Cực phẩm chiến thần
Chương 190 : Hoàng giả quyết (2)
"Thái Cực quyền! Đó là Thái Cực quyền!" Trên khu khán giả, đột nhiên có một ID tên Diệp Phi Hoa đột nhiên thốt lên.
Nghe được lời hắn nói, những khán giả mới giật mình nhìn lại.
"Đây là Thái Cực quyền sao?"
"Đây là quyền pháp mà Dương Đào muốn mở võ đường truyền bá sao, nghe nói rất là lợi hại!"
"Không biết có thể thắng được Hoàng hay không?"
"Ta thấy không cần hy vọng quá nhiều đâu..."
Ta mỉm cười, Thái Cực quyền này ta lúc ở trong Cực đạo chiến võng cũng không dùng hết nguyên bộ, chỉ thỉnh thoảng sử dụng một hai chiêu mà thôi, cho nên "Hoàng" không có khả năng học được, như vậy xem ra có bộ quyền pháp dĩ nhu thắng cương này, Thủy Thanh Hoa có thể đứng ở thế bất bại rồi.
"Dựa vào! Lại là bộ quyền này!" Trong giọng Hỏa Vân Nộ có mang theo một tia ghen ghét, xem ra trong khoảng thời gian gần đây, hắn đã không chỉ một lần thua dưới bộ Thái Cực quyền cổ quái này.
"Nga? Đây là Thái Cực quyền sao?" Bọn Hoàng Phủ Nhân cùng Mộc Hoằng cũng giật mình, bọn họ chỉ từ đám hậu bối nghe được đại danh Thái Cực quyền, nhưng đến lúc nhìn tận mắt đều cảm thấy hứng thú.
Trận đấu vẫn đang tiếp tục.
Thủy Thanh Hoa bắt đầu dùng Thái Cực quyền cùng "Hoàng" đọ sức, quả nhiên "Hoàng" đối với Thái Cực quyền dường như không thích ứng, tuy chiêu thức hay thay đổi, nhưng vẫn không bài trừ được tính cương nhu giao hòa của Thái Cực, tuy còn chưa đến mức chật vật, nhưng nhất thời cũng không làm gì được Thủy Thanh Hoa, thỉnh thoảng không cẩn thận còn bị trừ một ít điểm sinh mạng.
Thấy Thủy Thanh Hoa không ngờ lại có thể dùng Thái Cực quyền quấn lấy "Hoàng", còn khiến "Hoàng" mất đi điểm sinh mạng, mọi người bên khu khán giả đều rung động phát cuồng.
"Dựa vào! Hóa ra Thái Cực quyền này nhìn thì cổ quái, nhưng không ngờ lại lợi hại như vậy!"
"Trời ạ! Dương Đào sao còn chưa mở võ quán, ngay cả Hoàng cũng không chống lại được bộ quyền này, ta nhất định phải học!"
"Thật là lợi hại! Lẽ nào Võ Hoàng thứ 3 chính là hắn rồi?"
...
"Dương huynh đệ, ngươi xem lão bất tử có cơ hội thắng nào không?" Trong khu tuyển thủ, Hỏa Vân Nộ hỏi.
Ta lắc đầu, trả lời: "Thái Cực quyền tuy rằng huyền diệu, nhưng cũng không phải là vô địch, nếu Thủy lão ca chỉ ỷ lại vào Thái Cực quyền, thua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."
Đúng lúc này, dị biến chợt hiện!
Chỉ thấy "Hoàng" động tác đột nhiên chậm lại, hoàn toàn vứt bỏ phương công kích mạnh mẽ trước kia, chính là vận dụng nguyên lý Thái Cực!
Tuy rằng Thái Cực của "Hoàng" cũng không hoàn thiện, thế nhưng phương pháp dĩ nhu khắc cương đã dần dung nhập trong từng chiêu thức!
Thủy Thanh Hoa vạn lần không ngờ rằng "Hoàng" có thể học được nhanh như vậy, hơn nữa biến chiêu quá đột ngột, bối rối không đề phòng liền bị "Hoàng" dùng tay trái chế trụ cổ tay, tiến lên một bước, tay phải còn lại hóa thành chưởng ấn, xuất chiêu như chậm rãi thật ra nhanh còn hơn chớp giật, đã ấn vào giữa ngực Thủy Thanh Hoa.
