- Đợt chút, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Trước khi đi, ta còn muốn làm một việc. Tra Lý nhìn phòng đấu giá Thần Ký, rồi nhấc quyền phải lên. Cùng lúc đó, từ trên người hắn tỏa ra sức mạnh mà Cao Lôi Hoa cảm thấy vô cùng quen thuộc. Là thần lực! Cao Lôi Hoa híp mắt lại, nếu không phải cảm quan của Cao Lôi Hoa nhạy bén, thì chỉ e là không cảm giác được thần lực ẩn giấu trên người Tra Lý! Đi cùng với thần lực này, từ trên người Tra Lý tỏa ra một uy thế đặc biệt. Là thần uy, tuy không khác biệt lắm so với long uy, nhưng thần uy lại mạnh hơn nhiều lần, mà chỉ khi nắm giữ được thần cách mới có thể tỏa ra uy thế đó! Cao Lôi Hoa bật cười, thân phận của Tra Lý gần như đã có thể xác định được. - Tầng phong ấn thứ nhất, mở! Trong mắt Tra Lý thoáng hiện ra ánh sáng mầu vàng, sức mạnh được tụ lại ở nắm tay phải của hắn, nói rõ ràng từng chữ: - Nhớ kĩ tên của ta. Tên của ta là Sức mạnh. Tra Lý hét lớn, quyền phải đấm mạnh xuống mặt đất chỗ hắn đang đứng. - Ầm! Quyền của Tra Lý đánh xuống mặt đất phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhưng kỳ quái chính là tiếng nổ lớn như vậy, nhưng chỗ quyền của Tra Lý đánh xuống lại không có bất kì tổn hại gì. Tra Lý tủm tỉm cười, nguồn sức mạnh vừa rồi trên quyền phải được hắn khống chế một cách tinh diệu, sau đó mới truyền sức mạnh đó xuống nền đất dưới phòng đấu giá Thần Ký! Phương pháp khống chế sức mạnh này chính là áp dụng tương tự quyền kỹ “Phá Sơn Không” của Cao Lôi Hoa. - Lần này chỉ là cảnh cáo! Tra Lý nói với tất cả những người của đang đứng ở phòng đấu giá: - Từ nay về sau, đừng để ta nhìn thấy chỗ nào dám bán đấu giá thú nhân! Nếu không! Tra Lý khẽ giậm chân phải xuống. Ngay sau đó tòa nhà đấu giá Thần Ký sụp đổ hoàn toàn trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Bụi bay mù mịt khắp nơi. Bụi đất tan đi, mọi người ở đây đều không dám tin những gì trước mắt! Nơi trước đây từng là phòng đấu giá Thần Ký, thì hiện nay chỉ còn là một cái hố đen sâu không thấy đáy, không còn nghi ngờ gì nữa, kết quả này chính là do một quyền kia của Tra Lý tạo thành! Mọi người miễn cưỡng nuốt nước bọt. Chiêu thức này của Tra Lý, so với một kiếm kia của Cao Lôi Hoa hiển nhiên có sức chấn động mạnh hơn. - Từ nay về sau. Còn ai dám bán đấu giá thú nhân, thì sẽ có kết cục như thế! Tra Lý lạnh lùng quát. - Đi thôi, Tra Lý. Thời gian không còn nhiều. Cao Lôi Hoa gọi Tra Lý, sau đó xoay người lại nói với Vong Linh Đại trưởng lão: - Đại trưởng lão, chuyện còn lại thì phiền lão nhé, hai tên này, ta muốn bọn chúng sống không được, chết cũng không xong! Cao Lôi Hoa liếc nhìn tên quản lý và gã nhân viên bị hắn đạp vào mặt. - Ha ha. Vong Linh Đại trưởng lão cười âm hiểm, quay về phía hai tên kia nói: - Yên tâm đi. Hai kẻ này cứ giao cho ta xử lý, ta lấy danh nghĩa vong linh pháp sư ra thề. Sẽ làm cho bọn chúng cảm thụ được cảm giác “tuyệt vời” nhất, hát lên một khúc nhạc “êm ái” nhất. Để cho chúng biết, muốn đến địa ngục cũng không dễ dàng gì. - Vậy giao cho lão! Cao Lôi Hoa đáp, rồi dẫn theo Saga, Nguyệt Sư cùng Tra Lý đi về phía cửa