- Là ngươi? Cao Lôi Hoa cười lạnh lùng nhìn người mới tới, kẻ này không ai khác chính là hắc y nhân bên cạnh thái tử Ifa – Sauron! Sau khi tới hiện trường, Sauron ngơ ngác nhìn cảnh tượng như dưới địa ngục: - Rốt cuộc đã chậm một bước rồi. Hợp tác với thái tử Ifa chính là sai lầm lớn nhất. Đáng lẽ chuyện này không xảy ra, lẽ ra tổ trưởng nên nghe theo lời của ta thì sẽ không xảy ra chuyện như này. - Cảm thán đủ chưa tiên sinh Sauron? Thân hình Cao Lôi Hoa chớp mắt đã hiện ra sau lưng Sauron, ‘Tài quyết chi nhận’ lạnh lẽo đặt ngay trên cổ hắn. - Muộn rồi, mọi chuyện đã quá muộn rồi. Sauron vẫn cứ lẩm bẩm một mình, không thèm đếm xỉa gì tới thanh ‘Tài quyết chi nhận’. - Giờ mới hối hận cũng chậm rồi, ta đã nói trước với các người rồi, ta rất ghét phiền toái, càng ghét kẻ nào gây phiền toái cho ta. Thật đáng tiếc, các ngươi lại gây quá nhiều phiền phức cho ta. Cao Lôi Hoa cười gằn rồi giơ ‘Tài quyết chi nhận’ lên chuẩn bị chém Sauron. - Chúng ta có thể hợp tác với nhau không tiên sinh Cao Lôi Hoa? Sauron dường như không để ý tới thanh trường kiếm đang chém tới, khẽ nói với Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa cười khỉnh, thế chém cũng không giảm đi chút nào. Sauron nhắm hai mắt lại, nhưng không hề tỏ ra sợ hãi chút nào. Ngay khi trường kiếm của Cao Lôi Hoa cách cổ hắn một ngón tay thì ngừng lại. Trường kiếm đặt trên cổ Sauron chỉ để lại một vết ngấn nhỏ. - Ngươi không sợ ta chém mất đầu của ngươi sao? Cao Lôi Hoa khẽ cười rồi thu ‘Tài quyết chi nhận’ về. - Nếu như tiên sinh Cao Lôi Hoa không thể khống chế được thì dù tôi và tiên sinh giao dịch cũng chẳng cần thiết nữa. Sauron thản nhiên nói. - Ha ha! Cao Lôi Hoa cười lớn: - Nói đi, ngươi muốn giao dịch với ta về cái gì? Đối với một kẻ đã uy hiếp tới người nhà của ta thì ta cũng không muốn lưu tính mạng kẻ đó lại. - Tình báo. Sauron ngẩng đầu lên nhìn thẳng Cao Lôi Hoa: - Tổ chức của chúng tôi không chỉ là một tổ chức sát thủ, mà còn là một tổ chức tình báo. Tình báo của chúng tôi có khắp nơi trên đại lục. Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tôi nghĩ mạng lưới tình báo của tổ chức chúng tôi là thứ ngài cần! - Tình báo? Cao Lôi Hoa day day trán mình rồi trầm tư một hồi. Một lúc sau, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nói: - Ngươi định lấy cái gì để giao dịch với ta? Hay nói cách khác, ta phải làm gì mới có thể có được tin tức từ tổ chức của ngươi? - Giúp tôi ngồi lên vị trí tổ trưởng. Ánh mắt Sauron thể hiện sự kiên định. - Ha ha! Ha ha ha! Cao Lôi Hoa cười phá lên: - Ta trợ giúp ngươi ngồi lên cái ghế tổ trưởng, sau đó ngươi sẽ cung cấp tin tức cho ta ư? Loại chuyện như này ngươi cho rằng có khả năng sao? Giao dịch là cái gì, là hai bên cùng có lợi. Cái giao dịch mà ngươi nói, ta hoàn toàn không thấy lợi ích gì khiến ta vừa lòng. Giúp ngươi leo lên ghế tổ trưởng mà cái ta được chỉ là tin tức tình báo của ngươi. - Còn nữa. Cao Lôi Hoa gằn giọng: - Ta không muốn tiếp nhận một tổ chức đã từng muốn hạ thủ với người nhà của ta! - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài