Ma cách, suy cho cùng chính là thần cách biến chất. Cho nên nếu nói theo một cách khác, ma cách cũng chính là thần cách. Bởi vì có ma cách vẫn còn có thể nắm giữ một sức mạnh của lĩnh vực. Giống như Chiến thần, tuy là đã trở thành ma nhưng vẫn còn có thể nắm giữ tốc độ lĩnh vực. Mà ở trong thế giới này, quy luật do Sáng Thế thần lập ra đó là một thần chỉ có một lĩnh vực. Một vị thần chỉ được cai quản, nắm giữ lĩnh vực thuộc về bọn họ. Cho nên căn bản là không có chuyện một vị thần nắm giữ hơn một lĩnh vực. Thực ra Sáng Thế thần sở dĩ phải đặt ra như vậy, chính là để đề phòng chư thần vì cướp đoạt càng nhiều thần cách mà tàn sát lẫn nhau. Như thế này một vị thần chỉ có thể có một thần cách, lại có thể khiến cho các chư thần sẽ không vì một thần cách mà gây ra chiến tranh lung tung. Cho nên theo quy tắc của Sáng Thế thần tối cao, hễ vị thần nào mà trong cơ thể có hai thần cách, hắn chỉ có thể hứng lấy hủy diệt! Ma cách, cũng là thần cách! Tuy ma cách là loại biến chất, nhưng bản chất của nó cũng không thay đổi. Cao Lôi Hoa tuy không phải là người của thế giới này, nhưng hắn đi đến thế giới này, thì cũng chỉ có thể tuân theo quy tắc của Sáng Thế thần. Chiếu theo quy luật của Sáng Thế thần, ở trong thế giới này ai mà trong cơ thể có hai thần cách, thì chỉ có một cái kết quả - Là nổ tan xác mà chết. Đây là quy tắc do Sáng Thế thần lập ra, chỉ cần ngươi ở trong cái thế giới này, vậy ngươi chỉ có một con đường là bạo thể mà chết! Trừ khi ngươi có thể trở thành một tồn tại mạnh hơn so với Sáng Thế thần. Cho nên, trong nháy mắt khi ma cách tiến vào bên trong cơ thể của Cao Lôi Hoa. Hắn lập tức cảm thấy trong cơ thể có hai thần cách bất đồng đang xảy ra xung đột. Ma cách tốc độ của Chiến thần và thần cách Lôi thần của Cao Lôi Hoa thế như nước và lửa. Hơn nữa Chiến thần đã nhập ma, lực lượng giữa ma cách và thần cách càng trái ngược. Hai cái “Cách cách” gặp nhau, thì giống như Hỏa tinh đụng vào Địa Cầu. Thần cách và ma cách ở trong đan điền đáng thương của Cao Lôi Hoa sinh ra một vụ nổ cực mạnh. Thậm chí trong giây lát đã làm tổn thương thân thể nguyên tố cấp tám của Cao Lôi Hoa. - Mẹ nó, không ngờ ta lại trở thành cái dạng này! Cao Lôi Hoa cắn răng. Hắn đúng là không nghĩ tới Chiến thần lại áp dụng loại pháp tắc của Sáng Thế thần, đem ma cách đưa vào trong cơ thể của hắn. Cao Lôi Hoa mím môi, nắm chặt hai tay. Cả người khó khăn ngồi xuống, thành tư thế đả tọa. Cao Lôi Hoa dù sao cũng không phải là người của thế giới này, hắn có phương pháp vận chuyển thần lực khác hẳn nơi đây. Hai thần cách nổ mạnh tạo ra sức mạnh rất lớn. Cao Lôi Hoa chỉ có thể đem tất cả lôi thần lực trên người sử dụng. Sau đó dùng nó để hóa giải lực phá hoại mạnh mẽ kia trong đan điền. Dùng Tử Lôi Quyết để loại bỏ cổ thần lực phá hoại cuồn cuộn không ngừng này. Nhưng mà lực phá hoại giữa thần cách và ma cách giống như vô cùng vô tận. Thời gian chia thành từng giây trôi qua, nhưng giữa thần cách và ma cách vẫn còn ra sức húc nhau. Thần cách ở trên thế giới là tồn tại bất diệt. Ví dụ như thần cách của Lôi thần. Chỉ cần trong vũ trụ này còn tồn tại lôi điện, thần cách của Lôi thần sẽ không biến mất. Nhưng mà lôi điện có biến mất hay không? Vũ trụ này rất lớn, trong nó, có vô số lôi nguyên tố. Lôi nguyên tố còn tồn tại, thì thần cách Lôi thần sẽ không bao giờ biến mất. Cho nên, hai thần cách ở bên trong cơ thể của Cao Lôi Hoa cũng sẽ không biến mất. Sẽ mãi mãi ở trong cơ thể của hắn mà va đập, phá