Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 787 : Tiếp Nhận Huyết Nhận

Thiết Nam ly khai Huyết Nhận, lại nằm viện lâu như vậy, thời gian chính thức tăng thực lực lên mới bao lâu a? Nhưng mà, Thiết Nam lại một chiêu đánh bại huấn luyện viên Huyết Nhận, Lôi lão đại. Nhất là ba thành viên Huyết Nhận được Trần Thanh Đế cứu kia, càng là phấn chấn, kích động. Lôi Báo cúi đầu, hắn biết rõ, Thiết Nam hạ thủ lưu tình rồi, cũng biết, nếu như hắn là địch nhân của Thiết Nam, lúc này, hắn đã chết. Đồng dạng, Lôi Báo cũng biết, hắn không có tư cách khiêu chiến Trần Thanh Đế. Trần Thanh Đế có thể trong thời gian ngắn ngủi, để cho Thiết Nam trở nên mạnh như thế, vậy Trần Thanh Đế ở những ngày này, nên mạnh bao nhiêu? Mấy tháng này, ngươi tăng lên sao? Câu hỏi của Trần đại thiếu, vang lên trong óc Lôi Báo. - Từ hôm nay trở đi, ta chính là huấn luyện viên duy nhất, cũng là tuyệt đối của các ngươi, còn có người nào ý kiến không? Trần Thanh Đế nhìn quét mọi người, lạnh giọng nói ra: - Có ý kiến đấy, đứng ra. Không có người nói chuyện, bất quá, tất cả mọi người thẳng tắp lấy sống lưng. - Tốt, đã như vầy, ta tiếp nhận Huyết Nhận, các ngươi phải nghe theo ta đến huấn luyện. Trần đại thiếu trầm ngâm một tiếng, nói ra: - Hạng mục đang huấn luyện của các ngươi, không thay đổi. Không thể phủ nhận, trước kia các ngươi huấn luyện, rất toàn diện, chỉ là, còn chưa đủ. Bất kể nói thế nào, cái hạng mục huấn luyện này, đều là cha của Trần đại thiếu hắn, Trần Chấn Hoa làm ra. Tổng nên cho Trần Chấn Hoa chút mặt mũi? Hơn nữa, đối với các hạng mục huấn luyện này, Trần đại thiếu vẫn là rất đồng ý. - Từ giờ trở đi, tất cả hạng mục huấn luyện, độ khó gia tăng gấp ba. Trần đại thiếu lạnh giọng nói ra: - Song phương đối chiến, không thể hạ thủ lưu tình, phải coi đối phương như là cừu nhân giết cha của ngươi, phải đưa đối phương vào chỗ chết. Gấp ba? Cừu nhân giết cha, đưa đối phương vào chỗ chết? Tất cả mọi người hít một ngụm lương khí. - Hiểu chưa? Trần Thanh Đế lạnh giọng quát. - Hiểu! Dùng Lôi Báo cầm đầu, hơn hai trăm người ngay ngắn quát. - Võ Thuật, Trương Hùng Phi, hiện tại các ngươi gia nhập vào trong bọn họ. Trần đại thiếu lại nhìn Thiết Nam nói ra: - Thiết Nam, ngươi ở lúc huấn luyện, phụ trách giám sát. Về phần huấn luyện của ngươi, ta nghĩ ngươi tinh tường. - Vâng! Bọn người Thiết Nam, ngay ngắn xác nhận. - Ba ngày. Trần Thanh Đế giơ ba ngón tay, trầm giọng nói ra: - Ba ngày sau, nếu như thực lực ai không có tăng lên, cút khỏi Huyết Nhận. - Đến lúc đó người lưu lại, phân đội mới, tuyển ra đội trưởng. Trần đại thiếu phất phất tay, bình thản nói: - Hiện tại bắt đầu, nhịn không được, cút khỏi Huyết Nhận. Cút khỏi Huyết Nhận? Không! Ta quyết không thể ly khai Huyết Nhận, ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ, nhất định. Tất cả mọi người, đều cắn chặt răng, đem độ khó huấn luyện, tăng lên gấp năm lần. Đúng, là gấp năm lần, mà không phải Trần đại thiếu quy định gấp ba. - Thanh Đế, con không đi lên cùng một lúc huấn luyện? Trần Chấn Hoa nhíu mày, nhìn Trần Thanh Đế, nói ra: - Mã lão cũng như vậy, bất quá, thực lực bản thân hắn, lại không được. - Không cần. Trần Thanh Đế lắc đầu, đè thấp nói: - Tại sao Thiết Nam phải đi theo con? Ở sau lưng của con, có thể không có cao thủ gì. - Con... con nói là? Nhìn thấy Trần Thanh Đế gật đầu, Trần Chấn Hoa trực tiếp từ trên mặt đất nhảy dựng lên: - Xú tiểu tử, hôm nay lão tử cần phải đánh ngươi một chầu. Cái này không phải rất rõ ràng ư, lúc trước cứu mấy người Thiết Nam, là Trần đại thiếu, con của Trần Chấn Hoa hắn a. Tìm được chính chủ rồi. - Lão tử đánh nhi tử, nhi tử lại ngưu bức như thế nào, cũng chỉ có bị đánh. Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói: - Cha dám đánh con, con sẽ nói cho lão gia tử. - Cho nguôi hoàn thủ, lão tử muốn luận bàn với ngươi. Vừa nhắc tới Trần lão gia tử, Trần Chấn Hoa lập tức kinh sợ, bất quá, luận bàn cũng có thể a? - Luận bàn? Trần Thanh Đế thò tay vỗ vỗ bả vai Trần Chấn Hoa, ngạo nghễ nói ra: - Cha, luyện thêm đi a, cha không phải là đối thủ của con. Giống như là, Thiết Nam và Lôi Báo ở giữa chênh lệch. Thiết Nam và Lôi Báo chênh lệch? Dựa vào, đây chẳng phải là nói, Trần đại thiếu có thể miểu sát Trần Chấn Hoa? Trần Chấn Hoa không tin. - Phong Nhiên vẫn luôn hại con, mà những năm gần đây, Trần gia cũng không có cảnh tượng như mặt ngoài. Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, nhịn không được nói ra: - Mà vốn con chỉ là một hoàn khố không có việc gì, ngồi ăn rồi chờ chết, nhưng mà, con lại biết hết thảy. - Cũng chính bởi vì như thế, mới là mục đích con muốn sao? Trần Chấn Hoa gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần đại thiếu, nói ra: - Vô luận con chọc tai họa gì, làm ra sự tình táng tận thiên lương gì, lão gia tử đều một mực che chở con. Vì con, không tiếc là địch cùng bất luận kẻ nào, lão gia tử không có bị con lừa gạt?