Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 499 : Là Thuốc Bổ

Đương nhiên, nhất định tiêu hao cũng không nhỏ. Hiện nay, Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí cũng chỉ còn lại có hai mươi khối cuối cùng. - Tiếp tục! Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục tăng tu vi lên, hắn muốn đem Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí còn lại, tất cả đều hấp thu. - Luyện Khí tầng sáu trung kỳ, cân bằng rồi. Trần Thanh Đế đình chỉ tu luyện, đem một khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí cuối cùng, ném vào Càn Khôn Đỉnh: - Nghịch tu, thật sự là mau đến dọa người. - Hiện tại chỉ còn lại một khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí. Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng: - Bây giờ Lữ gia đang trắng trợn mua sắm Nguyên ngọc, vô luận ẩn chứa linh khí hay không, tất cả đều không buông tha. - Sau lưng Lữ gia, rất có thể có Tu Chân giả tồn tại. Trần Thanh Đế vuốt vuốt mi tâm, trên mặt lộ ra một nụ cười: - Xem ra cần vào xem Lữ gia thoáng một phát, tìm được địa phương cất Nguyên ngọc. Kể từ đó, những Nguyên ngọc kia đều là mua sắm cho ta đấy. Trần Thanh Đế biết rõ, dùng tài lực của Lữ gia, cho dù mua sắm tất cả Nguyên ngọc khai thác trên địa cầu đến, cũng là có thể làm được. Mua nhiều Nguyên ngọc như vậy, trong đó chân chính có thể dùng cũng không nhiều, coi như là bị Trần Thanh Đế hắn lấy ra toàn bộ, cũng sẽ không bị phát hiện. Ngay cả Lữ gia cũng không biết mình có bao nhiêu Nguyên ngọc, lại phân không rõ phải chăng là Nguyên ngọc có ẩn chứa linh khí hay không, tất cả loại ẩn chứa linh khí đều bị lấy đi, bọn hắn nào biết. Giống như trong một bao lúa mì, tùy tiện lấy đi hơn mười hạt, trên trăm hạt, ai có thể phát hiện? Cái này là đạo lý giống nhau. Hiện tại Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí chỉ còn lại có một khối, Trần Thanh Đế quyết đoán đem ánh mắt, quăng về phía Lữ gia thu mua đại lượng Nguyên ngọc. Lấy đi Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí mà Lữ gia thu mua, Trần Thanh Đế không cần phải tìm khắp nơi không nói. Nếu như sau lưng Lữ gia, thật sự có Tu Chân giả tồn tại, như thế, còn có thể đoạn lương thực của Tu Chân giả Lữ gia. Sự tình hại người lợi ta, trăm lợi không một hại, Trần Thanh Đế còn là rất cam tâm tình nguyện làm đấy. Thực tế, là hại người ích ta, tổn hại còn là địch nhân. Cái này lại để cho Trần Thanh Đế càng thêm cam tâm tình nguyện rồi. - Đợi Thiết Nam trở lại, bảo nàng tạm thời đình chỉ điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, theo dõi Lữ Duẫn Cứu tất nhiên có thể biết rõ, địa phương cất những Nguyên ngọc kia ở chỗ nào. Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo sát cơ: - Nếu như Thiết Nam mất một sợi tóc, ta cũng quyết không bỏ qua bọn hắn. Trần Thanh Đế cho tới bây giờ cũng không ình là người tốt lành gì, còn là rất bá đạo. Không chọc tới Trần Thanh Đế, cái gì cũng dễ nói, chọc phải Trần Thanh Đế, nói cái gì cũng vô dụng. Nữ nhân? Nữ nhân thì làm sao? Cũng giết không tha! - Aii, hiện tại người trong tay ta có thể dùng, thật sự là quá ít. Trần Thanh Đế âm thầm thở dài một tiếng: - Không biết Chương Đài có tu luyện tới Luyện Khí tầng một hay không, Trương Kiều lại tiến hành một lần tẩy mao phạt tủy, cũng có thể tu luyện. Còn nữa, cũng là thời điểm, để cho Lý Nhược Băng bắt đầu tu luyện rồi. - Những chuyện này qua tối nay nói sau, vẫn là tiếp tục tu luyện đi. Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, bắt đầu điều động Hỏa Dị Năng đã luyện hóa trong cơ thể hắn. Hỏa Dị Năng cũng là năng lượng, Trần Thanh Đế định dung hợp Hỏa Dị Năng trở thành một bộ phận tu vi của hắn. Kể từ đó, tu vi của Trần Thanh Đế có thể tăng lên. Hấp thu luyện hóa dị năng, dung hợp cùng tu vi của mình, cũng là một loại phương thức tăng tu vi lên. Chỉ là, Trần Thanh Đế không biết, loại phương thức tăng lên này, tốc độ sẽ như thế nào. Nếu như tốc độ quá chậm, vậy cũng không cần phải bỏ quá nhiều công phu vào dị năng, nếu như tốc độ nhanh, không chậm hơn so với hấp thu linh khí. . . Đây tuyệt đối là một lựa chọn không tệ. Dị Năng giả, đến lúc đó không chỉ là địch nhân của Trần Thanh Đế, mà là thuốc bổ, thuốc bổ thượng đẳng. Oanh! Hỏa Dị Năng trong cơ thể Trần Thanh Đế, rất nhanh bị hắn ngưng tụ cùng một chỗ. Lập tức, linh khí trong cơ thể hắn cũng bộc phát đi theo, khống chế Hỏa Dị Năng, dung hợp cùng linh khí. Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, không phải Dị Năng giả, đương nhiên phải dùng tu vi bản thân làm căn cơ, dị năng với hắn mà nói, cùng linh khí là giống nhau, là đồ vật tăng tu vi lên. Cho nên, Trần Thanh Đế coi tu vi bản thân là chủ, dị năng là phụ. Dị năng, chỉ là dùng để đề thăng tu vi bản thân hắn mà thôi. - Hỏa Dị Năng, đã bị ta thành công luyện hóa thành năng lượng của mình, đã giảm bớt quá trình hấp thu. Trần Thanh Đế thầm nghĩ trong lòng: - Theo đạo lý mà nói, có lẽ so với ta hấp thu linh khí, tốc độ tăng lên phải nhanh hơn một ít mới đúng. Tốc độ hấp thu coi như mau hơn nữa, đó cũng là phải cần có thời gian. Luyện hóa xong, đã là sức mạnh bản thân, cùng tu vi dung hợp một chỗ, lớn mạnh, tăng lên tu vi của mình. Bình thường mà nói tốc độ có lẽ phải nhanh hơn. Hơn nữa, theo không ngừng dung hợp, sự thật cũng đã chứng minh hết thảy, hoàn toàn chính xác là rất nhanh. Oanh! Vừa tảng sáng cùng ngày, Trần Thanh Đế đem Hỏa Dị Năng trong cơ thể, triệt để dung hợp đến bên trong tu vi của hắn, đồng dạng, hắn quyết đoán đột phá. Thuận tu Luyện Khí tầng sáu trung kỳ, tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy. Kế tiếp, lại hao tốn hơn nửa giờ củng cố, Trần Thanh Đế đột phá tu vi, ổn định lại. - Cái dị năng này, thực là đồ tốt. Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ: - Bất quá, một Dị Năng giả cấp A, chỉ là tương đương với hơn mười khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí, cái này. . . cái này thật đúng là đủ khủng bố.