hoại. Bây giờ, nếu mà có người nhìn thấy Cao Lôi Hoa lúc này, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh ngạc tròn xoe mắt. Thân thể của Cao Lôi Hoa liên tục bị phá hủy, sau đó lại được phục hồi lại bằng với tốc độ phá hủy. Cũng không biết trải qua bao lâu, khi Cao Lôi Hoa cảm thấy thần lực của mình càng lúc càng suy nhược, hai thần cách ở bên trong đan điền sinh ra thần lực lại càng ngày càng mạnh. Cuối cùng, thần lực bên trong cơ thể của hắn tiêu hao hết sạch thì, “Ầm!” Một tiếng, thân thể Cao Lôi Hoa cũng chịu không nổi sức mạnh hủy diệt được sinh ra từ hai thần cách này. Sức mạnh hủy diệt trải rộng ra khắp cơ thể Cao Lôi Hoa. Hắn chỉ cảm thấy lực lượng mạnh mẽ kia trong nháy mắt đã xé nát thân thể của mình ra. Trong lúc nhất thời, Cao Lôi Hoa thậm chí còn cảm nhận được rõ ràng thần cách Lôi thần đang truyền đạt đến hắn nỗi bi thương và không cam lòng. Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, rồi dần dần mất đi tri giác, rơi vào trong bóng tối vô tận... ... ***********. - Nhanh, dọn dẹp đống đất đá để mở cửa ra cho ta! Nhanh một chút nữa nào! Vong Linh Nữ Thần ở ngoài cửa động chỉ huy bọn vong linh vận chuyển đá ra. Nhìn tốc độ vận chuyển của chúng chậm chạp như vậy, làm nàng cảm thấy rất lo lắng. Chẳng qua là nàng không dám dùng thần lực để mở cái cửa động này ra, bởi vì nó đã chịu một đòn của Cao Lôi Hoa rồi, cũng không chịu nổi một kích thứ hai với cường độ cũng giống như vậy được. Một kích nữa thì toàn bộ cái tầng hầm này sẽ đổ sụp xuống vĩnh viễn. Cho nên Vong Linh Nữ Thần không còn cách nào khác hơn là sai số lượng lớn vong linh cố gắng vận chuyển những tảng đá. Chỉ có thể đứng trên cửa động mà lo lắng suông, tuy là cách một tầng đá, nhưng ở bên trong tầng ngầm vẫn có thể truyền đến rõ ràng từng trận chấn động năng lượng mà thần lực và ma lực va chạm. Loại chấn động năng lượng thế này khiến cho Vong Linh Nữ Thần cảm thấy không an lòng. Bây giờ nàng hối hận vì mình đã đưa Cao Lôi Hoa đi vào tầng hầm này. Vốn đây là lòng tốt của nàng, muốn tặng thần cách của Chiến thần cho Cao Lôi Hoa. Nhưng không ngờ lại đột nhiên xảy ra chuyện này. Lòng tốt trở thành chuyện xấu, đây đại khái là cảm giác của nàng bây giờ. - Nữ thần điện hạ, xin người đừng nóng vội. Cao huynh đệ là người tốt sẽ được trời phù hộ, hắn sẽ không có chuyện gì đâu. Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh hết sức khuyên nhủ Vong Linh Nữ Thần, nhưng mà Cao Lôi Hoa thực sự có xảy ra chuyện gì hay không, ngay cả lão cũng không nói rõ ràng được. Nhưng mà trong ấn tượng của lão thì chàng thanh niên tóc trắng này sẽ càng ngày càng tiến cao, đi xa hơn nữa. Tuyệt đối sẽ không chết ở bên trong cái tầng hầm nhỏ bé này được. Bên kia, trong nhà Cao Lôi Hoa cách xa cả ngàn dặm. Mộng Ti đột nhiên ngừng lại không chơi đùa cùng Kim Toa Nhi nữa, giờ khắc này, cô bé vậy lại không cảm nhận được khí tức của Cao Lôi Hoa nữa. - Mộng Ti, em làm sao vậy? Kim Toa Nhi nghi hoặc nhìn Mộng Ti. - Khí tức của chủ nhân mất rồi. Mộng Ti lẩm bẩm nói. - Vậy là có ý gì? Kim Toa Nhi không hiểu. - Mất rồi, mất rồi! Mộng Ti đột nhiên ngẩng đầu lên, trong con ngươi của nàng cũng không có một chút tiêu điểm nào, giống như là mất đi linh hồn vậy. Tĩnh Tâm đang ôm đứa bé ngồi nghỉ cũng cảm thấy có chút lo lắng. Nàng thậm chí còn cảm thấy tâm tình mình không thể nào yên lặng được. Hình như, đã xảy ra chuyện gì rồi. Ánh mắt của Tĩnh Tâm không khỏi nhìn về phía Vong Linh cốc. ***********. Cao