Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 182 : Giựt giây
Tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ, là vô cùng sủng ái Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, là cháu trai duy nhất của hắn.
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng xảy ra chuyện, những người bọn hắn có thể sống khá giả sao?
Giống như là Trần đại thiếu trước kia, bị đưa vào bệnh viện cấp cứu, ngay cả Quân Thần Trần Chấn Hoa, cũng bị Trần lão gia tử đánh toàn thân tím xanh. Càng là có mấy lần, thiếu chút nữa bị Trần lão gia tử đập chết.
Trần Chấn Hoa là con trai của Trần lão gia tử a, tại sao hắn lại rat ay ác như vậy, thật ra chuyện này cũng rất dễ giải thích, bất kỳ người lớn tuổi nào, sẽ đều rất coi trọng hậu đại của mình, đem tình cảm cùng quan tâm đặt trên người trẻ nhỏ, cái này cũng không phải nói hắn không thương con, mà là con không bằng cháu mà thôi. Nếu như cháu lại sinh ra nhi tử, vậy tình cảm đó lại dồn về phía sau.
- Mày đối với mắt mũi sưng bầm mặt, rất không hài lòng. Hôm nay Lão tử cho gia công cho mày thoáng một phát.
Trần đại thiếu giơ chân lên, hung hăng đá vào trên mặt Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, cười lạnh không thôi.
Răng rắc!
- A...
Nương theo một tiếng giòn vang, xương mũi của Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, bị Trần đại thiếu đạp gãy. Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, phát ra tiếng kêu như là heo bị chọc tiết, mặt mũi tràn đầy là máu, toàn thân đều không ngừng run rẩy.
- Lữ Đông, tao muốn giết mày...
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng không ngừng bụm mặt, miệng, mũi đều chảy máu, dữ tợn quát.
- Giết tao? Mày có thể làm được sao?
Trần Thanh Đế nhíu mày, tràn đầy khinh thường nói:
- Chỉ bằng mấy người các ngươi, cũng dám đi Lữ gia hung hăng càn quấy? Vẫn là chạy trở về đi, gọi Sơn Khẩu Tổ các ngươi, phái người có thực lực một chút tới đây, phế vật.
- Lữ gia, không phải dễ gây như vậy, các ngươi không có thực lực lại dám tới đây giương oai.
Trần Thanh Đế nhíu mày, mặt mũi tràn đầy khí diễm hung hăng càn quấy, uy vũ khí phách.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế một cước đá bay Tá Đằng Thiếu tổ trưởng nằm trên mặt đất, đánh tới thành viên Sơn Khẩu Tổ khác.
- Tá Đằng Thiếu tổ trưởng...
Thành viên Sơn Khẩu Tổ, ngay ngắn phát ra kinh hô. Nhao nhao động thủ tới đón.
- Đừng trách Lữ gia chúng ta không nhắc nhở các ngươi, lại phái người đến, đừng có phái một đám phế vật như các ngươi.
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng. Quét qua mọi người, nói ra:
- Thực lực của đám người Trung Đảo Bắc Can, các ngươi có lẽ tinh tường a? So với các ngươi mạnh hơn nhiều.
- Bất quá, còn không phải bị tao một người giết toàn bộ sao? Chớ nói chi là lực lượng toàn bộ Lữ gia.
Trần Thanh Đế nhíu mày, hạ giọng, lạnh giọng quát:
- Hôm nay tâm tình lão tử tốt, không muốn chết thì cút ngay cho tao.
Lúc Trần đại thiếu nói chuyện, thúc dục linh khí tiến hành cách âm. Ngoại trừ bọn người Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, coi như là Trương Kiều ở sau hắn đều nghe không được.
- Cái gì? Mấy người Trung Đảo Bắc Can dĩ nhiên là... là bị Lữ Đông giết?
- Thực lực của Lữ Đông, thật không ngờ lại mạnh như vậy? Ba người Thập Tam, bọn hắn là Nhẫn giả cường hãn a.
Nghe được Trần đại thiếu nói, tất cả thành viên Sơn Khẩu Tổ đều chấn kinh rồi. Trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thanh Đế, tràn đầy vẻ sợ hãi.
