Cực Phẩm Cuồng Thiếu
Chương 63 : Lâm Vào Điên Cuồng
Không chút do dự, Diệp Phàm liền giẫm phanh xe.
Bởi vì phanh lại quá mức đột nhiên nên thân thể của Tô Vũ Hinh liền đụng vào ghế trước.
Xe dừng lại, Diệp Phàm quay đầu lại, liền thấy một cảnh tượng làm người ta trào máu.
Chỉ thấy Tô Vũ Hinh nằm nghiêng người, 2 đầu gối hơi cong lên, làn váy mở rộng ra, có thể thấy được cảnh ở bên trong.
Hơi ngẩn ra, Diệp Phàm liền lấy lại tinh thần, bởi vì lo lắng cho Tô Vũ Hinh nên hắn không có chút tà niệm nào, mà là liền vòng tay ôm lấy vòng eo của Tô Vũ Hinh, ôm nàng vào lòng.
-Lạnh…Lạnh quá.
Tô Vũ Hinh được Diệp Phàm ôm vào liền cảm thấy ấm áp, cả người dán vào trên người Diệp Phàm, 2 mắt khép hờ, môi lạnh đến phát tím, hàm răng lập cập đập vào nhau.
Ôm thân thể mềm mại vào lòng, Diệp Phàm chỉ cảm thấy giống như đang ôm một tảng băng, cả người lạnh buốt.
Vì thế Diệp Phàm liền vén áo của Tô Vũ Hinh lên, đưa tay áp vào lưng của nàng, tâm thầm vừa động, Kình lực chứa Dương khí liền truyền vào thân thể nàng.
-Ưhm.
Kình lực vào cơ thể, Tô Vũ Hinh chỉ cảm thấy có một dòng nước ấm đang chyar vào người, làm cho nàng cảm thấy thoải mái, thế cho nên nàng mới khẽ rên lên một tiếng nhỏ.
Nghe được tiếng rên mê hồn này, Diệp Phàm không có ý loạn tình mê, ngược lại hắn nhíu mày.
Bởi vì hắn phát hiện lần phát tác này còn nghiêm trọng hơn so với các lần trước, lúc này Âm khí điên cuồng xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của Tô Vũ Hinh.
Nhận thấy được điểm này, Diệp Phàm thoáng suy tư, sau đó tăng tốc độ truyền Kình lực vào, đồng thời dẫn Kình lực truyền vào lục phủ ngũ tạng của Tô Vũ Hinh, để bảo vệ lục phủ ngũ tạng nàng.
"Hô ~ "
Mắt thấy Âm khí trong lục phủ ngũ tạng của Tô Vũ Hinh đã được khu trừ, Diệp Phàm âm thầm thở ra, trong lòng âm thầm may mắn vì mình đã phát hiện đến lúc, nếu không nếu để Âm khí làm tổn thương lục phủ ngũ tạng thì vấn đề liền trở nên nghiêm trọng.
Sau khi bảo vệ lục phủ ngũ tạng của Tô Vũ Hinh, Diệp Phàm tiếp tục truyền Kình lực vào cơ thể Tô Vũ Hinh.
Giống như mỗi lần trị liệu, Diệp Phàm đều cố ý tránh phía dưới rốn của Tô Vũ Hinh.
Mặc dù nơi đó là Âm khí chi nguyên nhưng mà đó lại là chỗ mẫn cảm nhất của nữ nhân, lấy Dương khí ẩn chửa trong Kình lực của hắn, một khi truyền vào, Tô Vũ Hinh tuyệt đối sẽ dục hỏa đốt người.
Hả?
Đột nhiên, Diệp Phàm phát hiện Âm khí trong người Tô Vũ Hinh lại xuất hiện, hơn nữa Âm khí còn mạnh hơn lúc nãy.
Phát hiện này làm cho Diệp Phàm hiểu được bệnh tình lần này của Tô Vũ Hinh đã vượt xa tưởng tượng của hắn, Âm khí chi nguyên trong cơ thể của Tô Vũ Hinh giống như là núi lửa bùng nổ, hoàn toàn bạo phát.
Diệp Phàm biết, sở dĩ là như vậy bởi vì đoạn thời gian trước Tô Vũ Hinh luôn mệt nhọc vì vụ đấu thầu kia, mà hôm nay nàng lại uống nhiều rượu, điều này đã làm cho Âm khí chi nguyên bùng nổ.
Mặc dù hiểu được điểm này nhưng Diệp Phàm cũng không dám tăng Kình lực, Tô Vũ Hinh là người thường, kinh mạch rất nhỏ, nếu đưa nhiều Kình lực vào sẽ làm cho kinh mạch của nàng nứt vỡ, đến lúc cho dù có thể khu trừ được Âm khí thì nàng cũng sẽ trở thành phế nhân.
-Xem ra chỉ có thể Kình lực vào Âm khí chi nguyên, để trị từ ngọn.
Diệp Phàm cau mày, hơi trầm ngâm, liền làm ra quyết định, chỉ có làm như vậy mới có thể áp chế hoàn toàn Âm khí trong cơ thể Tô Vũ Hinh, nếu không nàng sẽ…
A…
Khi Kình lực ẩn chứa Dương khí truyền thẳng vào Âm khí chi nguyên thì cả người Tô Vũ Hinh giống như là đã lên đỉnh, 2 chân nàng kẹp chặt lại, cả người không ngừng run lên, mệt rên lên một tiếng.
