Cực Phẩm Cuồng Thiếu
Chương 88 : Họ Diệp, Đến Từ Đế Đô
Khi màn đêm dần buông xuống, ở quán Bar CC.
-Phùng quản lý, hôm nay chị Lưu không đến sao?
Phòng làm việc lầu ba, một gã đại hán đeo tai nghe, nhìn đồng hồ, phát hiện bây giờ đã hơn tám giờ, nhịn không được mà hỏi người bên cạnh.
-Không biết, chị ấy không có gọi điện cho tôi.
Nam tử tên là Phùng Khải kia là quản lý của quán Bar CC, ngày thường nếu Lưu Cầm có việc không đến thì mọi chuyện trong quán Bar sẽ do hắn xử lý.
-Tôi nge nói hôm nay tại Linh Ẩn tự đã phát sinh án mạng, chết tám người, toàn bộ là tinh nhuệ của Đông Hải bang, mà Tư Đồ Nhược Thủy cũng bị bắt cóc.
Đại hán do dự một chút, hỏi:
-Nhìn qua dường như là Bát gia của chúng ta làm, chắc là chị Lưu đi cùng Bát gia xử lý chuyện này rồi?
-Anh Lý, việc này không phải là việc mà chúng ta có thể quan tâm.
Phùng Khải nhắc nhở:
-Chúng ta làm tốt phận sự của mình là được rồi.
-Vậy cũng đúng.
Nam tử cười cười.
-Anh Lý, anh dẫn người tuần tra bãi một chút.
Phùng Khải nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
Khi đại hán tên là Lý Bồi mang người đi tuần tra thì ở trong phòng quan sát, Phùng Khải thấy có ba chiếc xe hơi chạy nhanh về phía quán Bar, vẫn không chạy vào chỗ đậu xe mà thiếu chút nữa tông vào bảo vệ, trực tiếp dừng lại trước cửa quán Bar.
Hả?
Thấy vậy, Phùng Khải khẽ cau mày, cảm thấy bất an.
Sau đó, không đợi Phùng Khải nhắc nhở Lý Bồi thì một đám đại hán áo đen xách theo dao, kiếm từ trong xe đi xuống, đằng đằng sát khí đi vào quán Bar.
-Anh…Anh Lý, trước cửa có biến, anh mau dẫn người đến.
Ngắn ngủi ngây người đi qua, Phùng Khải đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng nắm lấy bộ đàm rồi liên lạc với Lý Bồi.
Nói xong, Phùng Khải thấy bốn gã bảo vệ trước quán Bar đã bị đám đại hán kia đánh gục.
Cùng lúc đó, Lý Bồi nghe được lệnh của Phùng Khải, cũng không có coi vào đâu, dẫn vào tên thủ hạ thong thả đi ra cửa quán Bar.
Thong thả cũng không phải hắn không để Phùng Khải vào mắt mà là hắn cảm thấy được, đưa mắt nhìn cả Hàng Hồ, thậm chó là cả Giang Nam cũng không có tên nào dám gây sự tại quán Bar CC này.
Trước đây mặt dù có ngươi gây chuyện, nhưng phần lớn đều là do uống nhiều, hoặc đánh nhau vì muốn lấy le với gái, được Lý Bồi thu xếp rất nhanh.
A...
Khi Lý Bồi thong thả đi tới thì trước cửa bốn em PR thấy được cảnh tượng máu tanh ở bên ngoài thì ôm đầu, thét chói tai chạy vào, một người trong đó vì quá khẩn trương nên trượt chân, té ngã.
Bá!
Nghe được tiếng thét chói tai kia, theo bản năng tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa, thì thấy được một đám đại hán mang theo đao, kiếm… ập vào.
-Bọn mày muốn làm gì?
Thấy vậy, tuy rằng Lý Bồi cả kinh không nhẹ nhưng vẫn hét một tiếng rồi đi lên.
-Đập chết con mja đám Nam Thanh Hồng này.
Dẫn đầu là một tên đại hán, người này là mãnh tướng dưới tay Lưu Thiên Quân, lúc này thấy Lý Bồi đến cũng không có sợ hãi mà gào lớn ra lệnh.
Đám đại hán phía sau liền cầm đao, kiếm, trực tiếp đi lên chém giết.
- A...
Trong phút chốc, đám khách nhân trong quán Bar liền phát ra những tiếng ồn ào, mà Đông Hải bang cùng Nam Thanh Hồng lại lao vào đâm chém nhau.
Bởi vì nhân số ít, thêm vào bị đánh không kịp trở tay nên đám người Lý Bồi liền té xuống đất, trong đó Lý Bồi đã ăn vài nhát chém, trở thành huyết nhân.
-Dựa theo kế hoạch, chia làm hai đường, một đội lên lầu lục soát, xem thử có cá lọt lưới không, một đội khác đập chết cmn cho tao.
Tên dẫn đầu liền ra lệnh, giọng nói vô cùng phấn khởi, Đông Hải bang đã bị Nam Thanh Hồng áp chế suốt hai năm tại Hàng Hồ, trong lòng bọn họ đã tích góp từng tí oán khí, tức giận.
Tê!
Lầu ba, Phùng Khải thấy một màn như vậy, sợ tới mức hít sâu một hơi, sau đó liền xoay người bỏ đi.