Thủy Thanh Hoa tuy phản ứng cực nhanh, ngay khi chưởng ấn vừa đến trước ngực, liền theo phản xạ vận dụng phương pháp phòng ngự trong Thái Cực, dẫn phần lớn chưởng lực truyền xuống lòng bàn chân, dấy lên một gợn sóng năng lượng. Thế nhưng lực công kích thật sự quá mạnh, lại không thể hóa giải hoàn toàn. Bồng một tiếng trầm trọng, thân thể đã bị một chưởng này đánh bay lên không trung!
"Hoàng" hiển nhiên đã tính toán từ trước, tay phải cùng giữ chặt cổ tay Thủy Thanh Hoa, dưới chân vừa chuyền, cả người Thủy Thanh Hoa liền ở không trung vẽ một vòng cung tròn.
Bồng!
Ngay chớp mắt, lôi đài phát ra một tiếng run rẩy, dưới chân dẫm một phát, thân hình "Hoàng" bay ngược lên trên, hai chân co ngược về sau, tay phải ghìm chặt không tha Thủy Thanh Hoa. Sau đó, thân hình cong lại, một cước cực mạnh không nhìn rõ bóng ảnh hung hăng đánh thẳng vào giữa ngực Thủy Thanh Hoa!
Nhưng Thủy Thanh Hoa đã có chuẩn bị, tuy không giãy ra được, nhưng đã đem tám tầng chân khí vận ngay trước ngực, cùng lúc lấy cứng chọi cứng, cắn răng một cái, cổ tay phát ra một tiếng răng rắc giòn giã, nương theo phản lực sản sinh khi hai cổ lực lượng va chạm, mạnh mẽ giãy ra khỏi trói buộc của "Hoàng"!
Thân hình Thủy Thanh Hoa bay vọt ra ngoài, nhưng "Hoàng" lại theo sát không tha, thân hình xoay vòng, một cước tiếp một cước, mỗi cước nặng hơn một cước, đánh thẳng vào ngực Thủy Thanh Hoa!
Thủy Thanh Hoa ở giữa không trung dùng chân thay tay, thi triển thuật tứ lạng bạt thiên cân, liều mạng chống được 3 cước, xem đúng thời cơ cuốn theo cước thứ 4, mượn lực hạ xuống, đồng thời cánh tay còn lại tung một trảo đánh thẳng vào khoảng trống giữa hai chân "Hoàng", không túm được gà thì đập bể trứng thay thế, thủ đoạn có thể nói cùng hung cực ác. Ta nhìn mà cũng muốn lạnh sống lưng, thầm nghĩ xem ra Thủy Thanh Hoa vì cái xưng hào Võ Hoàng này, thủ đoạn gì cũng có thể dùng tới được.
"Hoàng" đối với một trảo đoạn tử tuyệt tôn này lại không hoản không loạn, trên chân đột nhiên tăng lực, cả người Thủy Thanh Hoa liền bay vọt ra ngoài. Một trảo này, tự nhiên không thể bắt được nơi cần phải tới nữa.
Bên khu khán giả đột nhiên vang lên một trận thở dài tiếc hận, thì ra tất cả mọi người cũng muốn nhìn xem tại chỗ mệnh căn của "Hoàng" có cái thứ gì gì đó không.
Bởi vì trong Cực đạo chiến võng không có thiết định phi hành, cho nên thân hình Thủy Thanh Hoa trên không trung đảo vài vòng, bồng hai tiếng đã đặt chân xuống đất. Sau khi hạ xuống, Thủy Thanh Hoa gắt gao nhìn thẳng "Hoàng" nhẹ nhàng hạ xuống đất ở phía trước, không dám vọng động. Mà cổ tay trái hắn đã vặn vẹo nghiêm trọng, cả cánh tay rũ xuống, mắt thấy đã không dùng được nữa.
