Cực phẩm thái tử gia

Chương 611 : Ngăn cơn song dữ

Đổi người là chuyện rất bình thường, mười lăm phút của trận đấu rất kịch liệt, có một thành viên của đội Lam Nha va chạm ba lần trở lên, chạy mỏi không chạy nổi, từ đầu cánh tay đến khuỷu tay đều đỏ sẫm vết máu, sân đấu không phải là sân đấu chính thức nên không đạt tiêu chuẩn, ngã xuống sẽ bị thương luôn. - Chính vậy, tôi lên sân dù sao có khoẻ hơn anh chàng bị thương kia? Để va chạm với bọn họ thì vẫn được. Bóng rổ mà, va chạm là rất bình thường, không tính phạm quy, thể chất của đội viên rất mạnh, đây mới thành nhân tố quan trọng, những cầu thủ có một chút kỹ thuật mới linh hoạt, anh muốn va chạm người ta cũng va không nổi, toàn thân linh hạot giống như sư tử vậy, rất nhanh. Lấy tên Tiền Hướng Nam của đội Hồng Tiễn mà nói anh ta cao mét 75, trong cả đội anh ta là thấp, mọi người bình quân đều cao khoảng mét tám, nhưng Tiền Hướng Nam lại có thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, muốn va chạm với anh ta cũng rất khó. Anh ta không giữ bóng trong tay mà cướp bóng nhanh, truyền bóng nhanh và tấn công nhanh, đến khi ngươi phản ứng thì anh ta đã truyền bóng từ lâu rồi hoặc là đã ném bóng vào rổ, tên này có năng lực trời phú. Anh ta là một đội viên có tư cách xem thường đội viên của đội Lam Nha bên này, Diêu Quang cũng là một thành viên khá xuất sắc, gần như ngang sức với Tiền Hướng Nam, nhưng thực lực của toàn đội Lam Nha thì vẫn còn yếu, khi phối hợp lại thì có nhiều lỗ hổng, chỉ một mình Diêu Quang không thể thay đổi được đại cục, không thể làm gì được. Lúc này đổi thành viên bị thương, Đường Sinh liền cất bước ra sân, kết quả trên khán đài mọi người đều hừ lớn một tiếng khinh thường. Bên khán đài đội Hồng Tiễn đều đứng dậy có một người hét lớn, - Ah … Tên tiểu công tử bột kìa, cậu có được không? Đúng là cái đồ xách dép cho Liễu Tiểu Man mà, vào sân để bị ngược đãi sao? Haha … Lam Nha không còn người nữa sao? Lại để loại “hàng” này lên chứ? Đường Sinh khinh thường liếc mắt nhìn anh ta một cái, trước tất cả những ánh mắt của mọi người hắn giơ một ngón giữa vào tên đó, ý nói là tặng ngươi cái này này. Oa, hai bên khan đài hét lớn, được đấy anh chàng đẹp trai, cậu đúng là có cá tính, lập tức đánh bại fan hâm mộ của Hồng Tiễn. Mọi người còn chưa hết kinh ngạc thì khan giả bên Hồng Tiễn có một mỹ nữ đứng dậy, cô ta tiến hai bước lên chỗ tên vừa khinh miệt Đường Sinh rồi đá cho anh ta một cái, - Có bản lĩnh ngươi thử vào sân xem sao? Ở đó mà bẻm mép à, xem thì xem, không xem thì cút. Oa, bùng nổ cả hiện trường rồi, đây là ai vậy? Thật hoành tráng, đương nhiên là Quan Đậu Đậu – Quan đại tiểu thư người có tính khí không tốt lắm của chúng ta rồi. Cô ta làm sao mà chịu nổi tình cảnh này, tình lang của bản tiểu thư là người để cho ngươi khinh bỉ sao? Cũng không tự mình soi lại cái tính chó của ngươi đi? Nói về Quan Đậu Đậu được Đoan Mộc Yên đào tạo nên rất hoành tráng, cộng thêm được nuôi dưỡng bằng tinh hoa của Đường Sinh nên cũng mạnh lên gấp bội, ba đến năm người thanh niên bình thường đều không phải đối thủ của cô, chỉ cần đá một cái, đối phương không kháng cự được, liền ngã ngay