Cực Phẩm Hệ Thống
Chương 80 : Hắc ám thành
...
Mộ Dung Ý Nhi tiếp nhận viên Linh Thạch xong lập tức không nhìn nhiều mà lập tức cất vào trong túi trữ vật.... Sau đó đối với Trấn Thiên nói:
“Được rồi, chúng ta đi thôi.... Nhanh nhanh còn kịp đến Hắc Ám Thành trước khi trời tối.”
Trấn Thiên nghe vậy cũng không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đi theo phía sau của Mộ Dung Ý Nhi.
...
Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới, Huyến Thần Chủ Điện...
Lúc này, Huyết Vương đang ngồi trên ghế điện chủ đối với các vị trưởng lão phía dưới nói:
“Các ngươi lập tức đốc thúc các đệ tử tu luyện, ra ngoài làm nhiệm vụ tăng lên Điểm Cống Hiến đổi vật phẩm.. Sáu tháng sau... Rất cỏ thể sẽ có một trận huyết chiến...”
Các vị trưởng lão nghe Huyết Vương nói vậy lập tức hít vào một hơi thật sâu, sao đó đồng thanh hô:
“Rõ!!”
....
Hắc Ám Đồng Bằng, Hắc Ám Thành.
Hắc Ám Thành là một trong những thành trì hiếm hoi được xây dựng ở Hỗn Loạn Khu này. Bởi vì khi xây dựng lên sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn giả sử như Yêu Thú, hay có nhiều người khác muốn lật đổ thành chủ chiếm lấy vị trí....
Nhưng thành chủ nào dám dựng lên thành trỉ ở đây thì có nghĩa là hoặc thế lực sau lưng cực kỳ khủng bố, hoặc tu vi người đó rất là cao...
Thường thường thì các thành trì bên trong Trung Tâm của Hỗn Loạn khu thì phải nói là Thành chủ thay đổi lên tòi tọi... Còn các Thành Trí ở phía bên ngoài như Hắc Ám Thành thì phải một thời gian khá lâu mới thay đổi một lần.
...
Trấn Thiên đứng trước cửa Hắc Ám Thành thì không nhịn được cảm thán. Đúng là ở trong Hỗn Loạn Khu. Không hề có một chút luật pháp nào cả.... Kẻ mạnh là kẻ có quyền.... Nên thật không ngờ chỉ là một thành thị ở phía rìa của Hỗn Loạn Khu cũng to lớn như thế này...
Mộ Dung Ý Nhi thì thường xuyên đi qua nơi đây nên cũng không có kinh ngạc như Trấn Thiên... Thấy vẻ mặt ngỡ ngàng của hắn thì cười khổ....
“Được rồi, chúng ta vào đi thôi...” - Mộ Dung Ý Nhi lập tức đối với Trấn Thiên nói.
Trấn Thiên Ah một tiếng, sau đó lập tức đi theo Mộ Dung Ý Nhi vào trong Hắc Ám Thành... Phí vào thành tới tận 10 Vàng lận... Đối với những người không có thiên phú làm Võ giả mà nói thì thực sự có chút cắt cổ. Nhưng mà trong Hỗn Loạn Khu này thì ngoài Thiên Thu Thành ra.... Làm gì còn có ai muốn ở các thành thị khác nữa chứ???
Vào đến trong Hắc Ám Thành thì Trấn Thiên lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngẩn người... Thật không ngờ bên trong thành lại đông đúc vào nhộn nhịp đến như vậy... Hầu hết là các cửa hàng bán binh khí, áo giáo, võ kỹ hay các nơi trao đổi đồ vật cho nhau... Những cửa hàng này đều là của Võ Giả tự mở ra để bán rong... Trấn Thiên cũng không để ý nhiều tại vì vào kinh nghiệm sống ngàn vạn năm của Hư Vô Tiên đế thì chỉ cần nhìn lưới qua là có thể phân biệt đồ nào tốt, đồ này không tốt.... Và toàn bộ đồ ở đây... Chả có cái đồ nào tốt cả!!...
Suốt dọc đường đi theo Mộ Dung Ý Nhi thì Trấn Thiên thấy có rất nhiều võ giả đang đánh nhau, cướp đồ của nhau, nhưng lại chưa thấy ai giết người cả... Cùng lắm là đánh cho tàn phế mà thôi....