Một màn vừa rồi tuy miêu tả thì phức tạp, nhưng thời gian diễn ra cực ngắn, còn chưa tới 1 giây, nhưng kinh hiểm trong đó lại khiến cho phần lớn những người quan chiến không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Tất cả mọi người đều kiến thức được sự mạnh mẽ của "Hoàng", cùng sự tàn nhẫn của "Thủy Vô Ngân".
Tàn nhẫn với bản thân mình, đối với địch nhân càng ác độc hơn!
Nếu như vừa rồi Thủy Thanh Hoa không liều mạng phế bỏ cánh tay giãy ra, chịu đựng sự công kích liên tiếp của "Hoàng", lúc này điểm sinh mạng của hắn chỉ sợ đã trừ hết 6-7 phần, đối với hắn bất lợi rất lớn.
Mà Cực đạo chiến võng quy định, thiết định đau đớn bằng 50% hiện thực, dù là vậy mạnh mẽ vặn gãy cổ tay mình, sự đau đớn trong đó không phải người bình thường có thể thừa nhận, mà Thủy Thanh Hoa ngay cả nhíu mày cũng không có.
Nhìn một màn này, ta bị chấn động mạnh nhất.
Trường hợp như vậy, cho tới nay ta không hề bị thương, phần nhiều là lấy ưu thế tuyệt đối tiêu diệt địch nhân nên ta không kinh lịch qua những chuyện này. Ta không biết, khi ta đối mặt với tình cảnh như Thủy Thanh Hoa lúc nãy, tự mình có dũng khí vặn gãy cổ tay được hay không.
Thế nhưng, ta lại cảm giác máu trong người đang sôi trào, ta đã biết, đây mới là chiến đấu của võ giả, chiến đấu của những võ giả chân chính!
Lúc này ta mới ý thức được, tuy rằng ta là một cường giả, nhưng lại không phải là một võ giả hợp cách!
Ta bóp chặt nắm đấm.
Ở trong hiện thực, ta sẽ không bị thương, còn có thể chất biến thái hấp thu chân khí người khác, ta không có cách nào cảm nhận được tinh thần chân chính của võ giả, nhưng ở nơi này, ta lại có cơ hội trở thành một võ giả chân chính!
"Hoàng", ta nhất định phải đường đường chính chính đánh bại ngươi!
Mà tình huống hiện tại trên lôi đài số 3, Thủy Thanh Hoa điểm sinh mạng 1200, điểm chân khí 0. "Hoàng" điểm sinh mạng 1800, điểm chân khí 0.
Tình huống Thủy Thanh Hoa không ổn, hắn ngưng mắt nhìn "Hoàng" một lúc, liền động.
Thủy Thanh Hoa bước về trước một bước, tại vị trí cũ nơi hắn vừa đứng, lại có một Thủy Thanh Hoa ngưng thần nhìn "Hoàng"!
Hai Thủy Thanh Hoa phân biệt bước sang trái phải, hiện giờ lại xuất hiện bốn người Thủy Thanh Hoa!
Tuyệt học Thủy gia - "Thủy động vô ngân"!
Thủy Thanh Hoa lại tiếp tục phân chia, chỉ một lúc ngắn ngủi trên lôi đài đã phân ra hơn 300 người, hầu như cả một nửa lôi đài chật kín Thủy Thanh Hoa!
Cảnh tượng chấn động như vậy, khiến cho khán giả không khỏi hít một hơi lạnh.
Tuy nhiên, một màn bất ngờ làm cho mọi người hoảng sợ xuất hiện.
Thân thể "Hoàng" khẽ động, một phân thành hai, lại vừa động, hai chia làm bốn, bốn thành tám....
Trong nháy mắt, ở một nửa lôi dài còn lại, giờ đã đứng đầy "Hoàng"!
Thủy động vô ngân VS Thủy động vô ngân!
"Dựa vào! Nhìn cảnh tượng này xem, con mẹ nó thật là kích thích quá mức đi chứ?" Khán giả trên đài không khỏi mở to mắt mà nhìn, không khỏi líu cả lưỡi.
Đơn đấu liền biến thành quần ẩu!