Bọn hắn đương nhiên biết rõ, tất cả bọn người Trung Đảo Bắc Can đều bị giết, nhưng không biết là người nào làm. Ở bọn hắn xem ra, muốn giết bọn người Trung Đảo Bắc Can. Cao thủ ra tay tuyệt đối không ít.
Phải biết rằng, đám Hắc y nhân Thập Tam, đều là Nhẫn giả cường hãn a.
Nhưng mà, hết thảy dĩ nhiên là một mình Lữ Đông làm.
- Giết cho lão tử. Giết hắn đi...
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng bị tiếp được, điên cuồng giận dữ hét.
- Lữ Đông, chúng ta nhất định sẽ trở lại, Lữ gia các ngươi chờ đi.
Trong đó một gã cao thủ Sơn Khẩu Tổ, vung tay lên, lạnh giọng nói ra:
- Chúng ta đi!
Trong khoảnh khắc, mọi người mang theo Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, rất nhanh rời khỏi khách sạn.
Con mẹ nó, Lữ Đông là dùng lực lượng một người, giết toàn bộ đám người Trung Đảo Bắc Can. Chúng ta đi giết hắn? Nha, đây không phải thuần túy là tìm chết sao?
Nhìn bọn người Tá Đằng Thiếu tổ trưởng chật vật ly khai, trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một tia cười lạnh.
Trần đại thiếu không có giết Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, còn nói nhảm cùng bọn hắn nhiều như vậy. Chính là muốn nói cho mọi người Sơn Khẩu Tổ, thực lực của các ngươi quá yếu, muốn đối phó Lữ gia còn chưa đủ.
Muốn đối phó Lữ gia, cái kia vẫn là tiếp tục gọi người đến. Sơn Khẩu Tổ các ngươi phái tới một ít cao thủ chân chính, lại để cho Nhẫn giả cũng xuất động a.
Bằng không thì, đến bao nhiêu cũng sẽ bị Lữ gia giết bấy nhiêu.
Đây hết thảy, tuy là Trần đại thiếu giả Lữ Đông chọc lên. Bất quá, ở trong mắt bọn người Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, Lữ Đông là người Lữ gia.
Tìm không thấy Lữ Đông, bọn hắn đương nhiên tới Lữ gia đòi người, Lữ gia giao không ra, vậy thì đánh đi...
Hiện tại Trần Thanh Đế nghĩ, ban đầu ở Linh Vụ Sơn chém giết những Nhẫn giả kia. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, là Sơn Khẩu Tổ phái tới, báo thù cho Tá Đằng Thiếu tổ trưởng.
Đối tượng báo thù, không phải Trần Thanh Đế, mà là Lữ Đông.
Những Nhẫn giả kia đều bị Trần đại thiếu giết, lực lượng trong tay Tá Đằng Thiếu tổ trưởng còn chưa đủ, căn bản là không cách nào mang đến tổn thương gì cho Lữ gia.
Cho nên, Trần đại thiếu mới có thể giựt giây Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, tiếp tục hướng Sơn Khẩu Tổ cầu cứu.
Lúc này đây, Trần Thanh Đế có thể cam đoan, Nhẫn giả bị phái tới kia, chỉ cần không tìm hắn gây phiền phức, coi như là gặp, cũng xem như không thấy, càng không động thủ diệt sát.
Trần Thanh Đế phải lợi dụng người Sơn Khẩu Tổ, để đối phó Lữ gia. Hắn ra tay đánh chết Nhẫn giả do Sơn Khẩu Tổ phái tới, tính toán là sự tình gì a? Đây chẳng phải là trái lại giúp Lữ gia rồi sao?
Về phần Trần đại thiếu, vì cái gì không thừa cơ giết Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, Trần Thanh Đế cũng là có tính toán của mình.
Giết Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, tuy có thể làm Sơn Khẩu Tổ triệt để trở nên gay gắt cùng Lữ gia, cũng có thể làm cho Sơn Khẩu Tổ liều lĩnh trả thù Lữ gia.
Nhưng mà...
Sự tình làm lớn như vậy, song phương tuyệt đối sẽ không đánh quá lâu.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
43 chương
134 chương