Chương 1105   “Anh, Thật ra…. ”   Trần Hi Lam muốn giải thích, dù sao cô cũng đã vội vàng đáp ứng qua với Lâm Quân, mà không hề hỏi qua ý kiến của Trần Hi Tuấn, làm như vậy là không đúng.   “Em nói đúng. ”   Trần Hi Lam còn chưa nói xong, Trần Hi Tuấn đã mở miệng trả lời trước, dù sao bọn họ cũng là anh em sinh đôi cùng một trứng, tâm tư của em gái mình anh cũng hiểu được phần nào.   Trần Hi Lam kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Trần Hi Tuấn.   Hiển nhiên là trong ánh mắt của Trần Hi Tuấn cũng không có nửa điểm đùa giỡn.   “Trần Hi Lam của chúng ta đã trưởng thành rồi Trần Hi Tuấn sờ sờ mái tóc của Trần Hi Lam, Trần Hi Lam gục người vào trong lồng ngực của Trần Hi Tuấn.   “Anh, nếu những chuyện này thật sự là do cha làm ra, vậy thì lân này chúng ta hãy coi như là thay ông ấy chuộc tội đi”   Bệnh tình của Trần Hi Tuấn cũng không quá nghiêm trọng, sau khi tiêm thuốc và truyện nước thì ngày hôm sau đã hạ sốt, Lâm Quân cũng định đặt vé máy bay dự định quay về thành phố Hà Nội, Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam đương nhiên cũng không ngờ rằng Lâm Quân lại có dự định trở về sớm như vậy, có chút bất ngờ không kịp làm gì cả.   “Anh cứ như vậy mà trở về sao?”   Lâm Quân gật gật đầu: “Tôi vẫn còn chưa nói cho Nhật Linh biết chuyện tôi đến nước Mĩ, nếu còn tiếp tục ở lại tôi sợ cô ấy sẽ lo lắng”   Trần Hi Lam chớp mắt vài cái, mở miệng lên tiếng trêu đùa Lâm Quân: “Anh như vậy coi là đêm không về nhà ngủ, chẳng lẽ không sợ Nhật Linh nghĩ đến chuyện anh ra ngoài tìm người phụ nữ khác sao?”   “Làm sao có thể chứ? Nhật Linh rất tin tưởng tôi. ”   “Anh đi chết đi, anh cũng quá quá đáng rồi đó, ở trước mặt tôi sâu ân ái của mình và Nhật Linh” Trần Hi Tuấn bất mãn, chỉ thiếu nước trợn trắng mắt lên với Lâm Quân nữa thôi.   “Cố ý đó. ” Lâm Quân cười cười, nhìn Trần Hi Tuấn trả lời.   “Được rồi, chúng ta nói chuyện chính đi, anh đi như vậy, vậy thì tôi và Trần Hi Tuấn cần làm cái gì? Nhưng cũng phải nói rõ trước, chúng tôi sẽ chỉ nghĩ cách giúp anh thu thập chứng cứ, còn những cái khác chúng tôi sẽ không làm!”   “Đó là đương nhiên! Bây giờ mọi người giúp tôi điều tra một chút về người đàn ông ba năm trước đã cướp giật Nhật Linh, điều tra xem anh ta và James có qua lại với nhau hay không. ’ Lâm Quân lập tức đáp ứng, có thể thuyết phục hai anh em bọn họ hỗ trợ đã rất không dễ dàng gì rồi: “Hai người cũng đã lâu không gặp Nhật Linh rồi, lân này có muốn cùng tôi quay về thành phố Hà Nội không?”   “Thôi không cần đâu, chuyện này vẫn còn chưa giải quyết ổn thỏa, chờ sau này đi” Trần Hi Lam thản nhiên mở miệng, kỳ thật là vì cô không biết nếu hiện tại quay về thành phố Hà Nội, gặp lại Hạ Huy Thành thì cô sẽ có tâm tình như thế nào.   Có chút chờ mong mà cũng có chút sợ hãi.   Cũng không biết sau khi anh ta làm lễ đính hôn, đã tổ chức hôn lễ chưa…   Từ tận đáy lòng Trần Hi Lam khẽ thở dài, cười cười.   “Vậy chúc anh thuận buồm xuôi gió. ” Trần Hi Tuấn vẫy tay với Lâm Quân, nhìn theo bóng dáng càng ngày càng xa của Lâm Quân.   Mà ở bên kia, James đang ở công ty, ngồi đối diện là một người quen cũ mà đã lâu rồi không gặp mặt Jackson, ánh mắt Jackson đục ngầu, James vẫn luôn không muốn nhìn thấy ông ta, ông ta giống như một con chó lang thang suốt ngày trốn đông trốn tây, xem như đã phải chịu nhiều đau khổ ở bên ngoài rồi thì James mới phái người đi tìm ông ta về.   Ông ta biết James làm vậy là cố ý, cố ý cho ông ta một trận giáo huấn.   Nhưng tại ông ta ngoại trừ việc dựa vào James ra, thì không có cách nào khác.