Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 173 : Hắn... biến đổi
Lửa giận của người Lữ gia, ở thời khắc này, triệt để phát nổ ra.
- Lữ Đông?
Sắc mặt Trần Phong Nhiên biến đổi, bất quá trong lòng rất là khó hiểu, vì cái gì bọn hắn gọi mình là Lữ Đông? Chẳng lẽ ta bị Trần Thanh Đế dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông?
Bất quá, nhiều người Lữ gia vây công tới, Trần Phong Nhiên căn bản không có tinh lực đi nghĩ những thứ này.
Hiện tại Trần Phong Nhiên muốn làm, không phải giết Lữ Bất Phàm, mà là trốn chạy để khỏi chết.
Dùng thương thế hiện của Trần Phong Nhiên tại, căn bản không phải là đối thủ của nhiều người như vậy. Đừng nói giết Lữ Bất Phàm, coi như là muốn chạy trốn, chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy.
Lúc này không có giết Lữ Bất Phàm, Trần Phong Nhiên còn có thể tiếp tục cầu khẩn Trần đại thiếu cho hắn một cơ hội. Nếu như chết ở trong tay người Lữ gia, vậy cơ hội gì cũng không có.
Chỉ là, Trần Phong Nhiên vẫn là xem thường, uy lực của dung mạo hiện tại kia, đã làm người Lữ gia điên cuồng.
Hơn mấy chục người điên cuồng vây công, muốn chạy trốn?
Không thể nghi ngờ là nói chuyện hoang đường viển vông.
- Chết!
Trần Phong Nhiên cũng điên cuồng rồi, vì mạng sống mà điên cuồng lên. Điên cuồng đánh chết, mà từng thi thể người Lữ gia bị hắn giết chết, không có một cái nào là nguyên vẹn.
Thiếu cánh tay thiếu chân, khai tràng phá bụng, thủ đoạn tàn nhẫn.
Sau khi giết gần hai mươi người Lữ gia, rốt cục Trần Phong Nhiên gánh không được thương thế trên người, bị đánh ngã, đã mất đi sức chiến đấu.
- Chậm đã!
Trong đó một người Lữ gia, vừa muốn đánh chết Trần Phong Nhiên. Lúc này, Lữ Bất Phàm bởi vì trọng thương, sắc mặt trắng bệch, mở miệng ngăn cản, cắn răng đứng lên.
Bất quá, Lữ Bất Phàm bởi vì thương thế quá nặng, cả thân thể đều đang run rẩy, lung lay sắp đổ, tùy thời đều có thể ngã xuống.
Thương thế của Lữ Bất Phàm quá nặng, có thể đứng lên, cái kia cũng phải cần nghị lực rất lớn.
- Bất Phàm thiếu gia cẩn thận.
Trong đó một gã cao thủ, Lữ gia nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi. Bước nhanh tiến lên đỡ lấy Lữ Bất Phàm suýt nữa ngã sấp xuống.
Nếu để cho Lữ Bất Phàm ngã sấp xuống, phiền phức sẽ lớn lắm.
- Khục khục... Bất Phàm thiếu gia, ta là bị buộc...
Trần Phong Nhiên té trên mặt đất, nhìn thấy Lữ Bất Phàm đi tới, liên tục giải thích nói:
- Là Trần Thanh Đế, là hắn bảo ta làm như vậy, ta là bị buộc. Nếu ta không giết ngươi, hắn sẽ giết ta.
- Là Trần Thanh Đế?
Trong đôi mắt của Lữ Bất Phàm, hiện lên một đạo hàn mang, lạnh giọng quát:
- Giết hắn cho ta.
Hiện tại Trần Phong Nhiên là bị Trần Thanh Đế dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông, tiến hành ám sát Lữ Bất Phàm.
Lữ Đông" kia khiến cho Lữ gia cùng Sơn Khẩu Tổ, kết xuống cừu hận khó có thể hóa giải, Lữ gia có thể không cừu hận Lữ Đông sao?
Hiện tại Lữ Đông" lại đánh Lữ Bất Phàm trọng thương, người Lữ gia có thể buông tha hắn sao?
