Chúng ta có cùng một định mệnh
Chương 1 : Cuộc gặp gỡ định mệnh 1.
Sau khi đóng quân tại Hải Phòng, Kobori lái thuyền đi dạo xung quanh, anh muốn tìm hiểu thêm về người dân nơi đây. Vô tình anh lái thuyền đến cái đầm sen gần khu cảng tàu. Anh đấm chìm với cảnh đẹp nơi đây nên chợp mắt một tí hít thử không khí. Chiếc thuyền của Kobori cứ lênh đênh trên mặt nước trôi đến về bên kia đầm sen, ( Cũng như mang con tim anh đến với cái định mệnh này).
Bỗng anh nghe thấy tiếng nước động, anh nhìn về phía đó, một cô gái với bộ bà bà với mái tóc dài đen nháy, cái ánh mắt một chút suy tư, chiếc mũi cao và thẳng tắp, đôi môi chúm chím, cái nét mặt dịu dàng ấy cũng có thể làm mờ đi nét đẹp của hoa sen cạnh bên. Bất chợt ánh mắt ấy ngước lên nhìn anh, anh bối rối chào hỏi: " xin thứ lỗi... Vì tôi đã vô tình lái thuyền vào đây..."
Đáp lại Kobori là ánh mắt không mấy thiện cảm, cô im lặng.
Hình ảnh người con gái áo bà ba mái tóc dài đen nháy, gương mặt thanh tú lập tức hút hồn Kobori: "Tôi là kỷ sư của cảng tàu, tôi tên là..."
" Tôi không cần biết anh tên gì, nhưng anh đã vô tình hay cố ý đến những nơi mà không thuộc quyền sở hữu của anh." Cô nói với giọng khá nhanh, anh nghe không hiểu.
"Tôi..." Con nước càng lúc càng đưa con thuyền của Kobori gần đến chiếc xuồng của. Cô định chèo đi thì anh nắm chặt lấy cạnh xuồng lại. Cô khó chịu nhăn mặt, ánh mắt của cô làm trái tim anh xuất hiện cảm giác lạ xưa nay chưa từng có. Kobori bối rối.
" Anh muốn gì hả" cô cằm cây chèo xuồng qươ ngang một cái. anh là kịp né: " Tôi chỉ là muốn làm quen với cô thôi"
"Vớ vẩn" cô đẩy xuồng ra chèo đi thật nhanh.
Nhìn bóng dáng cô khuất dần Kobori mĩm cười. Dù bị kẻ lạnh ra mặt như vậy, nhưng không hiểu sao lòng anh lại vui vẻ đến thế.
Sau lần gặp mặt đó đối với anh và cô không ai có thể tránh khỏi vì chính con nước bền bồng hay cuộc chiến tranh phi nghĩa này đã tạo nên một định mệnh khó tách rời hai người.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
51 chương
101 chương
89 chương
9 chương