Đối với những điều này Trấn Thiên cũng không để ý nhiều, hắn đã nghe Mộ Dung Ý Nhi nói qua. Trong Hỗn Loạn Khu này thì ngoài Thiên Thu thành , không có nơi đâu là yên ổn cả... Kể cả khi ngươi nộp tiền để vào trong thành trì thì ngươi cũng không được an toàn cho lắm....
Còn nếu ngươi muốn an toàn tuyệt đối thì cứ nộp gấp 10 số tiền vào thành... Sẽ có người đi bên cạnh và bảo vệ cho ngươi!!
Đến một quán trọ có tên “Hắc Hắc Điếm”, Mộ Dung Ý Nhi lập tức đối với Trấn Thiên nói:
“Hôm nay chúng ta ở trong này... Ngày mai tiếc tục khởi hành vào trong khu vực Trung Tâm”
Trấn Thiên nghe vậy cũng lập tức gật đầu, đi theo Mộ Dung Ý Nhi vào trong quán trọ.
“Khách quan, chào mừng chào mừng, không biết hai người cần gì ạ?” - Một tên tiểu nhị lập tức chạy đến, tươi cười chào đón hai người.
“Ta muốn hai phòng thượng cấp. Mau chuẩn bị đi...” - Mộ Dung Ý Nhi không dài dòng, trực tiếp muốn thuê phòng...
Tên tiểu nhị kia vừa nghe thấy Mộ Dung Ý Nhi mở mồm muốn hai phòng thượng cấp thì lập tức sắc mặt trở nên khó khăn nói:
“Điều này.....”
Hắn còn chưa nói hết thì đột nhiên từ trên lầu truyện xuống tiếng hô:
“Ý Nhi tỷ!!!??”
Mộ Dung Ý Nhi nghe thấy tiếng hô này thì lập tức ngẩn người, nhìn lên phía trên bật thốt lên:
“Tiểu Hà???”
Chỉ thấy lúc này từ trên lầu đi xuống một nhóm khoảng 5 người... hai gái ba trai... Mặc quần áo khá giống với của Mộ Dung Ý Nhi... Trên ngực trái điều thuê hai chữ Thiên Linh... Trấn Thiên nhìn thấy nhóm người này thì lập tức nhận ra bọn họ... Có ba người trong đó là đã từng đi theo Mộ Dung Ý Nhi vào trong Tinh Túy Sâm Lâm... Còn hai người nam còn lại thì Trấn Thiên không nhận ra...
Tiểu Hà nghe thấy Mộ Dung Ý Nhi gọi mình thì lập tức chạy như bay một mạch, sau đó ôm chầm lấy Mộ Dung Ý Nhi, khóc nức nở nói:
“Ý Nhi tỷ.... Ta tưởng tỷ đã...đã.... Hu hu hu hu....”
Mộ Dung Ý Nhi thấy thì cười nhẹ nhàng, vuốt vuốt mát tóc của Tiểu Hà nói:
“Được rồi, đừng khóc....”
Lúc này, mấy người còn lại cũng đi đến đôi với Mộ Dung Ý Nhi hỏi thăm... Trong đó có một người thanh niên trông khá đẹp trai, đối với Mộ Dung Ý Nhi một mảnh ân cần...
Sau đó hắn thấy Trấn Thiên đứng bên cạnh của Mộ Dung Ý Nhi thì lập tức ánh mắt trở nên sắc bén, đối với Trấn Thiên nói:
“Ý Nhi muội muội, vị này là....”
Trấn Thiên còn đang định trả lời thì Mộ Dung Ý Nhi đã lập tức nói:
“Tiêu Lân học trưởng, người này là một người ta gặp ở trên đường, đan điền bị phế bở... Hiện tại muốn tham gia Thể Viện...”
Tiêu Lân nghe xong Mộ Dung Ý Nhi nói vậy thì cũng lập tức thả lỏng, trong mắt nhìn về phía Trấn Thiên nhiều hơn một tia khinh thường, nói:
“Ta tên Tiêu Lân, người của Tiêu gia trên Trung Thiên Vực, nếu ngươi muốn tham gia Thể Viện thì có thể nói cho ta... Ta có thể giới thiệu cho...”
Khi nói, Tiêu Lân còn cố nhấn mạnh câu Tiêu gia trên Trung Thiên Vực, có ý muốn cho Trấn Thiên biết được gia cảnh của mình mà sợ hãi...
