Đúng mười hai giờ đêm, Áp Ánh Ly nằm yên lặng trên chiếc giường êm ấm, cô ta bỗng mở mắt, đồng tử chuyển động, nhìn một lần quanh phòng, sau đó từ từ ngồi dậy, tay cằm chiếc chăn vén sang một bên. Hai bàn chân đặt xuống nền đất lạnh lẽo, Áp Ánh Ly đi lại tủ quần áo, cô ta cúi người nằm sấp xuống sàn nhà, tay thò dưới tủ lấy ra một túi đồ đen được gói kĩ lưỡng, hên Áp Ánh Ly vẫn giấu kịp bộ đồ mà cô mặc khi bị bắt ở nhà hàng. Áp Ánh Ly thay ra bộ đồ ngủ, mặc vào quần áo của cô ta, mái tóc dài được buộc cao gọn gàng. Tiếng kêu bíp bíp quen thuộc vang lên, Áp Ánh Ly nhấn nghe, hình ảnh của Áp Ánh Nguyệt hiện lên. Áp Ánh Nguyệt bên kia màn hình đang cầm chiếc laptop, trên tai gắn tai nghe không dây, vừa nói vừa gõ phím: "Chị đã chuẩn bị chưa?" Áp Ánh Ly nói giọng nhỏ nhẹ: "Chị đã chuẩn bị xong rồi! Giờ chỉ chờ em ra hiệu thôi." "Được rồi. Em đang đột nhập vào hệ thống máy tính của Lãnh Gia, bảo mật của bọn họ khá nghiêm ngặt, em cần một chút thời gian." "Em cẩn thận đừng để bị phát hiện." Áp Ánh Ly khá lo lắng, cô cảnh báo cho Áp Ánh Nguyệt. "Em không dễ để người khác nắm thóp đâu. Em là hacker chuyên nghiệp mà." Áp Ánh Nguyệt vừa nói, khuôn mặt vừa đắc ý. "..." Áp Ánh Ly cạn lời với cô em gái tự luyến của mình, chỉ biết bất lực câm nín. Vài giây sau, Áp Ánh Nguyệt vô cùng nghiêm túc, lên tiếng: "Xong rồi. Em đã tắt hết camera rồi, giờ chị mau hành động đi." "Được rồi." "Chiếc xe màu đen." "Đã rõ." Vừa dứt lời, Áp Ánh Ly liền tắt máy. Cô ta bịt mặt, chậm rãi mở cửa sổ, một luồng gió mạnh thổi tung tấm rèm, tiếng rít khe khẽ luồn qua khe cửa. Áp Ánh Ly đưa ngón tay xinh đẹp dò tìm trên thắt lưng nút bấm, nhấn một cách dứt khoát, từ trên thắt lưng cô phóng ra một sợi dây sắt quấn chặt vào lan can ban công. Áp Ánh Ly một chân bước lên lan can, chân còn lại chống đỡ cơ thể, sau đó cô ta bật nhảy khỏi ban công, hai tay nắm chặt sợi dây, Áp Ánh Ly dùng hai chân bước lùi trên tường nhà, từ từ thả cơ thể. Khi đáp xuống tới nơi, Áp Ánh Ly nhấn nút thêm một lần nữa thu lại sợi dây sắt, sau đó đồng tử chuyển động nhìn xung quanh sân, chỉ có năm, sáu tên vệ sĩ, hai tên canh cổng, những tên còn lại thì canh ở bốn phía ngôi biệt thự. Hên lúc cô ta leo tường, thì tên vệ sĩ không nhìn thấy, Áp Ánh Ly vội núp vào lùm cây. Cô rút ra thỏi son mà cô hay dùng, bên hông nắp son có một lỗ nhỏ, trên thân có một nút tròn, Áp Ánh Ly nhấn nút, từ lỗ nhỏ bắn ra cây kim nhọn, dài cỡ hai xentimét có tẩm thuốc mê nhắm vào tên vệ sĩ. Tên vệ sĩ kia giật mình, tay sờ sau gáy rồi gục ngã xuống đất, nằm bất động. Áp Ánh Ly lợi dụng chạy ra phía sân sau, cô ta vừa đi vừa ngó nghiêng xung quanh, luồn lách qua những lùm cây. Vì Áp Ánh Ly mặc đồ màu tối nên cô dễ dàng ẩn mình trong góc tối. Khi tới được bức tường phía sau ngôi biệt thự, Áp Ánh Ly nhanh chóng bắn từ thắt lưng ra sợi dây sắt, đầu dây bật ra những móng sắt nhọn bám vào bờ tường, rồi cô ấn nút, sợi dây thu lại kéo theo cô ta. Áp Ánh Ly đứng trên bờ tường hẹp chỉ bằng hai gang tay, cao tới năm mét. Cô ta tay không nhảy từ trên cao xuống mặt đất một cách nhẹ nhàng, Áp Ánh Ly nhìn vào trong ngôi biệt thự to lớn kia, có hơi luyến tiếc nhưng cô ta vội lắc đầu, nhanh chóng chạy tới chiếc xe hơi màu đen đậu bên kia đường. Áp Ánh Ly vừa lên xe, chiếc xe liền nổ máy, chạy đi với tốc độ nhanh, càng ngày càng cách xa Lãnh Gia.