Chương 1054   “Em… em ngủ rồi, anh à, có chuyện gì để mai nói chuyện đi”   Hạ Lan Châu khẽ chột dạ, Hạ Huy Thành đến thăm vào giờ này chắc hẳn là có chuyện không hay rồi.   “Cho em ba phút, sửa soạn và mở cửa” Giọng nói trầm lặng tiếp tục cất lên, hiển nhiên vẫn không có ý định từ bỏ.   Hạ Lan Châu lùi lại mấy bước, ngồi trên giường, nhìn bóng dáng dưới cửa, Hạ Huy Thành đang đứng ở ngoài đó chờ cô.   Rốt cuộc, vẫn có một số việc phải đối mặt, từ khi cô yêu anh, cô cho răng thế giới này sẽ trở nên đẹp đẽ hơn. Nhưng khi cô phát hiện ra cô không thể yêu anh, thì cũng là lúc cô cam tâm làm những điều sai trái.   Ba phút trôi qua nhanh chóng.   “Bụp bụp bụp.   Tiếng gõ cửa lần này có chút gấp gáp, bóng dáng dưới cửa lay mạnh cho thấy anh không còn đủ kiên nhẫn nữa.   Cô đứng lên ung dung mở cửa phòng, đúng như cô dự đoán, Hạ Huy Thành với đôi mắt sâu thẳm mang theo sự tức giận bước vào ngay khi nhìn thấy cô. Còn Hạ Lan Châu lùi từng bước từng bước lại phía sau, cho đến khi bị anh đồn vào một góc tường không thể lùi được nữa.   “Có phải em nên cho anh một lời giải thích?” Hạ Huy Thành lạnh lùng nói, trong mắt anh hiện lên chút chán ghét. Điều này khiến Hạ Lan Châu đau lòng.   “Em không hiểu anh đang nói cái gì!” Hạ Lan Châu bình tĩnh nói, thực ra trong lòng cô lại rối bời không yên. Đây là lần đầu tiên cô ở gần Hạ Huy Thành đến vậy, nhưng lại là bởi vì người phụ nữ khác, tất cả đều là vì Lê Nhật Linh sao?   Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, khuôn mặt của cô không hề sợ hãi, cô lạnh lùng quay mặt đi.   “Không biết? Em lại có thể nói với anh không biết à” Hạ Huy Thành không muốn nhập nhằng thêm nữa, anh dùng tay bóp chặt vào cằm của Hạ Lan Châu. Hạ Lan Châu muốn giấy giụa nhưng bất lực vì anh bóp quá chặt, đến mức cô không thể nhúc nhích, khuôn mặt cũng biến dạng theo.   “Em biết tại sao ban ngày anh không trực tiếp đến gặp em không? Bởi vì anh muốn tin em, những chuyện này không phải là do em làm, thế nên anh đã đi đến tòa soạn báo để điều tra.   Kết quả… anh nghĩ em đã biết kết quả là gì rồi!   Hạ Lan Châu à, anh chỉ nghĩ là do vô ý, là vô ý em biết không? Em nghĩ anh không biết những chuyện ngu ngốc mà em đã làm với Lê Nhật Linh sao? Bởi vì em, là em gái của anh, thế nên anh đã dung túng nhắm mắt cho qua. Thế nhưng em nói cho anh biết, nói cho anh nghe giờ em đang làm cái gì vậy?” Hạ Huy Thành lớn tiếng quát, đối với anh, Hạ Lan Châu bất kể có làm bao nhiêu chuyện sai trái, anh đều có thể tha thứ.   Bởi vì hai người dẫu sao cũng là người một nhà, cho dù không phải là máu mủ ruột thịt đi chăng nữa thì thứ tình cảm này cũng không bao giờ chối bỏ được.   Thế nhưng nỗi thất vọng cứ ngày càng dâng trào trong lòng anh, tích tụ nhiều đến mức biến thành một khối u ác tính, cuối cùng đã bùng phát lên, gây ra những vết thương đoạt mạng.   Với những nỗi thất vọng chồng chất này, Hạ Lan Châu hết lần này đến lần khác làm tổn thương Hạ Huy Thành và anh không thể nhắm mắt làm ngơ thêm được nữa.   Thế nhưng thứ tình cảm anh dành cho cô vẫn không hề thay đổi.