Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 46 : Hiếp xong giết?

... Sau một hồi cố đòi lại công bằng bất thành, Đặng Dịch chàn nản ngồi thở dài trong mật thất, hắn lần này bị lừa một vố vô cùng đau đớn... Nhìn số Cực Phẩm Điểm đang có, Đặng Dịch chán nản không muốn nghĩ tới nó nữa. Lấy ra từ trong kho đồ viên Phân Thân Tôi Thể Đan, nhìn qua một chút rồi lập tức sử dụng. “Ting” “Chúc mừng ký chủ sử dụng thành công Phân Thân Tôi Thể Đan” Hệ thống vừa dứt lời, Đặng Dịch đột nhiên cảm giác cơ thể trở nên đau đớn vô cùng, toàn thân không khác gì bị lửa đốt cả. Đau đớn quá mức khiến hắn không nhịn được cuối cùng ngất đi, ngã trên nền nhà... ... Một tiếng sau. Đặng Dịch từ trong cơn đau tỉnh lại, hắn lập tức nhìn mọi thứ xung quanh rồi lẩm bẩm: “Ta chưa có chết?” “Chưa” Đúng lúc này, một tiếng nói vang lên ngay cạnh khiến hắn giật nảy cả mình... Đặng Dịch lập tức vội vã quanh sang nhìn thì chỉ thấy một người giống hệt với bản thân, giống từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, mỗi tội cả người trần truồng, không mặc bất cứ một cái gì. Thấy vậy Đặng Dịch lập tức dùng 1 Cực Phẩm Điểm cuối cùng đổi tạm một bộ trường bào bình thường cho hắn mặc. Đợi Phân thân mặc xong, Đặng Dịch lập tức tò mò nói: “Ngươi là Phân Thân của ta?” “Đúng vậy, Bản Tôn” – Phân thân lập tức lạnh lùng, không hề có một chút cảm xúc nào mà đáp lại. Đặng Dịch được lời xác nhận của Phân Thân thì mới gật đầu hài lòng rồi lại đi vòng quanh Hắn để quan sát... Sau một lúc lâu, Đặng Dịch cuối cùng mới hết tò mò, lập tức ngồi xếp bằng lại tiến nhập vào trong hệ thống. “Ting” “Phân thân đã được hoàn thành, xin mời đặt tên và công pháp tu luyện.......” Nghe xong hệ thống thông báo, Đặng Dịch lập tức trở nên lưỡng lự. Hắn mua Phân Thân Tôi Thể Đan là để tạo ra một cái phân thân để nó có thể tu luyện Hư Vô Thôn Thiên Quyết, giúp mình lấy được những đồ vật trong Hư Vô Giới Chỉ. Nhưng hiện tại, hắn lại có một ý định khác. Đặng Dịch muốn cho Phân Thân trở thành một Huyết Vương chân chính, khi hắn chuyển toàn bộ Huyết Vương Quyết sang cho phân thân thì phân thanh sẽ có thể ở lại trạng thái Huyết Sát Vương Thể mãi mà không cần quay trở về thành hình dáng bình thường, đến lúc đó cũng không lo điều gì cả. Bởi ví hắn cũng muốn giống như một người bình thường, không muốn mãi mãi ở trong trạng thái Huyết Vương, điều này khiến cho hắn có cảm giác không được quen thuộc cho lắm... Nghĩ đế đó, ánh mắthắn lập tức trở nên kiên quyết, đối với hệ thống nói: “Hệ thống, chuyển toàn bộ Huyết Vương Quyêt sang cho Phân Thân” “Ting” “Chuyển Huyết Vương Quyết đồng nghĩa với việc ký chủ sẽ hoàn toàn đi khả năng của Huyết Vương, mất đi toàn bộ tu vi và trở thành một người thường? Ký chủ chắc chắn” “Chắc chắn..” - Đặng Dịch giọng nói kiên định, không hề lùi bước khi mà hệ thống nói sẽ mất hết tu vi. Dù sao hắn nghĩ, Tu Chân vẫn hơn nhiều so với Võ Giả.... “Ting” “Bắt đầu chuyển đổi” Hệ thống vừa dứt lời, lập tức Đặng Dịch và phân thân của hắn lập tức bay lên không trung. Máu từ trong cơ thể Đặng Dịch