Thịnh thế yêu phi
Chương 1 : Mở đầu
Ánh nắng chiều như máu bao phủ phía chân trời.
Cánh rừng trúc phía nam một mảnh huyết sắc , chung quanh kỳ hoa dị thảo nhiều đếm không xuể , gió nhẹ thổi qua nơi nơi là mùi hương ngào ngạt , mê hoặc lòng người.
Cách đó không xa vài tiếng nói nhỏ nhẹ , ôn nhu như ngọc của nam tử .
"Nguyệt nhi, nàng đồng ý làm nương tử của ta có được không ?"
Nam tử một thân hắc bào ,xinh đẹp tựa yêu nghiệt ,đôi mắt nhìn nữ tử mình yêu tràn đầy sủng nịnh .
Mà nữ tử được kêu là Nguyệt nhi bộ dáng tinh tế ,nhỏ nhắn ,khuôn mặt diễm lệ động lòng người .
Nàng khẽ gật đầu thanh âm nhẹ như muỗi kêu .
"Hạo .... ta đồng ý!"
"Nguyệt nhi nàng ... nàng đồng ý làm nương tử ....của ta thật sao ?"
"Ừm ta đồng ý." Nàng là thật lòng muốn trở thành nương tử của hắn , cùng hắn sống cuộc sống thật hạnh phúc.
"Nguyệt nhi ta nhất định sẽ không phụ nàng ."
Hắn không chút do dự tuyên thệ ,hắn nhất định sẽ khiến nàng trở thành tân nương hạnh phúc nhất trên đời dịu dàng đặt lên môi nàng một nụ hôn, cuộc đời hắn chỉ cần nàng là đủ.
Cách đó không xa có một ánh mắt mãnh liệt nhìn về phía họ , ánh mắt chứa đầy sự thù hận và đố kị .
"Linh Nguyệt tại sao người muội chọn lại là hắn mà không phải Nam Cung Thiên Duệ ta ? Tại sao? Nếu đã vậy muội cũng đừng trách ta , bất cứ thứ gì ta cũng có thể nhường cho hắn nhưng muội thì không ."
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Hai tháng sau......
Hôm nay cũng là ngày thành hôn của yêu vương Lăng Cẩn Hạo cùng Quận Chúa Lung Linh Nguyệt ,khắp yêu giới đâu đâu cũng tràn ngập sự vui vẻ .
Thế nhưng không ai biết được cũng chính hôm nay , mọi đau khổ của nàng bắt đầu .
"Hạo chúc mừng đệ ,Nguyệt nhi là cô gái tốt ta hi vọng đệ sẽ mang hạnh phúc lại cho muội ấy. Nào cạn ly ta chúc hai người răng long đầu bạc ,vĩnh kết đồng tâm."
"Duệ có được lời chúc phúc này của huynh ta và Nguyệt nhi chắc chắn là sẽ rất hạnh phúc , ta kính huynh một ly ."
Nam Cung Thiên Duệ nâng ly uống cạn khoé mắt lại không tự chủ liếc nhìn Lăng Cẩn Hạo uống hết li rượu ,miệng nhếch lên một nụ cười khiến người ta phải sợ hãi.
Ánh mai hồng rực rỡ xuyên qua thác nước chiếu thẳng vào động ánh lên khuôn mặt tuấn mỹ đang say ngủ .
Tóc đen như mực mày kiếm anh khí thư thái không một động tĩnh ,hàng mi dài đã khép chặt tựa như trích tiên đang say giấc.
Từng cánh hoa anh đào dính máu bay toán loạn trong gió ,có thể thấy được trên thân thể nam tử hỷ phục sớm đã rách nát máu từ vết thương rỉ ra thấm loan lỗ ,hoàn toàn trái ngược với gương mặt tiên nhân của hắn .
Nam tử đó không ai khác chính là Lăng Cẩn Hạo .
"Ngươi không nên trách ta nếu có trách thì nên trách ngươi chiếm hết trái tim của Nguyệt nhi. Ta không cam tâm ,rõ ràng người đến trước là ta ,tình cảm mà ta dành cho muội ấy chỉ có hơn chứa không hề thua kém ngươi. Tại sao người muội ấy yêu cuối cùng cũng là ngươi.
Tất cả đều tại ngươi mà ra nếu như ngươi không xuất hiện ,ta không tin muội ấy sẽ từ chối ta cho nên ngươi cứ yên tâm bị nhốt ở đây đi a."