Lôi Hoa hơi mở mắt, sau đó theo thói quen mà nhìn tay chân của mình. Kinh ngạc phát hiện thân thể của mình lại trở nên trong suốt, giống như là một linh hồn vậy. Sau đó từ trên ngực hắn truyền đến từng trận cảm giác mát lạnh. Hắn cúi đầu nhìn lại thì thấy trước ngực hắn có một chuỗi thủy tinh phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Cao Lôi Hoa nhận ra đó là thứ Tĩnh Tâm tặng cho hắn, trong truyền thuyết thì đó là nước mắt của nữ thần Sinh Mệnh - vợ của Sáng Thế thần. Hơn nữa nghe Tra Lý nói nó có gì đó rất đặc biệt. Sinh Mệnh nữ thần, chỉ để lại năm giọt nước mắt. Đó là kết quả của năm lần khóc. Nàng mỗi một lần khóc, đều chỉ để lại một giọt nước mắt. Tách! Một tiếng, “Nước mắt của Nữ Thần Sinh Mệnh” đọng ở trong ngực của Cao Lôi Hoa đột nhiên vỡ tan ra trước mặt hắn. Thủy tinh vỡ ra thành một giọt nước nhỏ, đem thân thể trong suốt của Cao Lôi Hoa bao vào bên trong. Sau đó, Cao Lôi Hoa lợi dụng một loại trạng thái đặc thù mà rơi vào một loại cảnh giới kỳ diệu. Đó là một nơi rất mơ hồ, loáng thoáng có thể cảm thấy đó là một tòa thần điện rất lớn. Rất lớn, rất lớn, lớn hơn rất nhiều so với tất cả những thần điện mà Cao Lôi Hoa đã được nhìn thấy. Nhưng mà cũng rất mơ hồ, làm cho hắn cũng chẳng nhìn rõ đây rốt cuộc là chỗ nào. - Ôi~ Đó là một tiếng thở dài, trong tiếng thở dài, tràn đầy bi thương. Cao Lôi Hoa có thể nghe được đó là tiếng thở dài của một người phụ nữ. Chẳng qua là tiếng thở dài này, lại khiến cho Cao Lôi Hoa vốn không biết rõ chuyện gì lại tràn ngập cảm giác bi thương. - Con chắc chắn là muốn làm như vậy sao? Giọng nói của người phụ nữ kia nhẹ nhàng vang lên. - Tất nhiên! Là tiếng của một chàng trai trẻ tuổi: - Dựa vào cái gì mà đại ca lại có được tất cả những thứ mà phụ thần sáng chế, mà con lại không được như vậy. Cũng đều là con, vì sao phụ thần có thể quyết định như vậy! Con muốn tranh đoạt với đại ca! Con muốn giành lại những gì ở trong tay đại ca. Bởi vì trong tất cả những thứ kia cũng có một phần thuộc về con! Khi sáng tạo ra thế giới xinh đẹp này, con cũng có phần mà! - Con, nhưng con phải biết rằng, nếu con muốn làm như vậy, con sẽ mất đi sự che chở của mẹ. Từ nay về sau, con sẽ mất đi sự bảo hộ về sinh mệnh của mẹ. Trong giọng nói của người phụ nữ kia tràn đầy bất đắc dĩ: - Con làm mất đi sinh mệnh, trở thành một người chết. - Không có sinh mệnh, con cũng có phương pháp để sống. Thậm chí, con có thể sống mạnh mẽ là khác. Người con trai kia không thèm quan tâm nói. - Nhưng mà con như vậy, cũng không phải là con nữa. Người phụ nữ nỗ lực khuyên giải. - Chỉ cần không để đại ca đạt được tất cả, vậy thì thế nào cũng được! Giọng nói của người con trai mang theo sự quật cường: - Cha không thể ích kỷ như vậy, chôn vùi hết công lao của con! Con chỉ muốn đoạt lại những gì thuộc về con thôi! -Tùy con cứ đi đi, con của ta. Ta không biết làm gì cả. Người phụ nữ che mặt ngồi xuống, không hề liếc mắt nhìn người thanh niên ở trước mặt lấy một cái. Đồng thời, một giọt nước mắt trong suốt từ trên khóe mắt của nàng chảy xuống. Rơi xuống nhân gian hóa thành một viên thủy tinh bảy màu. Đây là nguyên nhân làm cho Nữ Thần Sinh Mệnh phải khóc sao? Cao Lôi Hoa dường như đã hiểu rõ ý nghĩa trong cảnh tượng này. Cái bị vỡ này chính là nước mắt của Nữ Thần Sinh Mệnh. Mà tất cả những gì mình nhìn thấy chính là tình tiết được ghi lại trong nháy mắt về chuyện một giọt nước mắt của nữ thần Sinh Mệnh được tạo ra. Rì rào ~~ tiếng nước chảy…