Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 377 : Chẳng Lẽ Là Thần Binh

Đao của hắn không phải hủy rồi sao? Bị ném ở một bên sao? Đoạn đao vẫn còn ở bên bồn hoa kia a. Còn có, đao của Lữ Đông, chỉ là binh khí bình thường, làm sao có thể bài trừ phòng ngự của hắn? Làm sao có thể một đao đâm thủng ngực của hắn? Làm sao có thể? Thẳng đến chết, tên cao thủ Hướng gia kia, cũng không nghĩ ra, không rõ. Không chỉ có hắn, mà ngay cả cao thủ Thượng Quan gia thấy một màn như vậy, đều trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin được. Chỉ là binh khí bình thường, lại có thể kích sát bọn hắn? Trước kia, trường đao bị Thượng Quan Thạch hủy diệt, là rất yên tĩnh nằm trên mặt đất kia a. Binh khí bình thường, làm sao có thể làm bị thương bọn hắn? Chẳng lẽ là tên cao thủ Hướng gia kia, thực lực quá rác rưởi? Căn bản không phải là cao thủ gì, chỉ là một cái thùng rỗng sao? Thượng Quan gia cùng Hướng gia quan hệ mật thiết, bọn hắn đối với thực lực tên cao thủ Hướng gia kia rất tinh tường. Rất hiển nhiên, thực lực người ta so với bọn hắn còn mạnh hơn một cấp độ. Quyết không phải là đồ giả mạo. - A! Đột nhiên, một gã cao thủ Thượng Quan gia, phát ra một tiếng hét thảm, hắn trực tiếp bị Trần Thanh Đế chém đứt hai chân, hoảng sợ nằm trên mặt đất. Phòng ngự lần nữa bị phá. Binh khí bình thường, vậy mà biến thành thần binh lợi khí. Thần binh lợi khí? Không. Trường đao vẫn là trường đao bình thường kia. Bất quá, lại bị Trần đại thiếu bám linh khí vào, biến thành binh khí có tính sát thương cường hãn. Bài trừ phòng ngự của bọn hắn, chém giết bọn hắn, vẫn có thể đủ đơn giản làm được. Thanh đao đầu tiên bị gãy, Trần Thanh Đế không có để ý, trái lại, còn rất hài lòng. Hắn là để cho người Thượng Quan gia cùng Hướng gia biết rõ, trường đao bình thường, căn bản là không làm gì được bọn hắn. Tê liệt. Sau đó, Trần đại thiếu lại lấy ra một thanh trường đao bình thường đồng dạng, lại bám linh khí vào, trở nên không bình thường. Nói là thần binh lợi khí, cũng không đủ. Bốn gã cao thủ vây công Trần Thanh Đế, trong nháy mắt bị chém giết hai cái, một cái khác bị phế sạch hai chân, khoảng cách chết, cũng chỉ là vấn đề thời gian. Toàn bộ quá trình, cũng chỉ là vài giây đồng hồ mà thôi. Trần đại thiếu phát huy tu vi Luyện Khí tầng sáu vô cùng tinh tế. Khi một gã cao thủ Thượng Quan gia cuối cùng vây công Trần Thanh Đế, bị Trần đại thiếu một đao đơn giản chém giết, Thượng Quan Thạch quyết đoán lựa chọn đào tẩu. - Trốn! Thượng Quan Thạch thấy một màn như vậy, không dám có chút do dự, lạnh quát một tiếng, lập tức, dùng tốc độ nhanh nhất chạy thục mạng mà đi. - Trốn? Trốn được sao? Trần Thanh Đế nhíu mày, mặt mũi tràn đầy vẻ khinh thường. Lập tức, thân thể Trần đại thiếu nhảy lên, rất nhanh ngăn Thượng Quan Niên lại. Ở Trần Thanh Đế công kích cuồng bạo, tên cao thủ kia căn bản không có bất luận sức hoàn thủ gì. Thượng Quan Thạch đã chạy thoát rất xa, đột nhiên ngừng lại, muốn xông trở về. - Đại ca, anh chạy mau, không cần lo cho em. Nhìn thấy Thượng Quan Thạch muốn trở lại, tên cao thủ kia rống lớn nói: - Chạy trở về, bảo gia chủ báo thù cho chúng ta... - Ngươi nói nhảm, thật sự là nhiều lắm. Trần Thanh Đế lạnh quát một tiếng, một đao đâm xuyên qua lồng ngực tên cao thủ này: - Bất Phàm thiếu gia ra lệnh, các ngươi toàn bộ đều phải chết. Thân thể Trần Thanh Đế nhảy lên, rất nhanh truy kích Thượng Quan Thạch. - Bất Phàm thiếu gia? Lữ Bất Phàm? Thượng Quan Thạch tròng mắt muốn nứt, thân thể một chuyến, đem tốc độ của mình tăng lên tới cực hạn, tức giận quát: - Lữ Đông, Thượng Quan gia cùng Hướng gia chúng ta, quyết sẽ không bỏ qua ngươi, Lữ gia các ngươi, cũng là cừu nhân lớn nhất của chúng ta. - Muốn chết! Trường đao trong tay Trần Thanh Đế rất nhanh bay ra, hàn mang lập loè. Phốc! - A! Thượng Quan Thạch phát ra một tiếng hét thảm, cánh tay phải của hắn trực tiếp bị chém đứt. Bất quá, vì trốn chạy để khỏi chết, Thượng Quan Thạch không dám có chút dừng lại, điên cuồng chạy thục mạng. Trốn! Hiện tại Thượng Quan Thạch cần phải làm là trốn, dốc sức liều mạng trốn. Chỉ có chạy thoát đi ra ngoài, mới có thể để cho gia chủ cùng người Hướng gia biết rõ, Lữ gia đã cấu kết cùng người Nhật Bản Sơn Khẩu Tổ. Là người Lữ gia, giết huynh đệ của bọn hắn. Báo thù. Nhất định phải vì huynh đệ chết đi báo thù. Lữ gia, quyết không thể buông tha. Trốn, điên cuồng trốn, về phần cánh tay bị chặt đứt, Thượng Quan Thạch cũng không có đi để ý, cũng không có thời gian quan tâm. Chậm, khó thoát khỏi cái chết. Lữ Đông thật sự là quá cường hãn, Thượng Quan Thạch không dám có chút chủ quan. Mất máu quá nhiều, lại để cho sắc mặt Thượng Quan Thạch trở nên vô cùng tái nhợt, thân thể cũng bắt đầu chột dạ, hắn có thể tinh tường cảm giác được, tốc độ của mình trở nên càng ngày càng chậm. Bất quá, hắn cũng không có bất kỳ đích phương pháp xử lý, chỉ có trốn, điên cuồng trốn. - Con mẹ nó, cảm giác đuổi giết người, vậy mà tốt như vậy a. Trần Thanh Đế truy ở phía sau, lông mày nhíu lại, trong hai tròng mắt, hàn mang bắn ra bốn phía, bất quá hắn lại ngừng lại