Cực phẩm thái tử gia
Chương 610 : Cho lam nha một kết thúc có hậu
Lam Nha, Hồng Tiễn là câu lạc bộ ngoại khóa hạng nhất tại Tam Trung và được nhiều học sinh quan tâm nhất, không chỉ là mọi người yêu thích thể thao, mà rất nhiều các bạn nữ thích chọn được một chàng hoàng tử trong nhóm những người khôi ngô tuấn tú, cho dù là đối tượng ảo tưởng cũng được.
Cho nên, trận đấu còn chưa chính thức mở màn, hai bên đông tây khán đài của sân bóng rổ đã chật ních học sinh, người xem đếm đến con số 70, có một nàng khủng long ở phía dưới nói:
- Các anh chàng đẹp trai đều trong đội bóng rổ cả, mau đến xem đi.
Trên thực tế các cô không hiểu gì về bóng rổ, nhưng các cô biết ngôi sao bóng rổ, trong mắt các cô Diêu Minh không phải là ngôi sao bóng rổ, mà là các anh chàng đẹp trai.
Đẹp trai đương nhiên là một mặt nhưng mặt khác là kỹ năng chơi bóng, khả năng tấn công, khả năng va chạm, nhảy cao ném bóng, chạy đổi vị trí … vv, đều là tiêu chuẩn để xác định một anh chàng đẹp trai. Các cô nàng khủng long, bốn mắt, kẹp răng, tròn xoe.., tóm lại đều góp phần là một thành viên trên sân, không có các cô thì sẽ không có sự sôi động của các thành viên trong đội bóng. Sự ủng hộ nhiệt tình mà đội bóng cần cho dù là của người đẹp hay là khủng long, thì sau khi bọn họ giành thắng lợi họ cũng sẽ không ngần ngại dàng tặng cho các nàng một cái ôm. Nhóm khủng long cũng không yêu cầu nhiiêù, có lẽ một cái ôm thực sự cũng khiến các cô cả đời không thể nào quên, các cô chỉ muốn thỏa mãn ảo tưởng trong long.
Nhưng cũng có vô số những giọt nước mắt mừng vui, vô số những sự bi thương và thất vọng. Đội bóng của Trung Quốc chúng ta một ngày nào đó có thể đột phá đứng đầu trên thế giới, thì đội bóng nhỏ đã làm vẻ vang cho chúng ta, còn đội bóng lớn dưới sự ủng hộ nhiệt tình đầy máu và nước mắt, thì thời khắc huy hoàng của họ sẽ được lưu giữ mãi. Có lẽ số mệnh của chúng ta không đủ dài, không đợi được ở thế kỷ 21 chúng ta còn có thể đợi ở thế kỷ 22 …
Nhìn lên khán đài, không chỉ có học sinh còn có cả một nhóm giáo viên, họ cũng là những người yêu thích và cổ vũ cho đội bóng từ đội nhỏ tới đội lớn, những thất bại được dồn nén lại càng làm cho mong muốn của họ trở nên mãnh liệt hơn, nó giống như một ngọn núi lửa lớn đã bị tích thụ lâu ngày vậy.
Sở thích của các giáo viên cũng là đánh bóng, vào thời gian dạy hoặc là sáng sớm, buổi chiều đều có thể thấy bóng dáng của họ trong sân bóng.
- Hồng Tiễn chiến thắng, Hồng Tiễn chiến thắng.
Đội cổ động cho đội Hồng Tiễn ăn mặc gọn gàng đứng trước bọn họ hô lớn, từng cặp giò trắng thi nhau đá trước đá sau nhảy lên nhảy xuống, wa … băng vệ sinh rơi ra rồi, đừng đá nữa.
Mẹ kiếp! Không biết ai mà có tố chất thấp kêu lên như vậy? Đương nhiên là những người ủng hộ bên Lam Nha đang công kích Hồng Tiễn, giận đến điên người.
Đấu một trận thua một trận, chết tiệt, đến một lần bị người ta làm nhục một lần. Rất nhiều các em đang mỏi mắt chờ đợi thì cho đến lúc tan cuộc đều khóc đỏ hết mắt, nhìn hoàng tử bạch mã của lòng mình rồi nhẹ nhàng an ủi “đừng buồn, em biết anh sẽ làm được mà, có một ngày anh sẽ thắng.”
Áp lực, phẫn nộ, không hài lòng với đối phương, tràn ngập trong lòng nhóm Lam Nha, ánh mắt bọn họ trầm đục vô cùng.