là người thông minh. Nếu như không có ai đứng ra lãnh đạo tốt cái tổ chức này. Vậy thì những thành viên còn lại mới là phiến toái lớn nhất của ngài. Mà nếu có một người đứng ra lãnh đạo thì những chuyện này sẽ không thể phát sinh. Sauron nhìn thẳng Cao Lôi Hoa từ tốn nói: - Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài đích thực là cường đại. Thế nhưng những thành viên còn lại của tổ chức có thể nhanh chóng đem đến cho ngài không ít phiền toái. Sauron nói tiếp: - Mặt khác, ngoài tình báo ra, tổ chức chúng tôi còn kinh doanh trang phục ‘Tuyết sa’ nổi danh trên toàn đại lục. Chỉ cần tiên sinh Cao Lôi Hoa có thể giúp tôi, tôi có thể đem toàn bộ ‘Tuyết sa’ giao cho ngài! - Tuyết sa? Cao Lôi Hoa khẽ cười: - Giải thích rõ ràng hơn một chút xem. - Tuyết sa mà tổ chức chúng tôi kinh doanh là trang phục đệ nhất trên đại lục, người mở đầu ‘Tuyết sa’ là tổ trưởng đầu tiên của tổ chức chúng tôi, lúc ấy nó chính là nguồn vốn trọng yếu để xây dựng tổ chức. Có điều, hiện giờ ‘Tuyết sa’ đã trở thành vật phẩm nổi tiếng trên đại lục, hàng năm số lượng tiêu thụ cũng rất hạn chế. Vật lấy hiếm làm quý, điều này khiến cho ‘Tuyết sa’ trở thành vật mà cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được. Sauron kiên nhẫn giải thích cho Cao Lôi Hoa: - Đối với tiểu thư Tĩnh Tâm – bạn gái của tiên sinh Cao Lôi Hoa thì ‘Tuyết sa’ chắc chắn là một lễ vật không tồi đâu. Cao Lôi Hoa suy tư một hồi, lời của Sauron rất hấp dẫn, nhất là câu cuối cùng. Trên thế giới này không có nữ nhân nào không thích quần áo đẹp. - Được rồi, thống nhất giao dịch. Cao Lôi Hoa nhấc ‘Tài quyết chi nhận’ lên: - Nhưng mà hiện giờ những tên được gọi là tinh anh của tổ chức ngươi đều bị ta xử rồi, ngươi tiếp nhận tổ chức thì sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ. - Điều này ngài yên tâm. Nghe được Cao Lôi Hoa đáp ứng, Sauron nhẹ cả người: - Thật ra chết sạch cũng tốt, như vậy tôi càng thuận lợi sắp xếp lại tổ chức. Cao Lôi Hoa nói với Sauron: - Vậy thì ngươi đi làm đi, nếu đụng tới người nào cần giải quyết thì cứ gọi ta giúp đỡ. Mà ngươi nhớ sớm đem chuyển giao quyền sở hữu trang phục nổi tiếng gì đó cho ta nhé. - Tôi sẽ thu xếp chuyện này thật tốt. Sauron cung kính đáp. - Còn một việc nữa. Cao Lôi Hoa quay lại nói: - Sauron, ngươi là người thông minh, cho nên ta cũng không vòng vèo làm gì. Ta hy vọng ngươi cố gắng đừng sinh ra ý đồ bất lợi với ta. Đương nhiên, ngươi có thể coi đây là lời cảnh cáo của ta. - Tôi hiểu. Sauron khẽ đáp. - Cuối cùng, ngươi cũng đừng nhúng tay vào chuyện của thái tử Ifa nữa. Cao Lôi Hoa bình thản nói: - Bởi vì mấy ngày tới hắn sẽ không còn sống nữa. - Tất nhiên, tôi biết phải làm như thế nào mà. Sauron đáp như một thủ hạ. Mặt trời rồi cũng phải lặn, hoàng hôn dần buông xuống. - Cậu làm sao thế, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Sao cậu lại bỏ qua người này? Vong Linh Đại trưởng lão hỏi Cao Lôi Hoa. - Tôi cũng không biết vì sao. Cao Lôi Hoa mỉm cười: - Trực giác mách bảo tôi rằng, trong tương lai thì tình báo sẽ rất có ích cho