Nam Cung Thiên Duệ hung hăng trợn mắt nhìn về Lăng Cẩn Hạo , đồng tử rõ ràng hiện lên sự đố kị ,không cam lòng ,thế nhưng hắn lập tức nở nụ cười đắc ý .
"Hôm nay ta coi như làm việc tốt giúp ngươi đi đón tân nương tử chỉ đáng tiếc người đó không phải là Nguyệt nhi .... ta rất nóng lòng muốn biết nếu để nàng phát hiện ra người ngươi muốn thành thân không phải nàng ,phản bội nàng liệu có còn yêu ngươi được hay không? Ha...ha...ha...ha...."
"Tiểu thư, không hay rồi ....không hay rồi...."
"Xảo nhi hôm nay là ngày xuất giá của tiểu thư ,ngươi ở đây nói nhăng nói cuội cái gì vậy. Sao lại không may?"
Linh nhi nói xong lại duỗi tay ra ngăn trở đường đi của nàng bày ra bộ dạng trách cứ tiểu nhân ,ánh mắt cảnh cáo Xảo nhi lần nữa .
"Ta nói ngươi làm sao mà không gấp ,rõ ràng Lăng Cẩn Hạo nói hôm nay muốn thành thân cùng tiểu thư như thế nào lại đổi thành cái yêu tinh biểu muội ,đúng là quá đáng mà ngươi xem nếu để tiểu thư biết được không phải là đau khổ tới chết sao ."
Nàng còn chưa nói xong ,bốn phía một mảnh yên lặng chợt vang lên tiếng đỗ vỡ.
Lung Linh Nguyệt không chút do dự từ hỷ phòng bước ra ngoài .
"Xảo nhi muội nói cái gì ?"
Nàng không tin , hắn rõ ràng nói chỉ yêu thượng nàng vậy còn bây giờ nàng thấy là cái gì đây , hắn lại đi thành thân cùng cái nữ tử khác , bảo nàng làm sao mà tin hắn .
Tâm tại sao lại đau như vậy , một bước đi sai vạn kiếp bất phục tất cả chỉ đều tại nàng yêu lầm người mà thôi .
Lăng Cẩn Hạo ơi Lăng Cẩn Hạo ta mãi mãi cũng không có cách nào hiểu được ngươi ,cũng không có cách nào giữ lấy tâm của ngươi ,khiến ngươi yêu thương ta ,vậy hãy đem tình yêu của ta cùng chôn theo .
Ta không trách ngươi mà ta hận ngươi ,nếu đã không thương ta tại sao phải cho ta hy vọng để rồi tuyệt vọng ,ngươi biết không ta hận ngươi nhưng mà vẫn không thể quên được ngươi ,ta rốt cục phải làm sao mới tốt đây ...?
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°′°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
"Cô nương , ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa ?"
"Trưởng lão Nguyệt nhi đã quyết định rồi .Đường là do ta chọn đau khổ hay hạnh phúc ta cũng chỉ có thể cam chịu "
"Thôi được , nếu cô nương đã nhất quyết vậy lão nạp đây tiễn ngươi một đoạn,đường luân hồi trắc trở ,cô nương bảo trọng ."
"Nguyệt nhi ...nàng đừng đi ...làm ơn đừng bỏ ta ...Nguyệt nhi....KHÔNG...."
Hắn vẫn là đến không kịp .
Khó khăn lắm mới thoát khỏi Xích huyết tiên của Nam Cung Thiên Duệ ,mang thân thể trọng thương hắn chỉ mong có thể đến kịp lúc giải thích với nàng thế nhưng vẫn trễ một bước chỉ có thể nhìn nàng bị hỏa luân hồi thêu đốt .
"Nguyệt nhi nàng đợi ta ...đợi ta đến gặp nàng ...chúng ta cùng nhau làm lại từ đầu có được không ...Nguyệt nhi...?"
Sau khi Lung Linh Nguyệt hủy đi yêu cốt chịu sự tra tấn của hỏa yêu lôi rơi vào kiếp luân hồi đầu tiên mà Lăng Cẩn Hạo cũng vì vậy cùng nàng đồng quy vu tận , duyên kiếp này tình kiếp sau mãi không chia lìa.
Yêu giới cũng vì mất đi yêu vương như rắn không đầu ,bị tiên tộc cùng ma tộc hợp lực tiêu diệt ,huyết tẩy toàn bộ yêu tộc trong yêu giới.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
11 chương
27 chương
13 chương