Hầu như có sự ăn ý, Thủy Thanh Hoa cùng "Hoàng" cùng nhau xuất động, hơn 300 Thủy Thanh Hoa cùng hơn 300 "Hoàng" hỗn chiến cùng một chỗ!
Tiếng chân khí bạo phát, tiếng huyễn hình tan biến không ngừng vang lên, Thủy Thanh Hoa cùng "Hoàng" trên lôi đài cũng không ngừng giảm đi. Mà mỗi một Thủy Thanh Hoa cùng "Hoàng", đều như một cá thể độc lập, sử dụng chiêu thức cùng thủ đoạn ứng phó đều không giống nhau, các loại tuyệt học chiêu thức tinh diệu ùn ùn xuất hiện, làm cho người ta không kịp nhìn, không biết nên xem bên này hay là chỗ kia, chỉ hận hai mắt của mình cũng có thể "Thủy động vô ngân" một hồi.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề cũng không phải chỉ ngồi trông cửa.
Những người nhãn lực lợi hại đầu óc linh hoạt, lập tức nghĩ tới ngay, tuy chỉ là huyễn ảnh, nhưng đồng thời thao túng nhiều phân thân như vậy, lại cùng lúc tiến hành nhiều trận đấu bất đồng tình huống như vậy, bản lĩnh nhất tâm n dụng, cùng sự tính toán điên cuồng và năng lực phản ứng kinh khủng, thật là làm cho người ta ngưỡng mộ than thở.
Oanh!
Đột nhiên một tiếng nổ mãnh liệt, tất cả những âm thanh khác đều bị áp chế, toàn bộ huyễn ảnh Thủy Thanh Hoa đều tan biến, một bóng người bắn ra ngoài!
Bồng!
Nặng nề rơi xuống sát biên giới lôi đài, điểm sinh mạng của Thủy Thanh Hoa đột nhiên hạ xuống 300, điểm chân khí 0.
Huyễn ảnh của "Hoàng" cũng liền tiêu biến, so với sự thảm hại của Thủy Thanh Hoa, hắn lại không rối một cọng tóc, ánh mắt vẫn lạnh lùng như trước, mà lúc này điểm sinh mạng của hắn là 1500, điểm chân khí 0.
Người có mắt đều thấy được, vừa rồi Thủy Thanh Hoa trong trận đánh hỗn chiến đã thua.
Điểm sinh mạng của "Hoàng" gấp 5 lần Thủy Thanh Hoa, mà lúc này tay trái của Thủy Thanh Hoa đã không dùng được nữa, bại cục đã định.
Chỉ sau 2-3 chiêu, tuy Thủy Thanh Hoa đã vắt kiệt lực nhưng vẫn chỉ trừ đi 200 điểm sinh mạng của "Hoàng", mà chính hắn trong một đoàn ánh sáng trở về khu tuyển thủ.
"Cuối cùng vẫn thua." Trở lại khu tuyển thủ Thủy Thanh Hoa khẽ thở dài, hệ thống đã tự động chữa trị cánh tay của hắn.
"Tuy bại mà vinh!" Ánh mắt Hỏa Vân Nộ lộ ra một tia kính phục, "Có thể cùng Hoàng đánh tới mức này, trong 500 năm qua ngươi có thể nói là người đầu tiên rồi."
Ta mỉm cười nói: "Đúng vậy, Thủy lão ca, trong tổ 1 ngươi là người kiên trì lâu nhất, bọn họ đang vỗ tay cho ngươi kìa!"
Thủy Thanh Hoa nhìn về phía khu khán giả, chỉ thấy bên kia tiếng vỗ tay vang rền như sấm, nhiều người còn đang lớn tiếng gào thét: "Thủy Vô Ngân, giỏi lắm!"
Lắc đầu, vẻ mặt Thủy Thanh Hoa nghiêm túc nói với ta: "Dương lão đệ, ngươi phải cẩn thận, đừng tưởng rằng Hoàng chỉ có như vậy, nếu không ngươi liền sai lầm cực kỳ."
01-05-2010, 02:52 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Truyện khác cùng thể loại
148 chương
790 chương
100 chương
1802 chương
460 chương
522 chương