Dù cho là đã nghĩ đến cảnh này nhưng mà nghe được một tiếng rên mê hồn của Tô Vũ Hinh, nhìn vào bộ dạng tình mê ý loạn động lòng người của nàng, Diệp Phàm chỉ cảm thấy từ bụng truyền đến một trận khô nóng, tiểu huynh đệ ở bên dưới liền ngóc đầu lên.
Đây là đang khảo nghiệm lực ý chí của mình sao?
Diệp Phàm cười khổ một tiếng, một bên bằng vào lực ý chí áp chế lửa dục trong lòng, một bên tiếp tục truyền Kình lực vào.
Kình lực truyền vào, cả người Tô Vũ Hinh dần nóng lên, da thịt trắng noãn trên người nàng đã trở nên đỏ ửng.
"A... A... A..."
Cả người Tô Vũ Hinh điên cuồng giãy lên, 2 chân nắm lấy ghế, sắc mặt hồng hào, 2 mắt như khép như mở, ánh mắt mê ly.
Thấy vậy, Diệp Phàm biết rõ bởi vì Kình lực của mình chưa Dương khí nên dục hỏa trong người của Tô Vũ Hinh đã bị khơi lên.
Mà lúc này đây, Diệp Phàm cũng không có ngừng tay.
Bởi vì đây là lúc quan trọng, một khi hắn dừng tay thì dục hỏa trong cơ thể Tô Vũ Hinh sẽ biến thành Âm Hỏa, đến lúc đó Âm Hỏa sẽ lan khắp rồi cắn nuốt thân thể Tô Vũ Hinh.
Đến lúc đó, đừng nói là hắn, cho dù là Góp ka cũng pó tay, không thể cứu được Tô Vũ Hinh.
"A —— "
Sau đó, Kình lực chưa Dương khí đã dũng mãnh đánh sâu vào Âm khí chi nguyên trong người Tô Vũ Hinh, Dương khí bị hấp thu, cả người Tô Vũ Hinh đạt được khoái cảm, lên đỉnh, một tiếng rên nữa lại vang lên.
Dưới ánh đèn, 2 mắt nàng nhắm lại, nửa người trên khẽ ưỡn lên, 2 chân kẹp chặt vào nhau.
1s, 2s, 3s..
Tô Vũ Hinh vẫn giữ nguyên tư thế này khoảng 3s, sau đó thân thể nàng mới từ từ thả lỏng, cả người giống như là bị chạm điện, cơ quắp lên, bộ ngực không ngừng rung rinh.
“Ực”
Thấy một màn mê người như thế, dù Diệp Phàm có định lực kinh người nhưng mà yết hầu cũng có chút khô, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, tiểu huynh đệ bên dưới đã dựng lên thành một cái lều nhỏ.
Rơi vào đường cùng, Diệp Phàm đành phải nhắm mắt lại, tiếp tục truyền Kình lực.
Nhưng mà.
Để cho Diệp Phàm cảm thấy đau đầu chính là sau khi hắn nhắm mắt lại, hình ảnh của Tô Vũ Hinh vẫn khắc chế trong đầu hắn, dù cho hắn làm thế nào cũng không thể biến mất.
“Xoét”
Cùng lúc đó, tiếng xé đồ vang lên, theo bản năng Diệp Phàm mở mắt ra.
Ngay sau đó.
2 mắt Diệp Phàm trừng to.
Nương theo ngọn đèn, hắn có thể thấy rõ Tô Vũ Hinh mở to 2 mắt, 2 tay không ngừng xé váy của mình làm cho bộ váy bị rách một miếng.
-Nóng…Nóng quá.
“Xoét”
Tô Vũ Hinh một bên mơ hồ nói, một bên tiếp tục xé váy của mình.
Chiếc váy dạ hội từ từ rơi ra, dần dần lộ ra bả vai đỏ ửng của nàng, sau đó ngay cả chiếc áo chip màu đen cùng bộ ngực của nàng đã lộ ra, thẳng cho đến khi lộ ra vùng bụng của nàng thì nàng mới dừng lại.
"A..."
Chiếc váy rơi xuống, độ mẫn cảm trên da thịt Tô Vũ Hinh tăng lên, khoái cảm đánh ập vào, 2 tay của nàng liền để trên ngực rồi xoa xoa vào cặp z ú của mình, 2 chân khithì kẹp chặt, khi thì mở ra, giống như đang muốn hưởng ứng một loại đâm chọt gì đó.
Ách.
Thấy vậy, Diệp Phàm hơi hơi há hốc mồm, dục hỏa trong người bị áp chết đột nhiên bùng lên.
Diệp Phàm tận lực áp chế.
Nhưng mà.
Tô Vũ Hinh trở nên càng thêm điên cuồng, nàng chẳng những kéo chiếc áo chip ra, để cho cặp z ú lộ ra ngoài hơn nữa một tay của nàng lại vén váy lên rồi đặt vào giữa 2 chân.
Thấy thế, Diệp Phàm cũng có chút mẩn mê như con tê tê, tiểu huynh đệ lại càng ngẩng cao, cảm giác giống như là muốn đè Tô Vũ Hinh xuống rồi cầm thương đâm vào giết giặc.
-Thôi thì tự mình giúp nàng một tay vậy.
Nhìn cử động điên cuồng và mới lạ của Tô Vũ Hinh, Diệp Phàm âm thầm làm ra quyết định.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
47 chương
10 chương
813 chương
212 chương
67 chương
173 chương