Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 817 : Làm Sao Có Thể?
Không thể phủ nhận, Lucy là lính đánh thuê, ở phương diện tình báo còn là phi thường trâu bò hổ báo, ngay cả cơ mật cao nhất Châu Á cũng biết một ít.
- Quân Thần Trần Chấn Hoa, là cha của ngươi, hắn cũng ở nơi đây, chẳng lẽ...
Lucy trừng lớn đôi mắt đẹp, giật mình nói:
- Chẳng lẽ những người này, là Quân Thần Huyết Nhận?
Khiếp sợ!
Lucy vô cùng khiếp sợ.
- Làm sao có thể, Huyết Nhận làm sao có thể mạnh như vậy? Không có khả năng a.
Trước kia Lucy là đã từng quen biết cùng Huyết Nhận. Bất quá, Huyết Nhận trong mắt của nàng là cặn bã.
Chấn kinh rồi, Lucy khiếp sợ không phải vì Huyết Nhận ngưu bức, mà là bị hiện tại Huyết Nhận bày ra thực lực, làm chấn kinh.
Không nên mạnh như vậy, nên rất cặn bã mới đúng.
- Hiện tại ta càng ngày càng tin tưởng, như lời ngươi nói, tin tức Ngữ Yên bị đuổi giết, là thật sự.
Thanh âm Trần Thanh Đế cực kỳ bình thản, bình thản làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Hổ Nha tổ, Hỏa Vân tổ, Liệt Thủ tổ?
Trần đại thiếu căn bản không có nghe nói qua, mà Lucy lại biết.
Trọng yếu hơn là, thực lực ba tổ này rất cường đại, thực lực mỗi người, đều tương đương với những lính đánh thuê kia, ít nhất không chênh lệch so với bọn hắn.
Chỉ là từ điểm này, đã nói lên thành viên ba tổ này, so với Huyết Nhận hiện tại, cũng muốn cường đại hơn nhiều.
Ba tổ này tồn tại, tất nhiên là cơ mật quốc gia rồi.
Coi như là Huyết Nhận, cũng không phải là người nào cũng có thể biết đến.
Lữ gia ngưu bức a?
Nhưng mà, Lữ gia cũng chỉ là biết rõ Huyết Nhận, lại không có tư cách điều động, kiến thức đến Huyết Nhận.
Do đó có thể thấy được, Hổ Nha tổ, là tồn tại cơ mật cỡ nào.
Ngay cả Lucy này cũng biết, cái kia chỉ có thể nói rõ, hệ thống tình báo của Lucy rất ngưu bức. Kể từ đó, sự tình Bùi Ngữ Yên bị đuổi giết, cũng không thể giả.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế rất lo lắng.
Lính đánh thuê của một tổ Võ Thuật kia, sau khi bị Võ Thuật chém giết, ngay ngắn lui trở lại, cũng không có tham dự đến trong chiến đấu của những thứ khác.
Luyện binh!
Mỗi một tổ đều có đối thủ của mình, những người khác cho dù giải quyết đối thủ của mình, cũng không thể đi giúp những người khác bề bộn.
Giết người, tuy trọng yếu, nhưng mà trọng yếu hơn là luyện binh.
Hỗ trợ tính toán cái gì?
Coi như là xuất phát từ hảo tâm giúp, thành viên Huyết Nhận bị giúp cũng sẽ không cam tâm tình nguyện.
Năm phút đồng hồ sau, 23 tên lính đánh thuê còn lại, lần lượt bị giết, chiến đấu cuối cùng kết thúc.
Chín mươi sáu tên thành viên Huyết Nhận, trên người mỗi người, hoặc nhiều hoặc ít đều thụ đi một chút tổn thương, nhưng mà, lại đều có thu hoạch.
Thực lực, lần nữa tăng lên.
Những thành viên Huyết Nhận không có luyện được chân khí kia, cũng ở trong trận chiến này, trước sau luyện được chân khí.
Đây mới thực sự là huấn luyện tăng thực lực lên.
Bởi vì đối thủ đều là lính đánh thuê cường hãn, đơn đả độc đấu, bất kỳ một thành viên Huyết Nhận nào cũng không phải đối thủ. Như thế, mới có thể nhanh hơn tăng thực lực lên.
Đám dã thú trong Diệu Phong Sơn, tuy bị Trần Thanh Đế hạ độc, tăng thực lực lên, nhưng mà, bản thân thực lực còn ở đó, lại tăng lên như thế nào, cũng cuối cùng có một cực hạn.
Hơn nữa, trong quá trình săn giết dã thú, ngay từ đầu, thành viên Huyết Nhận là một người đối phó một đầu dã thú, về sau, một người đều có thể đối phó vài đầu dã thú.
Là dã thú bị hạ dược.
Trần Thanh Đế cũng tinh tường biết rõ, tiếp tục huấn luyện xuống, cũng chỉ có thể dùng số lượng đến huấn luyện thành viên Huyết Nhận.
Ở đâu có lính đánh thuê thực lực cường hãn, đến thật sự tốt a.
- Lần này các ngươi biểu hiện không tệ.
Ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, nhìn xem chín mươi sáu tên thành viên Huyết Nhận, thương thế đều không có ảnh hưởng gì, nói ra:
- Ta nghĩ trải qua một trận chiến này, các ngươi có lẽ ý thức được, thực lực của mình cùng những lính đánh thuê này, chênh lệch lớn bao nhiêu a?
- Chúng ta nhất định sẽ dốc sức liều mạng trở nên mạnh mẽ.
Trên mặt các thành viên Huyết Nhận, tràn đầy kiên định, ngay ngắn thấp giọng nói.
Thanh âm tuy thấp, nhưng lại tràn đầy độ mạnh yếu.
Như là gầm nhẹ.
- Tuy thực lực từng binh sĩ lính đánh thuê mạnh, nhưng mà, bọn hắn không phải là địch nhân, mà là đá tôi luyện các ngươi.
Ánh mắt Trần Thanh Đế lạnh lẻo quét qua, nói ra:
- Còn có hơn hai mươi chi lính đánh thuê chờ các ngươi, thực lực những lính đánh thuê kia, khả năng so với những người này còn cường đại hơn.
- Tại chỗ nghỉ ngơi năm phút, sau đó tiếp tục chiến đấu.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trầm giọng nói ra:
- Ta cho tới bây giờ đều cho rằng, chiến đấu là phương thức tăng thực lực lên nguy hiểm nhất, lại cực kỳ mau lẹ, hữu hiệu.
Chứng kiến mọi người bắt đầu nghỉ ngơi, Trần Thanh Đế không nói thêm gì nữa, mà là thần thức tản ra, quan sát bốn phía.
- Trần Thanh Đế.
Lúc này, Lucy trầm ngâm một tiếng, mở miệng:
- Trần Thanh Đế, chỉ sợ ba của ngươi sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vì, đối thủ của hắn là Dong Binh Chi Vương William.
- Ba của ta, không phải là đối thủ của hắn?
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một đầu thẳng tắp, trầm giọng nói ra:
- Dong Binh Chi Vương, rất cường sao?
William có thể trở thành Dong Binh Chi Vương, thực lực so với dong binh khác mạnh hơn, đó là đương nhiên rồi. Bất quá, ở Trần đại thiếu xem ra, cũng cường không đi nơi nào.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
1 chương
46 chương
71 chương
82 chương
95 chương