"Không biết điều vậy giờ mình dạy cho họ biết điều đi." Áp Ánh Ly nhếch mép, ánh mắt sắc bén nhìn Áp Ánh Nguyệt ra hiệu. Tên đầu trọc ngồi xuống bên đường, rút ra một điếu thuốc, ung dung ngồi hút, năm tên bặm trợn đó áp sát xe hai người, bọn chúng cố gắng mở cửa xe, trong đó có một tên thò tay vào bên trong chỗ tay lái cố mở khóa nhưng Áp Ánh Nguyệt liền chống trả hắn, khiến hắn không thể tiếp cận tới điều khiển khoá cửa ô tô, tên đó nhìn hết mọi ngóc ngách trong xe và phát hiện ra Áp Ánh Ly, hắn liền báo hiệu cho tên đầu trọc: "Đại ca! Còn một cô gái nữa trong xe." Tên đầu trọc thích thú, lè lưỡi liếm môi dưới, ngón tay xoa xoa cằm: "Có đẹp không?" "Đại ca yên tâm. Rất đẹp là đằng khác." "Được đó. Tụi mày hành sự mau đi." Tên đầu trọc đó cảm thấy phấn khích, tay mở sẵn cúc áo. Ở trong xe, Áp Ánh Ly móc thỏi son trong túi, cô nhắm tới tên đó mà bắn. Tên nam nhân thò tay vào xe cảm thấy có cái gì đau nhức, theo phản xạ đưa tay lên sau cổ, sau đó ngất xuống đường. Những tên còn lại không biết chuyện gì vừa xảy ra, hốt hoảng dùng chân lay lay tên kia dậy: "Ê mày sao vậy? Mau tỉnh lại đi, cái thằng này." "..." Tên nam nhân đó nằm im, không có phản ứng gì khiến những tên kia càng thêm sợ hãi. Một tên khác vội la lên cho tên đầu trọc: "Đại ca! A Khưu gặp chuyện rồi!" "Cái gì? Tụi bây làm cái gì mà chậm chạp thế?" Tên đầu trọc dần mất kiên nhẫn, đứng dậy, đi lại gần chỗ tên A Khưu. "Đại ca! A Khưu không biết bị gì mà nằm bất động?" Tên đầu trọc nhìn tên nam nhân kia rồi nhìn xuống A Khưu nằm co rút dưới đất, hắn ta quỳ một chân, tay lay lay nhẹ cơ thể A Khưu: "Này mày bị gì? Nói đi chứ!" Mãi mà tên A Khưu không thấy tỉnh dậy, mấy tên nam nhân kia lo tập trung vào tên đầu trọc mà không để ý tới Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt. Trong xe, Áp Ánh Ly ngồi vắt chéo chân, một tay che miệng ngáp, cô ta nói với giọng buồn ngủ: "Lố thật sự! Tên kia chỉ ngất xỉu thôi mà." "Nhờ vậy nên chúng ta mới được nghỉ ngơi vài phút." Áp Ánh Nguyệt mỉm cười, chống cằm lên cửa xe, xem bọn chúng như đang xem phim hài vậy. Tên đầu trọc híp mắt, dường như hắn ta đã nhìn thấy điều gì, hắn vén tóc sau gáy tên A Khưu, mạnh tay rút kim ra sau đó liếc nhìn Áp Ánh Nguyệt: "Mẹ kiếp! Cô ta có ám khí, các người mau xông lên." Đám nam nhân lần này côn đồ hơn, bọn chúng dồn sức muốn kéo bung cửa xe. Áp Ánh Nguyệt nhấn nút mở khóa, chân đạp mạnh cửa xe mở tung, quá bất ngờ bọn chúng không kịp phản ứng mà ngã chồng lên nhau. Áp Ánh Nguyệt và Áp Ánh Ly cùng bước xuống xe, từ phía sau thắt lưng Áp Ánh Nguyệt rút ra một con dao găm, ánh mắt xẹt qua tia lửa. Tên cầm đầu lần này cũng tham gia, hắn ta ném một cú đấm về phía Áp Ánh Nguyệt nhưng cô ta né sang một bên khiến tên đầu trọc ngã về phía Áp Ánh Ly. Áp Ánh Ly mỉm cười, cô ta lên gối thẳng vào đầu tên cầm đầu đó khiến hắn ta choáng váng, hai tay ôm đầu ngã lăn ra đường. "Đại ca!" Đám đàn em đồng thanh kêu. Tên đầu trọc nổi điên, hét lớn: "Tụi bây còn đứng đó làm gì!? Mau lên xử hai con tiện nhân này cho tao!" "Dạ đại ca." Một tên rồi một tên nữa tiến tới, trên tay là những thanh sắt, bọn chúng cỡ năm, sáu người cứ thế xông vào Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt. Áp Ánh Nguyệt luồn tay ra phía sau, cô ta nhanh tay lấy ra một túi vải đen đưa cho Áp Ánh Ly. "Cảm ơn em." Áp Ánh Ly vội chụp lấy, sau đó rút ra một cây kim dài mười xentimét, cố định bằng ngón trỏ và ngón giữa. Hai người thủ sẵn tư thế và chờ đợi con mồi gần tới chân sẽ hành động, trông Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt không có gì là sợ hãi, thậm chí còn rất chào mừng, đang đợi tiếp đãi chúng một cách chu đáo.