Ngươi khiến cho Lữ gia chúng ta cùng Sơn Khẩu Tổ kết thù, để cho chúng ta không công chết nhiều huynh đệ như vậy, cái này còn chưa tính, bây giờ lại càng làm Bất Phàm thiếu gia trọng thương.
Nếu Lữ gia chúng ta lưu ngươi lại? Lữ gia chúng ta, về sau còn lăn lộn thế nào?
- Bất Phàm thiếu gia, ta tới giết gia hỏa giả mạo Lữ Đông này.
Lúc này, Lữ Hậu Tích rút ra một thanh đao, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Lữ Đông? Bất Phàm thiếu gia, ta không phải... không phải Lữ Đông, là... là Trần...
Trần Phong Nhiên lời còn chưa dứt, Lữ Hậu Tích đã một đao đâm vào lồng ngực của hắn.
- Trần Thanh Đế, ngươi làm ra nhiều chuyện như vậy, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Nhìn thấy Lữ Đông đã chết, Lữ Bất Phàm cắn răng mở miệng nói.
Lữ Bất Phàm trọng thương, làm cho hắn không bình tĩnh rồi.
- Bất Phàm thiếu gia... Hắn... hắn biến... biến đổi.
Đúng lúc này, Lữ Hậu Tích chỉ vào mặt Trần Phong Nhiên, dùng thanh âm run rẩy kinh hô lên.
- Thay đổi?
Lữ Bất Phàm quay đầu lại, nhìn xem “Lữ Đông” đã chết kia, trong lòng giật mình, cả kinh nói:
- Là Trần Phong Nhiên!
Lữ Bất Phàm cảm thấy mình đầu váng mắt hoa, rốt cục chống đỡ hết nổi, đã hôn mê.
- Bất Phàm thiếu gia!
Nhìn thấy Lữ Bất Phàm hôn mê, những người Lữ gia còn sống sót, mỗi người đều có thương tích, ngay ngắn kinh hô, nhanh lên trước cứu chữa, về phần Lữ Đông biến thành Trần Phong Nhiên, cũng không có ai đi quan tâm.
Không có cái gì trọng yếu bằng Lữ gia thiên tài, Lữ Bất Phàm!
Bởi vì Lữ Bất Phàm hôn mê, trong biệt thự lập tức một hồi bối rối.
- Thương thế của Bất Phàm thiếu gia quá nặng, phải lập tức đưa hắn đến bệnh viện.
Tên cao thủ Lữ gia vịn Lữ Bất Phàm kia, một tay ôm lấy Lữ Bất Phàm, tức giận quát:
- Con mẹ nó, các ngươi còn đứng đó làm gì, mau lấy xe.
- Thật sự là đáng tiếc, không phải Lữ Bất Phàm tự tay giết.
Trần Thanh Đế thu điện thoại lại, lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng:
- Tuy thành công chọc giận Lữ Bất Phàm, nhưng ở cuối cùng, hắn còn không có tự mình động thủ.
Trần đại thiếu đem Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông, ám sát Lữ Bất Phàm. Bản thân cái Lữ Đông này, đã làm cho người Lữ gia vô cùng phẫn nộ, hận không thể giết đi.
Nếu như chỉ là như vậy, dùng tâm cơ của Lữ Bất Phàm, nhất định sẽ không giết Lữ Đông. Hắn phải bắt được Lữ Đông giao cho Sơn Khẩu tổ.
Bất quá, Lữ Bất Phàm bị “Lữ Đông” đánh trọng thương, suýt nữa bị giết, triệt để chọc giận Lữ Bất Phàm. Dưới loại tình huống kia, Lữ Bất Phàm bên trong phẫn nộ, đã quản không được nhiều như vậy, chỉ muốn giết Lữ Đông.
Có một điểm Trần Thanh Đế có thể khẳng định, chờ Lữ Bất Phàm tỉnh lại, tất nhiên sẽ vô cùng hối hận vì làm ra quyết định giết Lữ Đông. Dù là Lữ Đông này không phải Trần Phong Nhiên dịch dung, hắn cũng sẽ phi thường hối hận.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
588 chương
54 chương
41 chương
168 chương