tại chỗ. Bên khán đài của đội Hồng Tiễn trở nên yên tĩnh, kinh ngạc cộng thêm chấn động, vừa bị hoa hậu giảng đường Quan Đậu Đậu làm náo động. Sau đó Đường Cẩn và Đoan Mộc Yên kéo Quan Đậu Đậu lại, cô còn không quên hô lớn một tiếng: - Này cậu đẹp trai kia ơi, chị ủng hộ cậu. Cách ủng hộ này rất tạo lực, tưởng rằng ba bọn ho là cổ động của đội Hồng Tiễn, nào ngờ bọn họ ủng hộ đội bên kia. Lam Nha bên này bỗng nổi lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt, có người hô to: - Có tiên nữ Thế Âm cổ vũ kìa, chúng tôi đều ủng hộ cậu. Tên chính thức trong trường của Quan Đậu Đậu là “ Đậu Thế Âm”, chứ không phải là Quan Đậu Đậu gì gì đó, cho nên ở trường đều gọi cô là tiên nữ Thế Âm. Tiểu Man cũng liếc nhìn Quan Đậu Đậu, không căng thẳng, mỹ nữ này rất có cá tính, sự ủng hộ cho Đường Sinh rất thẳng thắn, lấy phương thức này để thể hiện sự ủng hộ của cô ta sao? Được, khen cho cá tính của cô, xem ra lại thêm một người nữ đại ca nữa xuất hiện rồi. Trận đấu trong sân lại trở lại bình thường, nhưng hiệp thứ nhất của trận đấu chỉ còn lại ba phút, cơ bản đã phân thắng bại rồi, bất cứ ai cũng không nghĩ Đường Sinh lại có thể có tác dụng mang tính then chốt như vậy, đơn giản chỉ là làm sáng lên sự đẹp trai của hắn, còn về cái khác không buồn nhắc đến. Nhưng Đường Sinh không phải bất tài, điểm đầu tiên mà hắn khiến mọi người ngạc nhiên khi ra sân chính là tranh bóng với Tiền Hướng Nam của đội Hồng Tiễn, toàn sân vô lớn, trong trí nhớ của hắn, không ai có thể đoạt được bóng của Tiền Hướng Nam, nhưng Đường Sinh sẽ cho người bạn học này một sự đả kích, khi đoạt lại bóng còn chạy lên hai bước, ngoài sáu mét ném thẳng bóng vào rổ. Trời … Cậu tự tin quá nhỉ? Hay là đầu óc có vấn đề? Ngoài vạch sáu mét mà cũng ném được bóng sao? Chắc chắn là đầu cậu bị đụng vào đâu rồi hả? Nhưng quả bóng kia bay một vòng trên không rồi rơi vào rổ, lập tức một tràng vỗ tay nổi lên, Tiểu Man cũng kinh ngạc quên đi kiêu ngạo mà kêu to. Người vỗ tay trước không phải là fan của Lam Nha, mà là fan của Hồng Tiễn, vỗ một lúc cảm thấy không đúng, lại ngồi xuống, trong đó có một người vẫn đứng lên hô lớn, - Ai vỗ tay trước đấy? Mù à? Quả bóng đó rơi vào chẳng qua là mèo mù vớ phải cá rán thôi. - Ngươi đi chết đi, là bà cô này vỗ tay trước, sao nào? Quả bóng đó rơi vào không đẹp sao? Ngươi thử ném một quả xem có phải mèo mù vớ cá rán không, ngươi còn lằng nhằng nữa bà cô này đánh cho ngươi một trận bây giờ, hừ!. Quan Đậu Đậu lại một lần nữa đứng lên nói fan bên Hồng Tiễn, tất cả đều ngồi xuống. Nhóm Lam Nha bên này mới bùng lên, vừa rồi bọn họ đều giật mình, nhưng một đội các giáo viên đều cũng vỗ tay ở bên kia. Tiền Hướng Nam rất tức giận, dám đoạt bóng của ta sao? Ta không tin, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ? Jordan à? Anh ta không phục, bắt lấy bóng lách qua người Đường Sinh, kết quả sao, vòng quanh ba lần thì đều bị chặn cả ba, cả hội trường cười dữ dội như sấm. Tiểu Man nhảy dựng lên, - Tốt quá, Đường Sinh, dựa và ba cái này, tên của cậu nổi tiếng rồi, chị ủng hộ cậu. Từ trước đến nay Tiểu Man luôn điềm tĩnh thắng không kiêu, bại không nản cũng vì