Cùng quân hoan
Chương 56 : Cùng quân hoan
Bộ ngực to tròn nảy nảy, Nhu phi cầm một cây gậy giả đen sì lạnh lẽo cắm vào rút ra trong huyệt thịt đỏ bừng, môi mỏng đỏ mọng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, rên rỉ yêu kiều ưm ưm a a.
“Long căn của bệ hạ cắm thần thiếp… ha… a… bắn đầy thần thiếp…” Nhu phi dạng chân ra, từ góc nhìn của Lương đế, ông ta có thể nhìn thấy rõ huyệt thịt đỏ bừng bị dương vật giả thô to cắm bên trong, cánh hoa mấp máy cắn lấy thân gậy, cây gậy giả thọc vào rút ra mang ra nhiều dâm thuỷ làm ướt mông.
Nhẹ nhàng ném tấu chương trong tay đi, Lương đế nhanh chóng cởi long bào tơ vàng trên người ra, ông ta sống trong nhung lụa nhiều năm, bụng hơi thừa thịt, làn da trắng và côn thịt tím đen vì làm tình suốt ngày dưới háng ông ta tương phản rõ rệt.
Lương đế chìm đắm trong ham mê sắc thịt, long căn được điều dưỡng bằng thuốc riêng trong một thời gian dài, trở nên vừa thô vừa to, kéo dài thời gian làm, từng làm với năm nữ nhân trong một đêm mà không ngã.
“Bệ hạ…” Nhu phi gọi đa tình triền miên, nàng ta buông bàn tay cầm dương vật giả cắm rút trong âm huyệt ra, tay nhỏ cầm lấy vật lớn chìa đến trước mặt nàng ta dưới háng Lương đế.
“Bệ hạ uy vũ cường tráng quá.”
Cây gậy giả lạnh lẽo vẫn đang cắm trong hoa huyệt của Nhu phi, mị thịt chưa được thoả mãn, mút chặt lấy thân gậy, một đoạn dương vật giả ở ngoài mép huyệt rung lên vì huyệt thịt co rút lại.
“Ái phi thật sự có một cái huyệt báu vật đấy.” Lương đế sờ mép huyệt chảy nước, đè phần đuôi lại cắm mạnh vào trong, nữ nhân tức khắc rên rỉ yêu kiều, toàn thân run rẩy.
Rút cây gậy giả ướt đẫm dính đầy dâm thủy ra, Lương đế đặt đôi chân dài mịn màng của nữ nhân lên tay vịn ghế, hắn ngồi xổm xuống, làm quy đầu đối diện với mép huyệt của nữ nhân, tay giữ lưng ghế, côn thịt nóng bỏng đặt lên âm hộ, nóng đến nỗi tiểu huyệt thèm khát của Nhu phi tự mở ra, nuốt vào non nửa quy đầu.
“Ưm… Thần thiếp đang làm tình với bệ hạ trên ghế, thật hưng phấn…” Dương cụ cứng rắn cọ xát ở mép huyệt vài cái rồi đâm thẳng vào, hoàn toàn căng đầy nàng ta.
Nhu phi nắn hai quả trứng đập mạnh vào mép huyệt, nước dãi văng tung toé: “A ha… trướng quá, côn thịt vừa thô vừa to đang cắm bên trong… Ưm a… Sướng quá…”
“Dâm phụ, trẫm sẽ làm nàng chết trên ghế.” Nam nhân giơ tay vuốt ve xương quai xanh của Nhu phi, bóp một bên ngực liên tục xoa nắn, chưa đã thèm, hắn điên cuồng đẩy hông, đánh mạnh lên bộ ngực to.
“Đánh bộ ngực dâm tiện này, suốt ngày câu dẫn trẫm, làm trẫm không nhịn được phải làm nàng ở ngự thư phòng…” Bộ ngực đầy đặn của nữ nhân nảy lên vì bị đánh, phát ra tiếng “bốp bốp”, nhanh chóng xuất hiện những vết đỏ, đầu nhũ sưng to đứng thẳng, Lương đế nhìn mà đỏ mắt, vội cúi đầu ngậm lấy một viên, liếm mút.
Chiếc ghế dưới thân lung lay, kẽo kẹt nặng nề, như thể giây tiếp theo sẽ sụp xuống.
Bàn tay nhỏ sợ hãi của Nhu phi bấu chặt vai Lương đế, thấy nam nhân tôn quý nhất của Lương quốc đang ngồi xổm trước mặt nàng ta, nổi cơn điên muốn nàng ta, côn thịt nổi đầy gân xanh cắm trong hạ thể làm cánh hoa tách sang hai bên, nữ nhân đắc ý, tiếng rên rỉ yêu kiều dần dần lấp đầy toàn bộ cung điện.