tôi. - Vậy cậu có chắc chắn là hắn sẽ đưa tình báo chính xác cho cậu không? Đại trưởng lão hỏi tiếp. - Đây cũng là chỗ mà tôi khó xử. Cao Lôi Hoa cười gượng, bây giờ hắn rất hy vọng mình là cái loại diễn viên trong tiểu thuyết yy nào đó. Chỉ cần đánh phát rắm thôi mà người khác cũng lập tức quỳ phục dưới chân hắn. Khóc lóc, cầu xin bán mạng cho hắn. - Hắc hắc, tôi có một kế này, Cao Lôi Hoa huynh đệ. Vong Linh Đại trưởng lão cười gian: - Nếu muốn hắn vĩnh viễn theo chân cậu, vong linh ma pháp của bọn ta tuyệt đối là sự lựa chọn hoàn hảo. - Ma pháp gì? Chẳng lẽ còn có cả ma pháp khiến hắn trung thành với tôi sao? Cao Lôi Hoa hỏi. - Nào có loại ma pháp như vậy. Vong Linh Đại trưởng lão cười méo xệch: - Còn nhớ năng lực đặc biệt mà tôi vừa nói với cậu – chế tạo ‘Sát lục giả’ không? - Ừm. Cao Lôi Hoa gật gật đầu, miệng cười khinh khỉnh: - Ý của lão là? - Đúng, chính là như vậy. Vong Linh Đại trưởng lão cười ha hả nói: - ‘Sát lục giả’ có thể bảo lưu tất cả trí nhớ và vũ kỹ của người đó khi còn sống, chúng ta chỉ cần làm như vậy thì tuyệt đối không thể có sai sót gì cả! - Không hổ là Vong Linh Đại trưởng lão! Cao Lôi Hoa vỗ bồm bộp vai Đại trưởng lão. Kế này rất khả thi! - Đi thôi, về nhà nào. Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn Sauron đi xa. Trên thế giới này, trung thành nhất không phải là chó, mà là vong linh. Không phải sao? Sau khi Vong Linh Đại trưởng lão thu hồi vong linh kỵ sĩ quân đoàn và cốt long thì cũng đã hoàng hôn, lão cùng Cao Lôi Hoa vừa đi vừa huýt sao như trúng đề. Tâm tình Cao Lôi Hoa vui sướng bởi vì lĩnh ngộ được lĩnh vực. Còn Vong Linh Đại trưởng lão thì là do chiếm được thân thể cường giả thần cấp nên rất hài lòng. Về tới nhà thì cũng là lúc mặt trời xuống núi. Khẽ đẩy cửa ra, Cao Lôi Hoa và Vong Linh Đại trưởng lão tiến vào trong sân. - Hey, Cao đại ca đã về rồi. Tôi đã lấy được vé vào cửa hội đấu giá tối nay nè! Tiểu Tam vừa thấy Cao Lôi Hoa về liền lao vọt từ trong phòng ra: - Hơn nữa là một lô ghế cạnh nhau, tôi phải mất khá nhiều công sức mới có được đó! Hắc hắc, cũng đỡ mất công mua vé lẻ tẻ. - Ha ha, Tiểu Tam làm tốt lắm! Thấy Tiểu Tam khoe công, Cao Lôi Hoa theo thói quen vỗ vỗ đầu Tiểu Tam. Có Lôi thần chứng giám, Cao Lôi Hoa thực sự là vỗ theo thói quen, thực sự là không có ý tứ gì khác! (Nhưng mà Cao Lôi Hoa chính là Lôi thần). Khuôn mặt Tiểu Tam lập tức ửng hồng, tuy rằng hiện giờ Tiểu Tam đang cải trang nam nhân. Nhưng dù sao nàng cũng là con gái mà! Cao Lôi Hoa cũng lập tức phát hiện động tác của mình có chút mập mờ, cho nên hắn liền nói sang chuyện khác: - Đúng rồi, bọn nhỏ còn chưa quay về sao Tiểu Tam? - Ừm, chưa về. Tiểu Tam cúi đầu lí nhí đáp. - À, thế à. Thôi, ta đi tắm rửa trước đã, rồi sẽ chuẩn bị bữa tối chờ mọi người trở về. Cơm nước xong xuôi chúng ta sẽ cùng đi tới hội đấu giá. Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, định mượn cớ tắm rửa để lẩn đi. - Ba! Đúng lúc này, từ ngoài cửa vang lên giọng nói của Nguyệt Sư: - Ba, ba mau chuẩn bị đi. Tối nay ba giúp con đấu giá vật này nhé, xin ba đó…