lập tức chui ra từ các lỗ chân lông, truyền toàn bộ qua người của Huyết Vương. Một lúc qua đi, Đặng Dịch lúc này đã chả khác gì một cái xác khô, không khác gì một ông già đã xa trời gần đất cả. Đúng lúc này tiếng hệ thống lại vang lên. “Ting” “Chuyển đổi hoàn tất, bởi vì xảy ra lỗi không rõ, không thể rút toàn bộ máu trong cơ thể Ký Chủ cho nên Ký chủ vẫn được khả năng tái tạo bộ phận trên cơ thể của Huyết Vương. Bởi vì không rút hoàn toàn, Hệ thống sẽ không có phận sự hồi HP cho ký chủ.” “Ting” “HP ký chủ chỉ còn 1 HP xin mời lập tức bổ sung” Đặng Dịch nghe xong hệ thống thông báo thì lập tức vui vẻ, dù sao còn một HP hắn cũng không thể chết được, tại trong Tiểu Thế Giới này hắn là bất tử, chỉ khi nào hết tuổi thọ thì mới chết được mà thôi. Vừa chỉ suy nghĩ được tới đó, hắn lập tức do mất máu quá nhiều, thoát lực mà ngất đi... Trong cơn mơ màng, hắn cảm nhận được có người nào đó bế hắn đi đâu đó. ... Sáng sớm hôm sau. Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới là một thế giới mới, không khí nơi đây phải nói là vô cùng sảng khoảng tinh thần... Huyết Thần Điện, Điện chủ phòng ngủ... “Á á á á á á á á á á á á!!!!” Trong gian phòng yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng hét của con gái vang trời, hầu như tất cả mọi đệ tử của Huyết Thần Điện đều có thể nghe thấy được. Người hét lên đó không ai khác chính là Hàn Nguyệt Nhi, chỉ thấy lúc này nàng đang ôm một cái chăn, ngồi nép ra phía thành giường, như đang sợ hãi cái gì đó. “La hét cái gì? Để yên cho ta ngủ” Đúng lúc này, bên cạnh nàng bỗng dừng ngồi dại một người thanh niên tàm 20, 21 tuổi, trông sắc mặt có vẻ nhợt nhạt, thể hiện lên một sự mệt mỏi vô cùng. Nhìn kĩ hơn chút nữa, chúng ta có thể thấy được, người này không ai khác chính là Đặng Dịch của chúng ta. Hắn lúc này còn đang ngái ngủ, tay đưa lên đầu gãi gãi, đầu tóc bù xù, sắc mặt trắng bệch trong dọa người vô cùng. Đúng lúc này, Đặng Dịch mới từ trong cơn buồn ngủ tỉnh lại đôi chút, lập tức nhận ra được điều gì đó không ổn, nhìn xem thân thể trống trơn, chỉ còn mỗi cái quần, lập tức trừng mắt, không thể tin được nhìn Hàn Nguyệt Nhi, sau đó tay run run chỉ về phía nàng lấp bắp nói: “Ngươi....Ngươi....Ngươi lại dám cưỡng gian ta??” Hàn Nguyệt Nhi xong thì lập tức trợn trừng mắt, ngay so đó tức giận hét lên: “Ngươi....Đi chết!!” Sau đó nàng cầm lên thanh Đoản Kiếm ở đầu giường, lập tức chém về phía Đặng Dịch. Đặng Dịch thấy vậy thì biến sắc mặt, theo bản năng giơ tay lên đỡ, nào ngờ khi thanh Đoản Kiếm đó chém vào tay Đặng Dịch thì lập tức vỡ tan thành từng mảnh nhỏ... Hàn Nguyệt Nhi thấy vậy lập tức trợn mắt há hốc mồm, đây là thanh Đoản Kiếm và ông nội nàng tặng cho để phòng thân, ít ra cũng là Thượng Phẩm binh khí. Vậy mà người kia không làm gì, mới gì giơ tay lên đỡ đã làm cho nó võ tan thành từng mảnh??? Đặng Dịch lúc giơ tay lên thì tất nhiên là không thấy được điều này, còn tưởng là Hàn Nguyệt Nhi chém trượt đâu, hắn thấy vậy lập tức rống lên: “Khốn khiếp.... Ngươi....Ngươi đây là hiếp xong giết có phải không??!!” Hàn