- Man tổng, hôm nay lai không thắng được rồi, tổng cổ họ Diêu kia đi, đánh bóng cũng chẳng ra hồn, người dẫn cả đội đi làm chuyện vớ vẩn trong đó có anh ta đấy.
Mắng đội Lam Nha một trận như vậy, những người hâm mộ vô cùng không hài lòng với họ, đây là một loại thúc giục, một kiểu yêu, một dạng đau lòng.
Thu hút sự chú ý của mọi người nhất hôm nay là người đi cùng Tiểu Man và Hoa tỷ, hắn là một người rất đẹp trai, là ai vậy? Chính là Đường Sinh mà.
Trên khán đài có ba mỹ nữ thanh tú, là Đường Cẩn, Quan Đậu Đậu và Đoan Mộc Yên, vì biết Đường Sinh bị ép phải gia nhập vào Lam Nha, ba người bọn họ không hề yêu thích bóng rổ hôm nay cũng xuất hiện. Kết quả thu hút sự nhiệt tình của cả trường, ba đóa hoa mới đang mạnh mẽ tiến vào Tam Trung, chỉ cần một buổi sáng mà đã rung chuyển cả Tam Trung, buổi chiều hành tung của các cô chính là tiêu điểm.
Trên thực tế, lúc trưa dân mạng trong trường đã bình luận rất nhiệt tình đối với ba đóa hoa đó, diễn đàn trở nên ầm ĩ sôi nổi hắn lên để xếp hạng hoa khôi cho họ trong Tam Trung, không đến một giờ đồng hồ bài viết đó đã có hơn 38000 lượt conment, đúng là làm cho người khác sợ chết khiếp mà.
Bởi vậy có thể thấy sự nhiệt tình của các tên háo sắc của trưởng tăng vọt, gần nửa ngày Cẩn, Đậu, Yên trở thành top 10 hoa khôi của Tam Trung.
Đội viên của Hồng Tiễn ai cũng vui mừng không tả nổi, vì ba vị hoa khôi của trường ngồi bên phía họ, họ là fan hâm mộ Hồng Tiễn sao?
Ba mỹ nhân cố tình kích thích người trong long họ ấy mà, muốn thấy hắn ra vẻ ta đây thì phải kích thích hắn.
Đường Sinh chau mày nhíu mắt lại, giống như người hầu của hai người Tiểu Man, ánh mắt lướt qua tất cả những người đang chú ý đến hắn, nam nam nữ nữ đều thoáng nhìn hắn kinh ngạc, kể cả thành viên của đội Hồng TIễn, khi nhìn thấy Đường Sinh trong lòng cũng không run rẩy, là hắn.
Lúc này Đường Sinh rất lạnh lùng, sắc mặt vô cùng trầm tĩnh khiến ba cô gái Cẩn Đậu Yên ngồi trên khán đài thấy khó hiểu.
- Này, Cẩn Cẩn, rất ít khi thấy tên này có bộ dạng như vậy, bình thường lúc nào cũng tươi cười, hắn như thế này đẹp trai thật đấy.
- Cậu ngớ ngẩn à?
Đường Cẩn nhìn cô bạn Đậu Đậu khinh bỉ, nhưng cảm giác trong lòng cô cũng giống như Đậu Đậu, thậm chí còn kiêu ngạo nghĩ, hắn là của mình, rất được mà? Biểu hiện của Đoan Mộc Yên không cần nói, từ khi ở trường cấp ba Giang Lăng cô đã chết mê chết mệt Đường Sinh rồi.
- Cái gì, bây giờ cô cũng biết giả bộ rồi à, tôi biết mỗi lần ngồi trên đùi hắn, bộ dạng của cô còn đê mê hơn cả Sắc Sắc nữa.
Tay Đường Cẩn ở dưới véo đùi Đậu Đậu
- A, không dám nữa, véo chết tôi rồi, cô xem Yến kìa con ngươi không hề void chuyển.
- Đâu có?
Đoan Mộc Yên mỉm cười xấu hổ, mặc dù cô và Đường Sinh có tiếp xúc thân mật thế nào đi nữa, thì sự xấu hổ ngượng ngùng của thiếu nữ cũng vẫn còn.
- Đừng giả bộ nữa, Yên à, cậu có muôn vào đội cổ động cho Hồng Tiễn không? Cậu mà nhảy múa ở đó thì chẳng có ai xem thi đấu bóng rổ này đâu.
