỉ cho ta đọc ý nghĩ của nữ chủ chứ không cho ta biết tên nam chủ đó nghĩ gì, sao ta dám lại gần gã biến thái đấy!] Cô bĩu môi
[ chủ tử, ngươi thật nhát gan, giờ ta muốn bỏ chủ tử đi tìm chủ tử khác có được không?]
[ Muộn rồi!} - Ngữ Kỳ sảng khoái nghĩ trong đầu
[....]
Cứ như vậy cô và Lăng Oa Oa đi về thẳng không hề rẽ vào phòng học trưởng. Hạ Thiên nhìn qua cửa sổ thấy bóng cô cùng Lăng Oa Oa ra khỏi trường, ngồi xuống gõ gõ nhẹ bàn mỉm cười...
Tiểu bạch thỏ càng lúc càng thú vị!
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
67 chương
159 chương
76 chương
98 chương
34 chương
69 chương
63 chương