thành phía Đông. Cách cửa Đông ba mươi thước về bên phải, chính là nơi cư trú của thái tử tại Quang Minh đế đô. - Chính là nơi này rồi. Cao Lôi Hoa nhìn đại trang viên cách đó không xa, không ngờ tên Ifa này rất biết hưởng thụ, chẳng có mấy khu vực nào ở Quang Minh đế đô có thể so được với nơi này. - Nơi này à, vào thôi. Tra Lý hét lên, xông lên trước tiên lao tới trang viên. - Dừng lại! Là kẻ nào, nơi này là đất tư nhân, không cho phép người ngoài … Thấy Tra Lý đang chạy như điên tới, lập tức hai gã kiếm sĩ võ trang hạng nặng bước ra, chặn trước mặt Tra Lý. - Không cho phép cái đầu mẹ ngươi! Tra Lý hét to, đấm mạnh một quyền vào ngực tên kiếm sĩ ở phía trước! Rắc một tiếng. Nắm tay Tra Lý giống như là đánh vào giấy, dễ dàng đục thủng giáp ngực của tên kiếm sĩ này. Cánh tay to lớn của Tra Lý tạo thành một cái lỗ máu trước ngực tên kiếm sĩ! Lúc này Tra Lý đang trong cơn giận dữ, cho nên không hề khách khí. Vừa ra tay đã kết liễu tính mạng tên kiếm sĩ. Tên kiếm sĩ bị đục thủng ngực trợn trừng mắt rồi từ từ gục ngã xuống. - Ngươi. Không ngờ ngươi dám giết người! Kiếm sĩ còn lại há hốc mồm nhìn Tra Lý, hiển nhiên hắn không nghĩ tới có kẻ dám giết người tại Quang Minh đế đô! Vì đây là một hành vi không tôn trọng Quang Minh thần. Cho dù là thi hành án tử hình thì cũng phải kéo ra ngoài ngoại ô mới thi hành! - Đại thúc, trong lúc đối địch, phải tập trung chú ý, chẳng lẽ ngay cả điều này chú cũng không biết sao? Trong khi kiếm sĩ kia đang ngẩn người, thì tiếng của một thiếu niên vang lên bên tai hắn, kiếm sĩ đó vội vàng quay đầu nhìn lại thì thấy một thiếu niên tóc đen đang đứng ở phía sau hắn! Trong tích tắc hắn quay đầu, thì tay phải của thiếu niên đã đặt lên trên mặt hắn! - Tạm biệt, đại thúc. Thiến niên cười một cách độc ác rồi tay phóng ra đấu khí mầu hoàng kim! - Hoàng kim kiếm sĩ bậc năm! Đó là câu nói cuối cùng trong cuộc đời mà hắn thốt ra được, rồi đầu của hắn bị đấu khí của thiếu niên kia đánh nổ tung tóe! Nhìn cảnh vỡ đầu trước mặt, hai mắt Saga hiện lên những vằn đỏ: - Khoái quá! Saga kêu lên sung sướng, máu tươi đã kích thích thần kinh làm cho Saga cảm thấy hưng phấn! Mấy ngày nay không biết vì cái gì, Saga luôn luôn có loại ý niệm này trong đầu! - Vào thôi! Giải quyết hai tiểu binh xong, Cao Lôi Hoa khẽ quát, dẫn theo ba người Saga vào bên trong trang viên. - Kẻ nào, không biết nơi này là đất tư sao? Bốn người Cao Lôi Hoa vừa vào trong trang viên, thì một đám người to con vạm vỡ từ bốn phương tám hướng ùa đến, hiển nhiên là tiếng kêu của hai kiếm sĩ canh cửa đã làm bọn chúng chú ý, cho nên bọn hắn vừa ra liền phát hiện bọn người Cao Lôi Hoa và hai kiếm sĩ đã chết thảm. Lập tức, tên kiếm sĩ đầu lĩnh biến sắc: - Giết người tại Quang Minh đế đô, đích thị là địch nhân, lên! - Sátttt! Tất cả đám đại hán rống lên, trên người xuất hiện đủ loại đấu khí, sau đó chen chúc nhau lao về phía Cao Lôi Hoa. Bốn phía lao tới! - Đến đây! Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn về phía trước, đối với người có dị năng lôi hệ thì quần chiến là hình thức chiến đấu có thể phát huy sức mạnh tốt nhất, nhất là đối thủ trang bị kim loại. - Cuồng lôi! Đối mặt với đám kiếm sĩ điên cuồng này, Cao Lôi Hoa chỉ thốt ra hai chữ. Tiếp theo, Cao Lôi Hoa nắm chặt tay phải, ầm ầm! Vô số lôi quang không biết từ nơi nào xuất hiện trên đầu đám kiếm sĩ! Hiện giờ Cao Lôi Hoa chính là Lôi thần! Tất cả lôi điện trong thiên hạ đều để Cao Lôi Hoa sử dụng. Dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa, lôi quang phóng xuống dầy đặc như mưa! Đám kiếm sĩ giống như cỏ lau sau giông bão, ngã rạp thành từng đám! Tất cả đấu khí đều bất lực trước lôi quang này! Không đấu khí của người nào có thể ngăn được lôi quang. Lôi quang qua đi, đám kiếm sĩ ngông cuồng vừa rồi chỉ còn lại duy nhất đại hán cầm đầu. Kết quả này là do Cao Lôi Hoa cố ý lưu cho hắn một mạng. - Nói. Thái tử Ifa đang ở đâu? Cao Lôi Hoa đi tới túm lấy cổ áo tên này. - Tôi, tôi không biết! Đại hán bị Cao Lôi Hoa nắm lấy, luống cuống nói. - Không biết? Cao Lôi Hoa cười lạnh, ngưng tụ một quả lôi quang cầu trong lòng bàn tay: - Nếu ta nhét lôi quang cầu này vào trong miệng của ngươi, ngươi nói xem sẽ có kết quả như thế nào? Cao Lôi Hoa khua khua quả lôi quang cầu này trước miệng đại hán. Cả người tên đại hán run lên, lực lượng mà lôi quang cầu này ngưng tụ, cho dù hắn là một kiếm sĩ cũng có thể cảm nhận rõ ràng được! Nếu lôi quang cầu này nhét vào trong miệng hắn, chắc chắn là vỡ đầu …. - Ta hỏi ngươi một lần nữa, lúc nãy thái tử mang hồ nữ tới đây giờ ở đâu? Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói. - Ở hoàng cung. Thái tử điện hạ đã mang hồ nữ kia về hoàng cung rồi! Đại hán bị lôi quang cầu của Cao Lôi Hoa dọa cho kinh tâm khiếp đảm, dù sao hắn cũng chỉ là người được thái tử thuê để bảo vệ trang viên này, không cần phải trung tâm với thái tử. Có thể giữ mạng mới là trọng yếu. - Mẹ nó! Cao Lôi Hoa chửi đổng lên. Tên Ifa này có thể là biết đám người mình nhất định sẽ tìm đến hắn gây phiền toái, cho nên đã nhanh chóng trở về hoàng cung rồi. - Ba, Ifa không có ở đây sao? Nguyệt Sư nóng nảy: - Ba, làm sao bây giờ! - Vội cái gì. Cao Lôi Hoa hừ lạnh, hắn vẫn còn một chước cuối cùng. Trực tiếp kích nổ lôi thần lực trong người thái tử. Ở cuộc đấu giá vừa rồi, vì muốn đoạt được hồ nữ mà Cao Lôi Hoa không muốn gây ra quá nhiều phiền toái nên mới không cho tên thái tử nổ tung. Sau đó biết được thái tử đi tới cửa Đông, Cao Lôi Hoa cũng không cách nào thực hiện được. Bởi vì hồ nữ rất có khả năng ở bên cạnh thái tử. Nếu trực tiếp làm thái tử nổ tung, thì không rõ đám thủ hạ của thái tử sẽ làm gì đối với hồ nữ này? Nhưng bây giờ Cao Lôi Hoa đành phải sử dụng chiêu này. Chỉ có điều sử dụng xong thì phải tới hoàng cung ngay lập tức. Nếu không hồ nữ kia sẽ gặp nguy hiểm. Cao Lôi Hoa nhắm hai mắt lại, triển khai thần niệm! Chỉ trong nháy mắt thần niệm của Cao Lôi Hoa đã bao trùm toàn bộ Quang Minh đế đô. - Sao lại thế nhỉ? Cao Lôi Hoa nhíu mày. - Có chuyện gì vậy ba? Nguyệt Sư sốt ruột hỏi. - Không thấy khí tức của Ifa, có hai khả năng, một là lôi thần lực trên người hắn đã được giải, hai là hắn đã chết. Cao Lôi Hoa mở mắt