Chương 994   Lê Nhật Linh cười: “Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì với yêu cầu hợp lí này tôi đương nhiên sẽ không phản đối, tiếp theo còn có một người thần bí nữa tới, có lẽ người này sẽ đưa chúng ta vào tình cảnh khó khăn”   “Người thần bí?”   Jackson nhìn chằm chăm cửa phòng họp được mở ra, ánh mắt Lê Vân Hàng đối diện với Jackson, ông cười khinh thường một cái. Đầu Jackson như bị đập bốp một cái, tất cả đều như nổ tung ra.   Sao ông ta lại tỉnh lại được?   Người ông ta phái đi rõ ràng đã bảo là xử lí xong tất cả rồi mà?   Jackson nắm chặt tay lại, có lẽ hôm đó Lâm Quân đột nhiên xuất hiện, hai người cứ vội vội vàng vàng tới, xem Lê vân Hàng một cái rồi rời đi ngay. Nếu không thì sao Lê Vân Hàng có thể tỉnh lại sớm như vậy được, lẽ nào là đang muốn đâm lao thì phải theo lao, đối phó với ông ta hay sao?   “Chủ tịch” Mọi người nhìn thấy Lê Vân Hàng thì lần lượt đứng dậy, cúi người chào.   “Cha”   Lê Vân Hàng vỗ vai Lê Nhật Linh, vừa nãy ở bên ngoài ông đã dùng thiết bị giám sát xem hết toàn bộ quá trình rồi, tôi rất hài lòng về năng lực của con gái tôi.   Sự căng thẳng ban đầu của cô đương nhiên cũng bị ông nhìn rõ hết, thế nhưng chuyện như thế này mà để Lê Nhật Linh một mình đối diện thì quả thật có hơi làm khó cô.   Cô có thể làm được đến mức này là quá ổn rồi.   Lê Nhật Linh gật đầu, khóe mắt hơi đỏ lên, nhưng bây giờ không phải là lúc đoàn viên, cần phải nạp năng lượng để bắt đầu trận chiến.   “Ngồi xuống hết đi!”   lần lượt ngồi xuống “Mọi người đều biết chuyện tôi bị bệnh lần này, thật ra cũng chẳng phải bệnh tật gì, mà là trong nhà tôi gặp phải cướp, mất chút đồ. Thế nhưng mấy thứ này không quan trọng, điều quan trọng là kẻ cướp đồ của tôi không hề biết rằng tôi đã có sự chuẩn bị trước” Lê Vân Hàng cười lạnh, nhìn Jackson, rõ ràng ông ta như đang ngồi trên đống lửa rồi.   Phông chiếu trong phòng họp sáng lên, chứng cứ lần trước đó mà. Jackson pahmj phải dần dần được chiếu lên.   Cả phòng họp đều im lặng, ánh mắt mọi người dân dần nhìn về phía Jackson.   “Phó chủ tịch Jackson có gì muốn nói không?”   “Đây là vu khống người khác!” Jackson làm việc xấu bị bại lộ, ông ta muốn xông lên báo thù Lê Vân Hàng, nhưng đương.   nhiên là bị Hà Dĩ Phong chặn lại rồi.   Lê Vân Hàng phất tay, mọi người mới “Lẽ nào phó chủ tịch Jackson còn muốn tăng thêm tội danh nữa sao, hành hung người khác?” Hà Dĩ Phong cười.   Hạ Linh cũng đi vào cùng với Lê Vân Hàng, thấy vẻ mặt Jackson đã không còn vẻ ghê tởm che lấp cả khuôn mặt kia nữa: “Bây giờ đã giấy trắng mực đen, ông còn gì ngụy biện nữa sao?” Tiếc thay cô còn gọi người đàn ông này là chú nhiều năm như vậy, bây giờ nghĩ tới Hạ Linh đã thấy buồn nôn rồi.   “Bây giờ cái gì mà chẳng làm giả được, các người đang cố ý báo thù tôi!”   “Ấy, con dấu của phó chủ tịch Jackson trên những tập tài liệu đó cũng là do chúng tôi làm giả sao?” Hà Dĩ Phong nói một câu khiến ông ta chết lặng.   “Tôi sẽ không thừa nhận đâu” Jackson hoảng loạn, cũng chẳng còn dáng vẻ bình tĩnh, bày mưu tính kế như trước nữa, ông ta vất vả tính toán nhiều năm như vậy, lẽ nào thật sự bị phá hủy giữa chừng hay sao?   “Những lời này giữ lại mà nói với cảnh sát đi!” Hà Dĩ Phong vừa nói xong, một đoàn cảnh sát liền xông vào, người dẫn đầu nhìn Lê Vân Hàng, sau đó bắt giữ. Jackson.