Đoan Mộc Yên trợn mắt, cô luôn bị Đường Cẩn và Đậu Đâu trêu chọc, cũng đã thành quen rồi
- Tôi không đi đâu, hắn sẽ làm thịt tôi mất.
- Kiểu làm thịt đó cô thích mà, cứ đả kích, đả kích hắn thì hắn càng nhiệt tình làm thịt cô hơn …
Quan Đậu Đậu này ác thật.
Đoan Mộc Yên muốn chui xuống đất chạy trốn, ôm cánh tay Đường Cẩn nói:
- Chị Cẩn, chị cứ mặc kệ cô không xử lý, tôi không sống nổi đâu.
Đường Cẩn bật cười, đấm nhẹ Đậu Đậu:
- Cô trêu Yên ít đi một câu đi, nêu không cô ấy xử cô đấy.
Khi bên này ba cô gái đang trêu đùa lẫn nhau, Đường Sinh cũng đang ngồi ở đội Lam Nha, có thể cảm nhận được một chút khinh miệt thậm chí là ánh mắt rất không hài lòng đang nhìn chằm chằm vào mình, bên tai cũng có thể nghe thấy những lời bình luận về mình:
- Xem kìa, Tiểu Man dẫn một tên công tử bột đến, tám phần là người cô ta bao đấy. Hình người dáng chó mà còn bày đặt ra vẻ ta đây sao? Cái gì thế không biết.
Nói đến mức này chắc là đã quá ghen tị rồi.
Chắc chắn đấy, ai mà không biết Liễu Tiểu Man là con gái độc của Liễu Tông Quyền lớn nhất Tuyền Thành chứ, người kế thừa bạc tỷ, đừng nói là bao chứ thuê người ta đi xách dép cho thì người ta cũng vui vẻ nhận lời. Lam Nha là nơi có nhiều có nhiều người có gốc rễ nhất trong trường? Chỉ có điều là còn quá thấp, ghen tị với Đường Sinh là hết sức bình thường, bất cứ ai mới vào Lam Nha đều gặp phải sự ghen tị này.
- Tiểu tử ngươi lại ghen tị đấy à? Tiểu Man người ta bao ai thì liên quan gì tới cậu chứ? Cậu đau long cái gì chứ? Không bao cậu nên cậu tức à?
- Đương nhiên rồi, trong lòng tôi không phục, tại sao cái tên nhìn non như con gái kia hắn không đi chết đi?
Trên khán đài các loại âm thanh ồn ào, kiểu nói gì cũng có, mười câu thì đến chín câu là khinh Lam Nha và Đường Sinh.
Nét mặt Tiểu Man bình tĩnh vô cùng, nhìn qua một lượt các thành viên trong đội của cô ấy và nói:
- Vẫn theo trình từ đội hình ra sân trước đây không điều chỉnh gì, dù sao tôi cũng không ôm hy vọng gì. Đây có lẽ là lần cuối cùng các cậu nhận được tiền thưởng và phúc lợi của câu lạc bộ Lam Nha, chị đây tiền nhàn dỗi rất nhiều, nhưng cũng không muốn bỏ tiền ra mua nỗi bực dọc trong lòng, thà rằng tôi đầu tư nhiều hơn nữa cho cộng đồng hội game online còn hơn. Nhưng trận đấu này tôi hy vọng mọi người cố gắng hết sức không cần biết là thắng hay bại thì tiền phúc lợi và tiền thưởng đều gấp đôi, hãy để cho Nha Lam kết thúc một cách có hậu!
Câu nói cuối cùng của cô ấy làm cho tất cả các thiếu niên cao to trong đội Lam Nha dưng dưng nước mắt, có người thì khóc nức nở thành tiếng luôn tại chỗ.
Một không khí rất mực đau buồn bao phủ lên khắp khan đài, Tiểu Man cố nén không rơi lệ, Hoa Tư Nhị lại lén lau nước mắt.
- Các chị em, theo tôi đi lắc lắc eo cổ động cho các dũng sĩ của chúng ta cố lên, cố gắng trận cuối cùng.
Hơn mười mỹ nữ eo thon trong đội cổ động cũng đều dưng dưng nước mắt, Hoa Tư Nhị dẫn theo bọn họ cùng nhau tiến lên phía trên sân nhảy múa.
Mọi thứ này đều là có thể cuốn hút được Đường Sinh, hắn yên lặng nhìn Tiểu Man, đây là một người phụ nữ mạnh mẽ, phong cách của cô thoảng lộ ra thời kỳ đầu của sự phát triển, tương lai cô sẽ là một phụ nữ có thể làm rung trời chuyển đất, vẻ mặt kiên nghị của cô cực kỳ hiếm thấy, biểu đạt nội tâm cứng nhắc của cô.
