Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 356 : Ta sẽ tới tìm ngươi

- Đi thôi. Sư phụ của Tạ Khinh Diệu, phất phất tay, thản nhiên nói: - Trần Thanh Đế này, tạm thời không nên đơn giản động đến hắn, để tránh phiền toái không cần thiết. - Vâng, sư phụ! Tạ Khinh Diệu cung kính lên tiếng, thân thể khẽ động, rất nhanh biến mất. - Trần Thanh Đế, ngươi đã lừa gạt rất nhiều người, lại lừa gạt hơn mười năm. Mà ngay cả ta... cũng bị ngươi lừa. Thanh âm của sư phụ Tạ Khinh Diệu, đột nhiên trở nên có chút ngượng ngùng: - Ngươi đã gợi lên lòng hiếu kỳ của ta, ta sẽ tới tìm ngươi. Lúc này, thanh âm của sư phụ Tạ Khinh Diệu, như là một nữ nhân 24~25 tuổi. Cái thanh âm này, hẳn là thanh âm vốn có của nàng a. Nếu như Trần Thanh Đế ở đây, tất nhiên sẽ cảm giác được, cái thanh âm này rất quen thuộc. ... Khi Trần Thanh Đế trở lại biệt thự, đã đến thời gian cơm tối. Trần Hương Hương còn không có tan học, Trần đại thiếu cũng là một ngày chưa ăn cơm, còn cùng người Hướng gia làm một hồi, bụng đã sớm đói gần chết. Ăn cơm tối xong, Trần Thanh Đế chui vào phòng ngủ, lấy tất cả Nguyên ngọc ra, rất nhanh bố trí một cái Tụ Linh tiểu trận. - Thực lực, phải nhanh tăng tu vi lên. Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng: - Những cao thủ Lữ gia lộ diện kia, thực lực đều rất cường hãn, so với ta hiện tại cũng chỉ là yếu một chút mà thôi. Từ khi kiến thức được thực lực của những cao thủ bảo hộ Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn kia, Trần Thanh Đế có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Chống lại bất kỳ một cao thủ nào kia, Trần đại thiếu muốn chém giết, đều phải trả một cái giá lớn. Cái này lại để cho Trần Thanh Đế cảm thấy rất bất an. Oanh! Nửa giờ sau, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt: - Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí này, là đồ tốt, nửa giờ đã đột phá. Trước kia Trần đại thiếu đã tu luyện đến Luyện Khí tầng năm đỉnh phong, hơn nữa nhiều Nguyên ngọc như vậy cung cấp hấp thu, đột phá cũng là tình huống bình thường. - Cô là ai? Đúng lúc này, quân nhân canh giữ ở bên ngoài biệt thự, ngăn một nữ nhân dáng người cao gầy đầy đặn, chân mang giày cao gót vàng nhạt, áo sơmi màu trắng cổ áo hình chữ V, phi thường khêu gợi lại. - Tôi... Tôi là lão sư ngữ văn của Trần Thanh Đế. Sắc mặt Mạnh Nữ Thần, Mạnh Ngưng Tuyết lập tức trở nên tái nhợt, liền nói: - Tôi là tới tìm Trần Thanh Đế. Lão sư? Hiện tại lão sư cũng mặc quần áo bạo lộ, gợi cảm như vậy sao? - Mạnh Ngưng Tuyết? Trần Thanh Đế ở trong phòng ngủ, có chút nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ: - Đã trễ như vậy, nàng tới tìm ta làm gì? Nàng làm sao biết mình ở chỗ này? - Chẳng lẽ... Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế hiện lên một đạo hàn mang, sắc mặt lập tức âm trầm xuống: - Chẳng lẽ nàng đã biết thân phận của ta? Là điều tra ta? - Thu! Trần Thanh Đế vung tay lên, tất cả Nguyên ngọc trên giường đều bị hắn thu vào bên trong Càn Khôn Đỉnh, rời khỏi phòng, đi tới bên ngoài biệt thự. - Mạnh lão sư, đã trễ như vậy, cô lại ăn mặc gợi cảm như vậy tới tìm em làm gì? Chẳng lẽ... Trần đại thiếu tựa ở cạnh cửa phòng khách biệt thự, dương dương mi nói: - Cô không phải là muốn chạy đến nhà của em, hấp dẫn em, câu dẫn em chứ? - Vậy mà thật là lão sư của Trần đại thiếu, trời ạ, lão sư hiện tại mặc cũng quá gợi cảm, bạo lộ a? Vài tên quân nhân ngăn Mạnh Ngưng Tuyết lại, nguyên một đám bắt đầu oán thầm, kinh ngạc. - Hơn nữa, cái này vẫn là hơn nửa đêm, chạy đến nhà của học sinh. Chẳng lẽ thật sự như Trần đại thiếu nói, là tới câu dẫn, hấp dẫn Trần đại thiếu sao? - Trần đại thiếu quả thật là Trần đại thiếu, quả nhiên ngưu bức rối tinh rối mù, ngay cả nữ lão sư gợi cảm, xinh đẹp như vậy cũng thu vào tay, trực tiếp đưa tới cửa. - Mẹ nó, học sinh thời đại của chúng ta, sao lại không có lão sư như vậy chứ? Vô luận là quân nhân bên ngoài, hay là tiềm phục trong chỗ tối, đều không ngoại lệ, tất cả đều oán thầm không thôi. Đồng thời, đối với Trần đại thiếu cũng bội phục rối tinh rối mù. - Trần Thanh Đế, em... Vừa lúc đó, Mạnh Ngưng Tuyết mở miệng, duỗi ngón tay ngọc ra chỉ vào Trần Thanh Đế, cắn răng nói: - Tôi chính là đến hấp dẫn em, em có thể làm gì được tôi? Vừa nghĩ tới ngày hôm qua ở trường học, bị Trần Thanh Đế dọa thành như vậy, Mạnh Ngưng Tuyết cảm thấy vô cùng phẫn nộ cùng thất bại. Mạnh Ngưng Tuyết nàng lúc nào gặp qua hoàn cảnh nầy? Người nào có thể làm nàng thất bại? Trần đại thiếu lại làm được. Mạnh Ngưng Tuyết thừa nhận, lập tức làm cho những quân nhân kia thổn thức không thôi. Con mẹ nó, vậy mà tất cả đều là thật sự. Này là học sinh và cô giáo sao, con mẹ nó, sao giống đôi gian phu dâm phụ quá vậy. Được rồi, chúng ta đều thừa nhận, ở phương diện nữ nhân này, chúng ta là thúc ngựa cũng theo không nổi Trần đại thiếu. Trước kia, bởi vì Trần đại thiếu không hiểu lòng của nữ nhân, khiến cho bảo bối của Lâm gia, Lâm đại tiểu thư, Lâm Tĩnh Nhu, thương tâm rơi lệ ly khai. Hiện tại lại thêm một Mạnh lão sư cấp bậc Nữ Thần gợi cảm, dáng người đầy đặn, đã trễ như thế này vậy mà chạy tới đây. Cái này... cái này, Trần đại thiếu quả thực là khắc tinh mỹ nữ a. Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả quân nhân đều suy nghĩ: những phá thanh danh kia của Trần đại thiếu, có phải là có người cố ý bịa đặt đi ra hay không? Là tin vịt? Lấy mị lực ngưu bức rối tinh rối mù này của Trần đại thiếu, để cho mỹ nữ cấp bậc Nữ Thần cũng chủ động lại đây, còn buồn không có nữ nhân sao? Còn có thể đi chơi kỹ nữ? Lấn nam bá nữ sao? Chỉ là mỹ nữ chủ động nộp mạng, cũng đầy một cái sọt a. Trần đại thiếu còn lấn nam bá nữ sao? Còn cưỡng gian sao? Đáng giá sao?