biểu hiện của Đường Sinh trên sân mà mất đi tất cả mọi sự kiêu ngạo. Trong chốc lát đã làm dấy lên sự nhiệt tình của đội Lam Nha, đội hoạt náo viên của Hoa Tư Nhị cũng ra sức lắc eo, cô duyên dáng gọi to: - Các chị em, lắc mạnh vòng eo quyến rũ của chúng ta đi, để các dũng sĩ của chúng ta mạnh mẽ lên, Lam Nha cuối cùng cũng huy hoàng rồi. Mười mấy cặp mông cũng vươn ra thi nhau lắc, các cô đem tất cả sự nhiệt tình mình có để ra sức cổ vũ: - Lam Nha, cố lên ... Quả bóng trong tay Đường Sinh rất chuẩn truyền đến tay của Diêu Quang, anh ta không phụ sự mong đợi của mọi người, chớp nhoáng, bóng đã rơi vào rổ, những tiếng reo hồ cổ vũ ủng hộ gào thét vang lên, ủng hộ cho sự ném bóng chuẩn và ném vào rổ của Diêu Quang. Một người không đủ để ngăn cơn song dữ, nhưng hai người thì không dễ nói được, ba phút cuối cùng, bọn họ dã hoàn toàn làm chủ trận đấu, liên tiếp đạt được 14 điểm. Khi hết hiệp một của trận đấu tỉ số là 38:17, đối với đội Hồng Tiễn mà nói đây là một sự sỉ nhục, chưa khi nào bọn họ để cho Lam Nha đạt được điểm số cao như vậy. Từ sau năm 2005 bắt đầu, bọn họ đã bao giờ giành chiến thắng trong trận bán kết chưa? Bọn họ đã bao giờ đạt được tỉ số trên 20 điểm chưa? Hôm nay thật khác thường. Chủ tịch câu lạc bộ Hông Tiễn rút cuộc cũng tới, là một anh chàng rất điển trai nhìn người bằng nửa con mắt, với bộ mặt trăng, có chút u ám. Ánh mắt sắc nhọn lướt qua nhìn Tiểu Man, rồi lại nhìn về phía đội cổ vũ Quan Đậu Đậu thầm nghĩ ừm, là một cô gái rất cá tính, trinh phục được để chơi bời chắc cũng không tồi, lại có chút đanh đá, bản thiếu gia thích loại người này, hai người bên cạnh kia cũng không tồi. Vị này là ai? Một công tử hạng nhất của Tam Trung, tên hiệu Hồng Tam Ca, tên chính thức chính là Triều Quân Hoành, một công tử Tuyền Thành có bối cảnh cực kỳ lớn. - Tam ca, hiệp sau chúng ta sẽ cho tên kia một bài học, vừa nãy là thử trình của hắn thôi, tên tiểu tử này cũng có một chút. Trước mặt Triều Quân Hoành, Tiền Hướng Nam tỏ ra rất cung kính, xưa nay hắn cũng chỉ là một tiểu đệ của người ta, người khác không cần nói. - Ừ, đánh tốt vào nhé, thể hiện khí thế của Hồng Tiễn chúng ta, buổi tối tôi sẽ đi ăn mừng, cô bé trên khán đài kia huynh đệ chúng ta tha hồ chơi, chỉ cần có thể thắng trận này, tao sẽ khiến Liễu Tiểu Man phải cúi đầu trước mặt tao, cô ta phải họ Triều, haha. Cô ta sẽ phải trèo qua đây thôi. Cậu bạn học Quân Hoành rất kiêu ngạo cũng rất tự tin, Tiền Hướng Nam cũng nhìn chằm chằm Quan Đậu Đậu trên khán đài, cô bé này rất đẹp cũng rất đanh đá, không tồi, không tồi, - Tam ca, cái cô bé ở giữa và cô bé bên cạnh kia cũng là tuyệt sắc à, chúng ta có thể hưởng thụ rồi. - Ừ, một người cũng không cho thoát, đến Lỗ Đông, chính là phải để anh em ta hưởng thụ trước, cành vàng lá ngọc gì cũng đạt được, phải không? Triều Quân Hoành ngồi ở đó, tay ấn vào đũng quần, - Hai ngày này không được giã chiến, chịu không nổi nữa rồi. Tiểu Man bỗng nhìn thấy Triều Quân Hoành, công tử số một ở Tam Trung này đã tạo áp lực rất lớn cho mọi người. Người ta rất mạnh ở Lỗ Đông này, hai phe đen trắn đều được nhiều người ủng hộ, giới quan trường giậm chân một