Giết ngươi, cái kia quyết không có thương lượng. Ông... Trong giây lát, Trần đại thiếu dẫm sát chân ga, tốc độ xe rất nhanh tăng vọt, phóng tới một sơn thôn có chừng hơn trăm hộ ở phía trước. - Hồng ca, Trần Thanh Đế đột nhiên gia tốc, phóng tới sơn thôn ở phía trước. Nhìn thấy một màn này, Nghiêu Ba rất nhanh cầm lấy bộ đàm, sắc mặt trở nên rất lúng túng. Cho dù Trần Thanh Đế tiến vào sơn thôn cũng không có cái gì, bọn hắn có nhiều người như vậy, tất cả đều là cao thủ, cũng không sợ Trần Thanh Đế đào thoát. Mấu chốt là, cái sơn thôn này thành lập ở chân núi, có phòng ốc còn kiến thiết trên chân núi. Núi rừng, đối với cao thủ mà nói, đây tuyệt đối là một nơi chạy trốn tốt. - Phế vật, bị phát hiện rồi. Hồng Trung ngồi ở trong xe thương vụ, lạnh giọng hạ lệnh: - Nhanh xông lên, cản Trần Thanh Đế lại, quyết không thể để cho hắn tiến vào sơn thôn. Sau khi ngăn lại, trực tiếp chém giết. Phát hiện? Đúng, vô luận là Hồng Trung hay là Nghiêu Ba cũng cho rằng như vậy. Bằng không thì Trần Thanh Đế không có khả năng đột nhiên gia tốc, xông vào sơn thôn. Lúc này bị phát hiện, nếu như còn để cho Trần Thanh Đế chạy thoát, như vậy, về sau còn muốn giết Trần đại thiếu, sẽ không còn dễ dàng như vậy rồi. Đã có đề phòng, muốn giết Trần Thanh Đế thật sự không dễ dàng. Chỉ là một Trần Thanh Đế, lại để cho Hướng gia bọn hắn phái đến nhiều người như vậy, nếu như Trần gia an bài bảo tiêu bảo hộ Trần Thanh Đế, cái kia sẽ phái bao nhiêu người đến? Bao nhiêu cũng không đủ xem a. Hiện tại bị phát hiện rồi, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chém giết Trần Thanh Đế. Nếu như bọn người Hồng Trung biết rõ, lúc này là thời điểm Trần đại thiếu suy yếu nhất, bất cứ người nào trong bọn hắn đều có thể giải quyết Trần đại thiếu, thì không tức thổ huyết là không thể. Bởi vì bọn hắn coi trọng Trần Thanh Đế, đối với thực lực của Trần Thanh Đế không dám khẳng định, làm cho bọn hắn không thể không coi chừng. Bằng không thì bọn hắn như thế nào sẽ chờ tới bây giờ? Hơn nữa, Trần Thanh Đế có thể phát hiện bọn hắn, càng làm cho bọn hắn biết rõ, Trần đại thiếu rất mạnh. Vô luận Trần đại thiếu mạnh bao nhiêu, vậy cũng phải giết, nếu không bọn hắn sẽ chết. Giết không được Trần Thanh Đế cũng đừng đi trở về, cái đừng trở về này, cũng không phải là nói không cho bọn hắn về Hồng Kông, mà là trực tiếp tự sát a. Ông... Thanh âm động cơ liên tiếp, liên tục vang lên, Nghiêu Ba điều khiển lấy Audi A6, rất nhanh lao ra, muốn đến ngăn Trần Thanh Đế lại. Tôn Tiểu Quang điều khiển xe thương vụ màu đen, cũng như là phát điên, lao tới gần xe của Trần Thanh Đế. - Muốn ngăn cản ta? Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn về phía đỉnh núi sơn thôn cách đó không xa, trên khóe miệng lộ ra một dáng tươi cười khinh thường, tốc độ không giảm tiếp tục vọt tới trước. Trần đại thiếu xông lên sơn thôn, mượn nhờ sơn thôn để tránh né, trốn chạy để khỏi chết? Hiển nhiên, mục đích của Trần đại thiếu không có đơn giản như vậy. Chỉ là mượn nhờ sơn thôn là có thể chạy thoát, đây cũng là quá coi thường những cao thủ Hướng gia kia rồi. Tư... Thanh âm ma sát giữa lốp xe cùng mặt đất vang lên, Trần Thanh Đế dùng năng lực phản ứng cường hãn của hắn, không có mượn nhờ bất luận linh khí gì, hoàn thành một đường cua hoàn mỹ. Mượn nhờ linh khí? Nếu như trong cơ thể Trần đại thiếu có linh khí, há có thể chạy trốn chật vật như vậy? Bởi vì lực quán tính trôi đi, cửa xe mở ra, Trần Thanh Đế trực tiếp bị quăng ra ngoài, hung hăng ngã vào trong một cái khe suối. Cái khe suối này, là khai thác đá lưu lại, chiều sâu chừng sáu 7m, cũng rất lớn. Ở phía cuối khe suối, có một đường đi thông lên núi. Con đường này, hẳn là thuận tiện về sau xe đi vào, tiếp tục khai thác đá. Trần đại thiếu bị hất ra khỏi xe, ngã vào trong khe núi, xe của hắn cũng ngừng lại. - Con mẹ nó, may mà có áo điều hòa chống đạn. Từ độ cao sáu 7m, còn là bị bạo lực văng ra, Trần Thanh Đế đánh rắm cũng không có, toàn bộ là nhờ y phục trên người hắn. Bất quá, Trần đại thiếu không dám có chút dừng lại, hít sâu một hơi, rất nhanh từ trên mặt đất nhảy lên, rất nhanh chạy tới trước. Chi! Chi! Audi A6 màu đen cùng xe thương vụ, ngay ngắn phanh lại, đứng ở biên giới khe suối. Nghiêu Ba ở trong xe, vừa vặn chứng kiến Trần Thanh Đế chạy nhanh về phía trước, liền nói: - Hồng ca, Trần Thanh Đế té xuống dưới, đang chạy tới trên núi rồi. - Truy! Hồng Trung rất nhanh mở cửa xe, thân thể khẽ động, chui ra xe, lập tức thả người nhảy xuống. Độ cao gần 7m, đối với Hồng Trung mà nói, căn bản là không coi vào đâu. Những người khác cũng không có chút dừng lại nào, ngay ngắn nhảy xuống theo. Đã bị Trần Thanh Đế phát hiện, hiện tại bọn người Hồng Trung cũng không cố kỵ được nhiều như vậy, phải giết Trần Thanh Đế mới được. Hơn nữa, cũng không ai biết bọn hắn là người nào. Trọng yếu hơn là, Trần đại thiếu trốn vào trong núi, tuy hi vọng chạy trốn đề cao. Nhưng đồng dạng, nếu như Trần đại thiếu bị bọn hắn giết trong núi, đó cũng là không còn gì tốt hơn. Đây chẳng phải là bọn người Hồng Trung, muốn tìm địa điểm lý tưởng nhất ra tay hay sao? - Con mẹ nó, nếu như không phải linh khí trong cơ thể lão tử hao hết, các ngươi còn có thể hung hăng như vậy sao? Trần Thanh Đế chạy thục mạng ở phía trước, cắn răng mở miệng, rất có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh. Linh khí trong cơ thể Trần đại thiếu, là vì trị liệu cho Võ lão gia tử mà cơ hồ hao hết, bây giờ gặp phải đuổi giết, khiến cho hắn không thể không trốn.