Nguyệt Nhi nghe xong lời của Đặng Dịch nói thì tức giận vô cùng, nhưng hiện tại nàng không thể làm gì được hắn, binh khí không có, Phong Hệ Lực Lượng thì không biết như thế nào mà hoàn toàn biến mất... Nghĩ đến đột nhiên trên giường của mình xuất hiện một người đàn ông, xong còn bị người ta vu oan là hiếp xong giết, một cái cô gái mới hai mươi tuổi, chưa gặp chuyện đời bao giờ thì làm sao có thể chịu đựng được chứ? Càng nghĩ nàng càng uất ức, không nhịn được nữa mà bắt đầu rơm rớm nước mắt, thút thít khóc.. Đặng Dịch thấy vậy thì lập tức ngẩn người, mấy chục năm cuộc đời, hắn sợ trời sợ đất, sợ cha sợ mẹ hiện tại thêm cái sợ hệ thống. Nhưng mà điều làm hắn sợ hãi nhất chính là nhìn thấy con gái khóc, khi mà con gái khóc sẽ làm cho hắn cảm thấy khó chịu vô cùng, vô vàn thương cảm tuôn ra khiến cho hắn chỉ muốn lập tức chạy đến vỗ về người ta... Thở dài một hơi, hắn cũng chả biết làm gì cả... Đúng lúc này, cở phòng đột nhiên bị mở ra, chỉ thấy một người tóc đỏ, mắt đỏ, mặc một bộ trường bào màu đen trong thần bí, đáng sợ vô cùng đi đến chỗ hai người họ rồi hỏi: “Có chuyện gì vậy?” Người này không ai khác chính là Phân Thân của Đặng Dịch.. Dặng Dịch thấy người này, lập tức nhớ lại điều gì đó, nhìn chằm chằm phân thân rồi hỏi: “Hôm qua sau khi ta ngất đi, ngươi đã làm gì?” “Hôm qua? Thì ngươi ngất đi nên ta đã bế ngươi lên giường ngủ với vợ..” - Phân Thân giọng lạnh như băng nói, không hề có một chút cảm xúc nào cả. Đặng Dịch nghe xong lời của Phân Thân thì lập tức ngẩn người, nhíu mày hỏi: “Vợ? Ta cưới vợ lúc nào?” Phân Thân nghe vậy, lập tức chỉ tay về phía Hàn Nguyệt Nhi nói: “Chính là nàng nha? Chẳng nhẽ không phải?” Hàn Nguyệt Nhi nghe thế lời của Phân Thân thì lập tức dừng khóc, hét lên: “Ai là vợ của hắn!!! đàn ông trên thế giới chết hết ta cũng không làm vợ của hắn!!” Đặng Dịch nghe xong lời của Hàn Nguyệt Nhi thì lập tức mặt xụ lại thầm nghĩ: “Ta là soái ca nha... Không lấy đừng có hối hận??” Nhưng dù sao hắn cũng không nói ra, mà hướng về phía Hàn Nguyệt Nhi nói: “Ta thèm!! Hiện tại thì biết rõ rồi, ta chưa làm gì ngươi, ngươi cũng chưa làm gì ta. Chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết. Coi như nó chưa xảy ra, có được hay không?!!” Hàn Nguyệt Nhi nghe thấy Đặng Dịch nói vậy lập tức ngẩn người, dù sao nàng đã được mẹ nàng dậy dỗ qua từ nhỏ. Đã cùng một người đàn ông ngủ chung giường thì chắc chắn người đó là chồng của mình, làm gì có chuyện coi như không có chuyện gì được? Nhưng nàng lại ghét người đàn ông này vô cùng, dám vu oan nàng là hiếp xong giết, nàng làm sao có thể dễ dàng tha thứ được chứ... Đặng Dịch ngồi một bên thấy nàng thất thần đang suy nghĩ điều gì đó nên cũng không để ý đến nàng nữa mà đứng dậy, cùng với Phân Thân đi vào trong mật thất. Hiện tại hắn còn rất nhiều điều phải làm... Hàn Nguyệt Nhi thấy Đặng Dịch rời đi cũng không có giữ lại mà thất thần nhìn theo bóng lưng của hắn. Có một điều làm nàng cảm thấy vô cùng ngạc nghiên là không ngờ Huyết Vương( Đặng Dịch trong lúc hóa Huyết Sát Vương Thể tự