Trấn Thiên đối với tính uy hiếp của Tiêu Lân thì không thèm để vào mắt.. Hắn đã đặt Tiêu gia và Tiêu Lân vào trong sổ đen rồi... Chả việc gì phải khách khí cả.... Nhàn nhạt nói:
“Trấn Thiên, dân quèn tại HẠ....THIÊN...VỰC...”
Tiêu Lân nghe Trấn Thiên dám đối nghịc với mình lập tức máu chó lên não, chỉ tay về phía Trấn Thiên nói:
“Ngươi...Ngươi...”
“Được rồi....” – Đúng lúc này, người thanh niên ở bên cạnh Tiêu Lân lập tức nói... Trên người còn toát ra vô hình uy áp. Sau đó ,hắn đối với Trấn Thiên từ tốn nói:
“Tại hạ Liễu Thanh Trung, xin hỏi ngươi là....
Trấn Thiên nghe cái tên Liễu Thanh Trung thì không nhịn được nghĩ tới Liễu Thanh Thanh... Rồi lại cảm thấy hai người có đôi chút tương đồng.... Thấy thái độ của Liễu Thanh Trung cũng không có gì là đáng ghét nên Trấn Thiên cũng lập tức nói:
“Trấn Thiên, gặp qua Thanh Trung huynh..”
Liễu Thanh Trung nghe Trấn Thiên xong thì cũng không có ý kiến gì nhiều, mà lập tức nói:
“Được rồi, hai người đã thuê được phòng chưa???...”
Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy thì lập tức quay đầu nhìn về phía tên tiểu nhị kia.... Tên tiểu nhị kia cũng biết những người này là đệ tử của Thiên Linh Học Viện nên cũng không dám đắc tội... Lắp bắp nói:
“Vị tiểu thư này muốn thuê hai phòng thượng cấp, nhưng hiện tại bổn điếm đã hết sạch phòng thượng cấp rồi... Chỉ còn lại vài căn phòng Hạ Cấp mà thôi...”
Liễu Thanh Trung nghe vậy cũng lập tức nhíu mày lại nói:
“Phòng Trung Cấp cũng hết rồi?”
“Dạ..” - Tên tiểu nhị kia mồ hôi lạnh ứa ra... Nếu như thực sự phải để đệ tử của Thiên Linh Học Viện ở trong một căn phòng hạ cấp thì thực sự không biết hắn có còn sống được đến ngày mai không.... Hiện tại nếu như không cho thuê phòng thì sợ chỉ chốc lát là xác hắn nằm ngoài trời rồi... Cho nên hắn chỉ cầu mong cho vị tiểu thư này sang một quán trọ khác hoặc là vào ở chung với các vị đệ tử của Thiên Linh Học Viện còn lại...
Liễu Thanh Trung nghe vậy cũng có chút khó khăn... Một phòng thượng cấp nhiều nhất chỉ có ba người là ở được... Hiện tại hắn cùng với hai người kia ở một phòng... Hai người nữ nhân thì ở một phòng, Mộ Dung Ý Nhi có thể vào ở cũng không sao.... Nhưng hiện tại còn thừa ra Trần Thiên đây.... Ca này có vẻ khó.
Trong lúc Liễu Thanh Trung còn đang suy nghĩ thì Tiêu Lân đột nhiên ở bên cạch khinh bỉ lên tiếng:
“Một tên dân quèn mà thôi... Cho hắn ở phòng Hạ cấp là được rồi... Suy nghĩ nhiều làm gì...”
Liễu Thanh Trung nghe Tiêu Lân nói vậy thì lập tức nhíu mày lại, định nói gì thì Trấn Thiên đột nhiên nhà nhạt lên tiếng:
“Thôi được rồi, cho ta một căn phòng Hạ Cấp đi...”
P/s : 20/9 Củ Hành đi họp đại hội lớp ... 10 giờ đêm mới về được đến nhà. -> Không có chương...
Củ Hành biết việc hay ra thiếu và ra chậm chương là cho mọi người khó chịu... Nhưng mong mọi người hiểu cho Củ Hành... Tay viết còn non, còn kém. viết khá lâu và cũng khá nhiều việc.... Củ Hành chỉ có thể nói sẽ cố hết sức thôi...
Rất cảm ơn những ai đã hiểu cho và luôn ủng hộ Củ Hành.... Chương có thể ra hơi chậm... Nhưng truyện chắc chắn sẽ không DROP! :)
★ ★
ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng-
ღTks Allღ
19✫ 9✫ 2016
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
17 chương
70 chương
10 chương
14 chương
283 chương