Đột nhiên, có một câu nói từ đâu thốt lên:
- Cô Tiêu tới rồi.
Tất cả mọi người phía bên này đều quay đầu lại nhìn, nhìn thấy cô Tiêu phong tư yểu điệu, vị giáo viên rất ưu tú của Tam Trung này, không ngờ đồng ý tới thi đấu trận cuối cùng cho Nha Lam, Tiểu Man không cầm nổi nước mắt.
- Cô Tiêu
Cô Tiêu đến lau nước mắt cho Tiểu Lam, cô nhìn ra được học sinh của mình sau này phải thành châu báu, hành vi của các học sinh trong câu lạc bộ Lam Nha này, dưới sự quản lý của cô ấy ngăn nắp gọn gang, các loại như phúc lợi và tiền thưởng đều rất hoàn mỹ, cô ấy thật không đơn giản.
- Tiểu Man, cô biết em rất giỏi, cho dù kết quả của Lam Nha như thế nào, từ khi thành lập tới nay, đối với cô nó là một sự rèn luyện, sự suy sụp sẽ khiến chúng ta tiến bộ, thất bại không ngừng sẽ tích lũy cho mình nhiều kinh nghiệm, sẽ khiến cho chúng ta càng có được nghị lực kiên cường.
- Chúng ta càng suy sụp thì càng anh dũng, chúng ta cho dù cũng chưa thắng được bao nhiêu nhưng chúng ta cũng từng huy hoàng vẻ vang mấy trận, các anh em theo tôi lên sân, tìm lại ý trí huy hoàng của chúng ta ngày xưa, có lẽ đây không phải trận đấu cuối cùng của chúng ta, nói cho bọn họ biết, Lam Nha có những người như thế nào.
Diêu Quang đi theo đội lên sân, nói một cách nghiêm túc thì trận này có bên trường tham dự, vì đây là một hoạt động ngoại khóa có thể bồi dưỡng sự nhiệt tình phấn đấu của học sinh trong trường, nên nhà trường rất xem trọng. Hồng Tiễn, Lam Nha, trận đấu thứ n bắt đầu.
Sau những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, trận đấu mở màn, Phía trước hướng Nam bên kia nhìn chằm chằm Đường Sinh, ờ, hóa ra hắn không lên sân? Vậy cũng tốt, qua hôm nay thiếu gia sẽ trừng trị ngươi, xem Lam Nha phân trận này thế nào, trước hết để ngươi thoải mái nửa ngày.
5 phút đầu của trận đấu tỉ số là 10:8, Lam Nha sau hai điểm, biểu hiện sự dũng mãnh vẫn rất phấn chấn lòng người.
Nhưng mười phút sau, đội Lam Nha lại không được, trường kỳ vẫn chịu đựng hình ảnh thua của đội Hồng Tiễn trong đầu không thể xua tan đi. Về cách vận dụng và điều khiển bóng đều rời ra, càng nhiều vấn đề, chạy cũng chạy không nổi, chủ yếu là không có niềm tin chiến thắng, dũng khí và sự nhiệt tình nhanh chóng được phát huy.
Mười năm phút sau, điểm số là 38:13, xong đời rồi, thế này thì còn chơi gì nữa? Tiểu Man yên lặng rơi nước mắt.
- Nữ đại ca, cho tôi cơ hội lên sân đi, tôi cũng tham gia vào Nha Lam rồi, đây là trận cuối cùng chị cho tôi lên toả sáng đi.
Tiểu Man lườm hắn một cái, ý nói dựa vào cái kỹ thuật ném bóng kém cỏi của cậu ư? Ngay cả cột treo rổ cũng không ném trúng, để cậu lên làm gì chứ? Chọc tức người khác à?
- Cậu lên đấy làm gì chứ? Không nói kỹ thuật chơi của cậu kém như vậy, cho dù là tốt thì sao chứ? Đây không phải là vận động của một người.
- Tôi biết, tôi cũng không thể trở thành một thứ trưng bày của Lam Nha chứ? Vừa nghe người ta nói cô bao tôi, trong lòng thấy khó chịu vô cùng.
Tiểu Man quắc mắt nhìn, sau đó giơ tay, thể hiện là muốn đổi người, Nhị Thế Tử của chúng ta rút cuộc cũng phải ra sân.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
606 chương
14 chương
431 chương
41 chương