nhận, nhưng hiện tại là Phân Thân) lại cỏ vẻ đối với người thanh niên bình thường này khá là cung kính, đợi Đặng Dịch đi rồi mới đi ở phía sau.. Điều này càng làm cho nàng càng cảm thấy hứng thú đối với Đặng Dịch, tất nhiên chỉ là hứng thú tò mò, muốn tìm hiểu Đặng Dịch mà thôi.... ... Đặng Dịch nếu lúc này biết Hàn Nguyệt Nhi thấy có hứng thú đối với hắn thì không sẽ có cảm giác gì.... Trong căn mật thất, Đặng Dịch ngồi nghỉ trên ghế, lúc này HP của hắn vẫn chỉ là 1, không tăng được lên một chút nào cả. Hắn lúc này có chút tức giận, bởi vì Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới sử dụng Thiên Đạo lực lượng khiến cho hắn bất tử nên hệ thống không thể chuyến hóa toàn bộ máu được, vẫn còn 1 máu còn sót lại.. Nhưng dù sao cũng có cái lợi của nỏ, ít nhất hắn có được khả năng tự tái tạo của Huyết Vương là vui rồi... Nghĩ đến đó, hắn lập tức nhìn về phía Phân Thân nói: “Phân thân à, người đã nghĩ được cái tên nào chưa?” Phân Thân nghe xong lời của Đặng Dịch thì cũng không có biểu cảm gì: “Tên? Ta tên Đặng Dịch nha” “Ngươi.... Không được, ta là bản tôn, ta tên là Đặng Dịch, ngươi là Phân Thân, ngươi lấy tên khác đi” – Đặng Dịch xoa xoa cái trán, đối với Phân Thân nói. “Vậy à, vậy thì Đặng Dịch Phân Thân đi...” - Phân Thân không thèm để ý nói. Đặng Dịch nghe xong phân thân nói thì suýt chút nữa phun ra nước đang uống, khó khăn đối với Phân Thân nói: “Tên gì củ chuối vây... Thôi được rồi. Ngươi đang là Huyết Vương, lấy luôn là Huyết Vương đi cho nó gọn” Phân Thân nghe xong lời của Đặng Dịch thì trầm tư một chút, sau đó phất tay: “Rồi, ta tên là Huyết Vương, ngươi là Đặng Dịch, ta là Phân Thân, ngươi là Bản Tôn. Nhiều chuyện quá” Đặng Dịch nghe được Huyết Vương (từ nay gọi Huyết Vương nhé) nói mình nhiều chuyện thì tức trợn mắt một cái, sau đó thở dài nói: “Thôi được rồi, không cái nhau với ngươi. Có một cái Hệ Thống để chửi nhau đã mệt lắm rồi. Không thừa thời gian lại đi cãi nhau với bản thân...” Nói xong, Đặng Dịch cũng không để ý đến Huyết Vương nữa, lấy ra từ trong kho đồ một cái ngọc giản: *Vật Phẩm : Linh Hồn Ngọc Giản. *Miêu Ta : Chứa đựng Hư Vô Thôn Thiên Quyết. .. Đặng Dịch chỉ nhìn lướt qua sau đó lập tức đặt nó lên trên trán. “Ting” “Chúc mừng ký chủ đạt được Chí Tôn Công Pháp Hư Vô Thôn Thiên Quyết, phải chăng...?” “Phải” Lần này hắn rút kinh nghiệm, không thể để hệ tống có trò gì gian dối được nên đã trả lời một cách quyết đoán và nhanh vô cùng. Nào ngờ, hệ thống lại nói. “Ting” “Trả lời quá nhanh, hệ thống chưa thông báo xong, không kịp sắp sếp dữ liệu, vô pháp học tập” Đặng Dịch nghe xong thì lập tức mặt đen lại, không ngờ vẫn còn có cái trò này.... Bực mình, hắn lại cầm Linh Hồn Ngọc Giản mà đặt lên trán. “Ting” “Chúc mừng ký chủ đạt được Chí Tôn Công Pháp Hư Vô Thôn Thiên Quyết, phải chăng tu luyện?” Lần này hắn không trả lời ngay lập tức nữa mà chờ đợi hệ thống nói xong cả câu rồi mới nói: “Phải” “Ting” “Chúc mừng ký chủ tu luyện Hư Vô Thôn Thiên Quyết thành công” P/s : Đang viết chương tiếp. ღCủ Hành Thần Bíღ ღTks Allღ 24 ★ 8 ★ 2016