nói. - Làm sao bây giờ, Cao Lôi Hoa huynh đệ? Tra Lý nóng nảy. - Tới hoàng cung. Giọng Cao Lôi Hoa lạnh lùng: - Chỉ cần hồ nữ kia tổn thương chút nào, ta sẽ làm cho cả hoàng cung chôn cùng với nàng ấy! - Ba, người xem, hướng đó là hoàng cung của Quang Minh đế quốc! Đúng lúc này, Saga lại chỉ về phía hoàng cung kêu lên. Cao Lôi Hoa liền nhìn theo hướng tay Saga chỉ. - Ba, bên trên hoàng cung của Quang Minh đế quốc có một chùm sáng đỏ phóng lên cao! Chùm sáng đó vặn vẹo rồi mở rộng ra trên không trung. Rồi dần dần chùm ánh sáng mầu đỏ đó biến thành hình dáng của một loại động vật. - Hồ ly? Nhìn hình dáng này, Cao Lôi Hoa thốt lên kinh ngạc. Chùm sáng cuối cùng cũng thành hình, đó là một hỏa hồ ly mầu đỏ to gần bằng cự long cỡ nhỏ! Tuy rằng chỉ là do năng lượng biến thành, nhưng lực phá hoại không vì thế mà giảm đi chút nào. Từ hoàng cung Quang Minh đế đô vang lên hàng loạt tiếng kêu la sợ hãi. Toàn bộ cơ thể hồ ly khổng lồ đều do hỏa diễm tạo thành, nó chạm đến chỗ nào thì chỗ đó liền bốc cháy! Nó há to miệng không ngừng phun ra những ngọn lửa màu trắng, chỉ trong nháy mắt toàn bộ hoàng cung đã chìm trong biển lửa. - Grào ~~ Hỏa hồng sắc hồ ly há miệng rít lên những âm thanh như động đất. Rồi lại bắt đầu phá hư hoàng cung Quang Minh đế quốc. - Đây là cái gì vậy? Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn hồ ly khổng lồ này. - Không biết, một ngàn năm nay ta không có đi đâu cả. Làm sao ta biết nhiều như vậy được? Tra Lý nuốt từng ngụm nước miếng nhìn hồ ly khổng lồ này. - Đi, mau qua xem. Cao Lôi Hoa giục. Đám người Cao Lôi Hoa rất nhanh đã đi tới hoàng cung. Bởi vì đột nhiên xuất hiện hồ ly, nên lúc này hoàng cung đã hỗn loạn cả lên, chẳng có ai để ý tới trong hoàng cung đã có thêm vài người. - Ba, là, là hồ nữ kia! Sau khi đến gần hồ ly khổng lồ này, Nguyệt Sư kinh ngạc chỉ vào nó rồi kêu lên. Khi tiến đến gần hỏa hệ năng lượng do con hồ ly tạo thành. Cao Lôi Hoa kinh ngạc thấy phía trước ngực nó thấp thoáng có một bóng người, từ bóng người này không ngừng phát ra hỏa hệ năng lượng khổng lồ để duy trì hồ ly. Bóng người này tuy rằng rất mơ hồ, nhưng với nhãn lực của Cao Lôi Hoa thì có thể thấy rõ cái đuôi đằng sau bóng người đó. Đích thị là hồ nữ, bởi vì trong hoàng cung Quang Minh đế quốc, ngoại trừ hồ nữ ra thì không còn ai có một cái đuôi dài. Trước con hồ ly khổng lồ này, đám cao thủ bên trong hoàng cung đều bó tay.com, chỉ có thể trơ mắt nhìn hồ ly phá hủy toàn bộ hoàng cung. Mọi người đều thầm mắng chửi: “Chết tiệt, đây là quái vật gì vậy!” Lui lại, hoàn toàn không chặn được. Người của hoàng cung rơi vào đường cùng đành phải rút lui. Đối phó với quái vật như vậy, cho dù là thánh cấp lao lên cũng mười phần chết chắc. Không ai biết vì sao quái vật này lại xuất hiện bên trong hoàng cung. Sau khi an bài ổn thỏa, tất cả mọi người đều rời đi, chỉ để lại một hoàng cung trống rỗng, nhường hỏa hồ ly kia mặc sức phá hoại! Lúc này trong hoàng cung chỉ còn lại có đám người Cao Lôi Hoa và con hồ ly khổng lồ kia. - Ủa? Là các ngươi à? Hỏa hồ ly nhanh chóng phát hiện ra đám người Cao Lôi Hoa, nói với giọng rất êm tai. - Ngươi nhận ra chúng ta sao? Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi. - Ừm, ở hội đấu giá, ta có cảm nhận được khí tức của các ngươi. Hỏa hồ ly trong không trung nhanh chóng tan biến làm lộ ra hồ nữ kia. Sau khi biến thành hình người, hồ nữ dùng cái đuôi của mình quấn lấy cơ thể, vừa rồi biến thân nên quần áo của nàng mất hết nên lúc này nàng chỉ có thân trần. - A. Chín cái đuôi? Saga khẽ đếm số đuôi phía sau hồ nữ kia một chút. Không ngờ lại có chín cái đuôi. Tất cả mọi người đều nhìn ra phía sau hồ nữ này, quả nhiên sau lưng nàng có chín cái đuôi! Hơn nữa ở trên tay của nàng còn cầm một cái đầu nam nhân. Cao Lôi Hoa nhìn kỹ lại, không ngờ là đầu của thái tử Quang Minh đế quốc Ifa. - Hắn là do ngươi giết à? Cao Lôi Hoa hỏi. - Đúng vậy, tên này muốn làm ô bẩn thân thể của ta. Tiểu hồ nữ thản nhiên nói: - Cho nên ta phải giết hắn. Nói xong, nàng tiện tay ném đầu Ifa vào trong biển lửa. - Đúng rồi, ở hội đấu giá, ta cảm ứng được khí tức của người đồng tộc, dường như là ngươi? Hồ nữ mỉm cuời quyến rũ đi tới bên cạnh Nguyệt Sư, bàn tay mềm mại khiêu khích, vuốt ve cằm Nguyệt Sư: - Quả nhiên không sai, lớn lên chắc sẽ anh tuấn lắm. Ngươi là Sư tộc hả? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Sư hơi đỏ lên, rồi ngẩng đầu nhìn hồ nữ khẽ nói: - Ngươi không phải là tiểu hồ nữ kia! Hồ nữ này hoàn toàn khác biệt so với hồ nữ ở hội đấu giá, hồ nữ trước mặt này quá mức yêu mị. Tuy rằng kiều mị là thiên tính của hồ nữ, nhưng hồ nữ ở hội đấu giá kia điềm đạm đáng yêu, hoàn toàn không có thái độ kiều mị như này. - Anh chàng đẹp zai, nhìn đuôi của ta xem. Tiểu hồ nữ khiêu khích kéo đầu Nguyệt Sư: - Có chín cái, đúng không. - Ừ. Nguyệt Sư khẽ đáp. - Ta có hai nhân cách. Tiểu hồ nữ không thèm để ý nói: - Đây là nhân cách thứ hai của ta. Người mà ngươi nhìn thấy lúc trước là nhân cách thứ nhất. Tiểu hồ nữ đột nhiên ôm lấy cổ Nguyệt Sư, cả người ‘treo’ lên thân hắn: - Khi ta có một đuôi, thì đó là nhân cách thứ nhất, mà hiện tại, là nhân cách thứ hai của ta, cũng chính là ta hiện giờ. - Nhân cách. Nguyệt Sư gãi gãi đầu, hiển nhiên hắn chưa từng nghe qua về việc này. - Quên đi, chàng trai. Nếu ngươi nghe không hiểu thì quên đi. Toàn bộ thân thể của hồ nữ đã phủ lên người Nguyệt Sư: - Giờ của ta đã hết, ôm chặt ta đi! - ?? Nguyệt Sư nghi hoặc nhìn tiểu hồ nữ trong lòng. - Ta nói, giờ của ta đã hết. Tiếp theo, phải giao lại cho nhân cách thứ nhất. Tiểu hồ nữ khẽ mỉm cười: - Chàng trai nhỏ, ta còn chưa biết tên của ngươi. - Nguyệt Sư. Nhịp hô hấp của Nguyệt Sư trở nên dồn dập, thân thể tiểu hồ nữ tuy rằng được cái đuôi to lớn che đậy, nhưng không ngăn cản được sự kiều mỵ của nàng, cùng với đó là những chỗ lồi lõm trên thân thể nàng lại ép vào người Nguyệt Sư khiến hắn không thể nào khống chế cảm xúc. - Ta là yêu hồ Dạ Cơ. Tiểu hồ nữ nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, tiếng nói của nàng càng ngày càng nhỏ. Cuối cùng, không ngờ cứ như vậy ngủ trong lòng Nguyệt Sư. Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn tiểu hồ nữ và Nguyệt Sư, sau đó lấy ra một cái áo choàng từ trong nhẫn không gian đưa cho Nguyệt Sư, bởi vì khi bắt đầu ngủ, cái đuôi của tiểu hồ nữ tự nhiên rủ xuống. Nguyệt Sư nhìn Cao Lôi Hoa cảm kích, nhanh chóng dùng cái áo choàng quấn lấy thân thể tiểu hồ nữ. - Thiếu nữ xinh đẹp hai mặt, không tồi. Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư cười ha hả. Nhìn đám cháy lớn trong hoàng cung, Cao Lôi Hoa khẽ nhún vai. Vốn còn tưởng tối nay phải hoạt động gân cốt một chút, nhưng xem ra giờ không cần nữa, cô bé trong lòng Nguyệt Sư đã làm xong xuôi hết thảy mọi chuyện rồi. - Cứu… Cứu mạng…. Lúc này, từ trong đám cháy chợt vang lên một tiếng kêu yếu ớt. Cao Lôi Hoa cẩn thận lắng nghe, không ngờ là của một người quen – vương tử Ivan. - Khà khà. Cao Lôi Hoa cười nham hiểm. Vừa rồi còn đang nghĩ, sau khi thái tử Ifa chết có thể sẽ mang đến cho Cao Lôi Hoa một ít phiền toái. Hiện giờ, có tên Ivan này, sự tình đã tốt hơn nhiều rồi. Cao Lôi Hoa rút trường kiếm sau lưng ra, hướng tới chỗ phát ra tiếng Ivan, chém một kiếm. Đạo kiếm khí bổ đôi biển lửa tạo thành một con đường. Cao Lôi Hoa khẽ động thân, biến thành một cái bóng lao vào bên trong. Trong biển lửa, Ivan cảm thấy bản thân quả thực là bi thảm tới cực điểm rồi. Suốt ba tháng nay, từ lần ở trong ma thú sâm lâm chọc tới ác ma đáng sợ kia, cứ đến ngày này hàng tháng, hắn lại cảm thấy như có các con rắn điện len lỏi trong cơ thể, khiến toàn thân đau đớn khôn cùng. Bất kể là dược sư, mục sư đều không có cách nào trị bệnh cho mình! Tuy rằng bọn họ có thể cảm thấy trong cơ thể hắn có một cỗ năng lượng, nhưng loại năng lượng này bọn họ lại chưa từng gặp qua. Cho nên bọn họ cũng đành ‘trả về địa phương’. Hôm nay, là ngày mà quái bệnh phát tác. Hắn đang ở trên giường đau đớn chết đi sống lại, thì bên ngoài đột nhiên xuất hiện một con hỏa hồ ly khổng lồ. Con hỏa hồ ly dị thường này không ngờ lại chọn hoàng cung làm nơi phát uy khiến cho nơi nơi đều rơi vào biển lửa. Ivan cũng muốn chạy trốn, nhưng thân thể đau đớn khiến cho hắn không thể động đậy chút nào. Mà thủ hạ của hắn thì đều bỏ chạy trối chết làm gì còn ai quan tâm đến sống chết của hắn? Vào thởi điểm như thế này, mọi người chỉ quan tâm đến sinh mệnh bản thân, làm gì có ai quan tâm người khác sống chết như thế nào? Đúng lúc Ivan cảm thấy tuyệt vọng, thì trong biển lửa, một bóng người cao lớn xuất hiện trước mặt hắn, nhờ có ánh lửa chiếu vào, cho nên hình bóng nam nhân chém biển lửa này mới trở nên cao lớn như vậy. Là Quang Minh thần phái sứ giả tới cứu ta sao? Trong lòng Ivan xuất hiện ý nghĩ như vậy. Nhưng mà, khi nam tử này tới gần, rốt cuộc Ivan cũng thấy rõ được dáng vẻ của nam tử đó. Nam tử này đầu tóc bạc trắng phất phơ trong gió, dưới ánh lửa lại càng tiêu sái. Nhưng mà, lúc này tâm tình của Ivan như rơi từ thiên đàng xuống địa ngục. Là hắn, là nam nhân này! Là ác ma này! Chính hắn, ở trong rừng rậm ba tháng trước đã cho mình một trận, tiêu diệt không chút thương tiếc gần một nửa thị vệ cao thủ của mình! Hóa ra tới cứu hắn không phải là thiên sứ, mà là ác ma dẫn hắn đi tới địa ngục.