Khi đi hắn không quên cầm lấy điện thoại, gọi đến số của Kiều Bát Chỉ.
-Xin lỗi, thuê bao….
Rất nhanh, điện thoại đã truyền ra giọng nói này, làm cho Phùng Khải ngẩn ra.
Không thể liên lạc với Kiều Bát Chỉ, Phùng Khải đành bấm số Lưu Cầm, kết quả vẫn không liên lạc được.
Tại sao?
Chẳng… Chẳng lẽ Bát gia…?
Thấy không thể liên lạc được với Kiều Bát Chỉ và Lưu Cầm, trong lòng Phùng Khải cảm thấy không tốt, sợ tới mức cả người run lên, không nói hai lời, vội chạy xuống lầu hai.
Trong cùng một lúc, những bãi khác của Nam Thanh Hồng tại Hàng Hồ cũng bị như vậy.
Đám người phụ trách trên từng địa bàn đều gọi điện thoại cho Kiều Bát Chỉ, kết quả vẫn không cách nào liên lạc được với Kiều Bát Chỉ.
Cùng lúc đó, điện thoại của cảnh sát Hàng Hồ đã bị gọi liên tục, từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy trong đêm, tiếng còi xe cảnh sát phá vỡ không khí ban đêm tại Hàng Hồ, khiến cho người dân hoang mang.
Vì muốn kiểm soát tình hình nên nhân vật số một cảnh sát Hàng Hồ đã để thư ký gọi điện cho các vị đại lão cảnh sát, mở cuộc họp khẩn cấp.
Trong một chiếc Audi A6L chạy như bay trên đường Hàng Hồ.
Trong xe, một nam nhân trung niên hói đầu, bụng phệ đang gọi điện cho Kiều Bát Chỉ, nhưng vẫn không liên lạc được.
Là một vị đại lão trong ngành cảnh sát của Hàng Hồ, cũng là một ô dù của Nam Thanh Hồng tại Hàng Hồ, Chu Hồng cũng là một thanh viên trong tập đoàn Hắc Kim của Nam Thanh Hồng, hắn biết rõ chuyện Kiều Bát Chỉ phái người bắt cóc Tư Đồ Nhược Thủy, thậm chí hắn cũng chịu trách nhiệm báo lại cho Kiều Bát Chỉ tin tức của cảnh sát.
Bởi vì cảnh sát chưa thể điều tra rõ vụ án mạng tại Linh Ẩn tự, vì muốn an toàn nên hắn vẫn chưa liên lạc với Kiều Bát Chỉ, thẳng cho đến khi nhận được điện thoại của nhân vật số một ngành cảnh sát tại Giang Nam thì hắn mới biết Đông Hải bang đã tập kích Nam Thanh Hồng, đập phá bãi của Nam Thanh Hồng, nên hắn mới gọi điện liên lạc với Kiều Bát Chỉ.
-Chẳng… Chẳng lẽ Kiều Bát Chỉ đã xảy ra chuyện?
Hiện giờ, mắt thấy không thể liên lạc được với Kiều Bát Chỉ thì trong lòng Chu Hồng cảm thấy bất an.
Nếu Kiều Bát Chỉ không xảy ra chuyện gì thì Kiều Bát Chỉ sẽ không có đạo lý không nghe điện thoại của hắn.
Nghĩ đến đây, Chu Hồng cảm thấy do dự, do dự có nên gọi điện cho Lâm Thiên Ý không?
Mặc dù hắn là thành viên trong tập đoàn Hắc Kim Nam Thanh Hồng nhưng mà luận về thân phận và địa vị thì hắn vẫn không có tư cách liên hệ với Lâm Thiên Ý.
Nhưng mà tình huống hôm nay thật sự quá đặc thù rồi.
Một mặt hắn không thể liên lạc với Kiều Bát Chỉ, lo lắng kế hoạch bắt cóc Tư Đồ Nhược Thủy gây áp lực với Tư Đồ Thần của Lâm Thiên Ý xảy ra vấn đề, quan trọng hơn hắn thông qua con đường đặc thù biết được nhân vật số hai của Giang Nam mới nhậm chức tương đối bất mãn về vụ án đã phát sinh tại Linh Ẩn tự, giao trách nhiệm cho cảnh sát, nhất định phải phá án trong thời gian sớm nhất.
Mà hiện giờ vụ án tại Linh Ẩn tự còn chưa phá, Đông Hải bang cùng với Nam Thanh Hồng lại xảy ra sống mái với nhau.
Dưới một loại tình hình như vậy, không tưởng tượng được vị đại lão kia sẽ làm thế nào.
Nhưng mà hắn có một vạn lý do để tin tưởng, vào lúc mấu chốt này, nếu Nam Thanh Hồng dám phản công lại Đông Hải bang, vị đại lão mới nhậm chức kia tuyệt đối sẽ tức giận.
Mà lửa giận của vị đại lão kia, đừng nói là Kiều Bát Chỉ, cho dù là Lâm Thiên Ý cũng không chịu nổi.
Bởi vì...
Vị đại lão kia họ Diệp, đến từ đế đô!
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
47 chương
10 chương
813 chương
212 chương
67 chương
173 chương