“A ha a ha… Quá kịch liệt, bệ hạ, quá kịch liệt… Tiểu huyệt sắp bị cắm nát, ư ư ư…” Nhu phi điên cuồng lắc đầu, búi tóc tán loạn, trâm ngọc nghiêng lệch, hai cẳng chân vắt trên tay vịn đạp loạn xạ.
Nhận lệnh của Lương đế, lúc Phùng Đức Phúc dẫn bốn năm phi tần đến, hắn nhìn thấy cảnh tượng giao hoan thối nát trên ghế này. Hai người giao hợp với nhau bằng tư thế dâm uế khó coi, dương vật thô dài đen sì đang đưa đẩy trong nơi giao hợp, nước chảy ra, chậm chí còn chảy xuống đất.
Thấy Nhu phi bị làm dục tiên dục tử, không chờ Phùng Đức Phúc bảo, mấy phi tần mập ốm cao thấp đã tự cởi đồ, ai nấy ưỡn bộ ngực trắng nõn cao ngất, cười duyên bước đến gần Lương đế.
“Bệ hạ, để thần thiếp đến hầu hạ người…” Đức phi dẫn đầu chiếm vị trí tốt, nàng ta đè lên lưng Lương đế, bộ ngực đầy đặn tuyết trắng lắc lư trên lưng Lương đế, “Bệ hạ, tiểu huyệt của thần thiếp cũng rất khát vọng bệ hạ…”
Lệ phi xinh đẹp lại không nói gì, vươn tay mơn trớn đùi Lương đế, nàng ta hứng nước phun ra từ nơi giao hợp của bọn họ, bôi chất lỏng trơn trượt trong tay lên đầy ngực và bụng mình, an tĩnh mê hoặc Lương đế.
Mấy phi tử khác biểu diễn tài năng, dáng vẻ dâm đãng làm người ta không nỡ rời mắt.
Hoặc là lè lưỡi liếm toàn thân Lương đế, hoặc là loã thể nhảy trên điện, hoặc là nằm trên sàn nhà dạng chân, bóp ngực, tự an ủi.
Lương đế chỉ hận không thể mọc thêm mấy côn thịt, từng cây từng cây cắm chết những mỹ nhân này trên điện, cắm hai cái miệng trên dưới của các nàng ta, làm nó phun nước.
Sau khi bắn chất dịch đục vào cơ thể ướt át của Nhu phi, Lương đế sờ gương mặt thất thần vì sướng của nàng ta, lại nhìn mấy mỹ nhân trần truồng quyến rũ xung quanh, giọng khàn khàn:
“Phùng Đức Phúc, gọi mười thị vệ vào.”
Mấy phi tử nghe vậy, bỗng cảm thấy nơi riêng tư động tình không thôi, dâm thuỷ trong hạ thể chảy ra ngoài, làm mép huyệt ướt đẫm, chảy xuống đùi, xuống mắt cá chân, làm ướt sàn nhà.
Bọn họ đều đã bị Lương đế dạy dỗ đến nỗi phóng đãng tận xương, một ngày không bị dương cụ thô to cắm vào, hạ thể vô cùng ướt át ngứa ngáy, trống rỗng làm người ta khó chịu.
Tuy có thể dùng dương vật giả để tạm thời giảm bớt cơn khát, nhưng đâu thể so được với thứ dưới háng các nam nhân.
Những thị vệ đó ai cũng rất cường tráng, côn thịt dưới háng cực kỳ thô to, bị các nam nhân trẻ giam cầm trong ngực, hôn hít, vuốt ve, đưa đẩy, là chuyện sung sướng nhất thế gian.
Phùng Đức Phúc nhanh chóng dẫn mười thị vệ trẻ đến, những nam nhân thủ vệ hoàng cung đó bước vào đại điện, ánh mắt như hổ sói lập tức nhìn chằm chằm vào các nữ nhân thân hình vặn vẹo quyến rũ.
Sau khi dương cụ dưới háng cương cứng lên, Lương đế thuận tay kéo lấy Lệ phi bên cạnh, bế nàng ta ngồi xuống long ỷ, loã thể ôm nhau.
Lệ phi nâng mông ngồi xuống côn thịt thô to của Lương đế, vừa bấu vai Lương đế vừa nâng mông, híp đôi mắt quyến rũ, bắt đầu giao hoan với nam nhân.
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
571 chương
15 chương
19 chương
17 chương