Cưng chiều vợ nhỏ
Chương 27
Tan học, tài xế tới đón Chu Như Uyên nhưng không phải về Chu gia mà đi thẳng đến cửa hàng Rosie. Vừa xuống xe cô đã thấy chiếc BMW màu đen quen thuộc đậu trước cửa, cô cứ thế đi thẳng vào trong. Chu Minh Hào đang ung dung ngồi trên chiếc ghế sofa màu trắng ngà, hai chân vắt chéo, phong thái vô cùng sang trọng. Anh ta đang dán mắt chăm chú vào tờ tạp chí thời trang mới nhất.
"Ba!" Chu Như Uyên lên tiếng gọi, chậm rãi lại gần ngồi xuống bên cạnh Chu Minh Hào.
"Con tới rồi!" Anh ta vừa nhìn thấy cô liền vui mừng, tay bỏ tờ tạp chí đang xem dang dở xuống, chuyển tầm mắt sang nhìn Chu Như Uyên.
"Ba kêu tài xế chở con tới đây chi vậy? Bộ tối nay không phải ba đưa con đi nhà hàng sao?" Chu Như Uyên tò mò.
"Tối nay ba đưa con đi nhà hàng, con cũng phải chưng diện lên một chút chứ, vào nhà hàng sang trọng chẳng lẽ con mặc bộ đồng phục này." Chu Minh Hào tặc lưỡi ba cái, ánh mắt thể hiện rõ sự chê bai nhìn cô từ trên xuống dưới.
"Có sao đâu ba? Con thấy cũng ổn mà!" Chu Như Uyên nhìn xuống bộ đồng phục cô đang mặc trên người, nhìn đằng trước rồi nhìn đằng sau.
"Có sao đó! Con là ai? Là con gái của Chu Minh Hào, không thể để con mặc đồng phục vào nhà hàng được. Con ở nhà có thể luộm thuộm nhưng ra đường là phải lung linh lên cho ba!"
"Trời ba, đi ăn nhà hàng không mà cần gì lộng lẫy như vầy, phải vào Rosie... Nghi lắm nha, ba có âm mưu gì?" Chu Như Uyên nheo mắt nhìn từng biểu hiện và hành động của anh ta.
"Không có, âm...âm mưu gì chứ? Con nay học đâu ra tính đa nghi đó? Dám nghi ngờ ba!" Chu Minh Hào có chút chột dạ, hai mắt chớp chớp liên tục, lời nói ra lắp bắp.
"Vậy ba nói đi hôm nay dịp gì mà ăn nhà hàng? Ba đừng nói nổi hứng, ở với ba mười năm con không biết sao? Ba là người tham công việc, mỗi phút mỗi giây đều rất quý giá. Nếu không phải hợp tác, ba cũng sẽ không rảnh thời gian mà đi ăn nhà hàng đồ đâu!" Chu Như Uyên sáp lại gần anh, miệng tra khảo không ngừng.
"Thì ba lâu lâu muốn đưa con đi ăn nhà hàng không được à?"
"Ba đừng có nói dối, con biết hết á! Ba mà không nói, con ngồi im đây luôn không đi đâu cả!" Cô quay mặt sang chỗ khác, tay khoanh trước ngực, ngồi im trên ghế sofa.
"Con bé này... Mấy cậu đưa cô chủ vào trong đi!" Chu Minh Hào nhìn hai tên vệ sĩ đứng hai bên ra lệnh.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
81 chương
14 chương
19 chương
20 chương
10 chương
53 chương