cái là run rẩy. Cho đến ngày hôm qua, mười hoa khôi của trường, hắn đã chiếm được đến tám cô, tên họ Tiền kia thì chỉ đi theo “cọ nồi”, nghe nói cũng “cọ” được bốn cô rồi, còn bốn cô kia Triều Quân Hoành vẫn chơi chưa đủ. Vừa rồi hắn nhìn ba bông hoa trên khán đài, chỉ sợ dục vọng lại nổi lên nên để tay ở đũng quần trước. Năm ngoái xảy ra một vụ chấn động tại lớp học của trường Tam Trung, một đóa hoa không chịu thuần phục đã bị hãm hiếp ngay tại phòng học sau buổi tự học buổi tối. Mọi người ai cũng biết là Triều Quân Hoành làm, nhưng thực sự việc này người chịu trách nhiệm chỉ là người đi theo bên cạnh anh ta, học sinh đó bị đuổi học nhưng cha của cậu ta lại được thăng chức. Những chuyện xấu xa này xuất hiện trong một xã hội phát triển cũng không phải là hiếm, còn kém xa so với một vụ của một ông quan huyện trước đây. Ông ta có hơn 80 tình nhân từ 18 đến 45 tuổi, mỗi tháng mỗi người phải ít nhất một lần, vị quan huyện này mỗi ngày làm chuyện đó không dưới hai lần. Nghe nói người ta đã gần 50 rồi mà vẫn còn khoẻ mạnh như vậy, khiến vô số người bái phục. - Tên kia lại tới nữa, chỉ sợ là châm biếm cô, tôi ghét nhất động tác hắn sờ đũng quần thế kia, làm như là mỗi hắn có cái “quả bóng” đó vậy. Hoa Tư Nhị đến bên Tiểu Man nhỏ giọng nói như vậy, Tiểu Man hừ một tiếng, - Chỉ là một tên cầm thú mà thôi, đừng để ý tới anh ta. Hiệp thứ hai vừa bắt đầu, Đường Sinh và Diêu Quang lại tiếp tục kết hợp, đúng như dự đoán của Diêu Quang, đối phương phân ra hai người vây Đường Sinh nhưng vô dụng, thân thủ của bọn họ làm sao có thể đoạt được bóng trong tay Đường Sinh? Chưa đến 10 phút, Đường Sinh đã chuyển thành công 4 quả, tự mình ném vào một lần thêm được 7 điểm nữa, tỉ số với đội Hồng Tiễn tăng lên 45 điểm, Lam Nha là 34 điểm, trận đấu càng ngày càng gay cấn. Trên sân rất là sôi nổi, ngay cả Triều Quân Hoành bình thường không quan tâm đến trò này cũng phải phập phồng lo lắng. Anh ta mở câu lạc bộ là vì muốn tiếp cận Tiểu Man, muốn theo đuổi mỹ nữ này, chủ yếu Liễu gia có địa vị tương đương trong giới kinh doanh, nên anh ta không dám làm liều, bằng không…. Điểm số của Hồng Tiễn và Lam Nha vù vù tăng lên, đến ba phút cuối, tỉ số đã là 57: 50, Lam Nha đã thật sự làm Lam Nha thực thụ một lần, hung mãnh đạt tới 50 điểm, chỉ kém 7 điểm. Nhưng thời gian không chờ đợi ai, Đường Sinh lại một lần nữa thành công trong truyền bóng, Diêu Quang tóm lấy cơ hội ở sườn đầu của tuyến trên, ném trúng mục tiêu, có ngay hai điểm, sau đó có một va chạm vô lý nên đối phương được phát bóng và lại giành được 2 điểm. Tỉ số 59 : 52, thời gian còn lại 2 phút, Đường Sinh chạy trên đường dài, nhảy một phát ba mét ném vào rổ, chắc chắn là trúng mục tiêu. Tiếng vỗ tay như sấm, Đường Sinh cũng chơi kinh khủng, Diêu Quang về hàng phòng ngự, dành được một quả bóng, thời gian đầu ném cho Đường Sinh. Đường Sinh không phụ sự kỳ vọng, lại một phát ba điểm bóng nhẹ nhàng vào rổ, tiếng vỗ tay và tiếng khóc vang lên, 59:58. Không còn thời gian nữa rồi, đối phương lại một lần nữa tấn công Đường Sinh giành bóng, hắn không chạy mà trực tiếp dùng tay phi một phát cuối cùng, cả sân đấu đều ngây người.