Cực phẩm chiến thần
Chương 135 : Học viện chiến bắt đầu
Thành Ngũ Đạo, cũng có địa điểm liên lạc của Thủy gia, khối lệnh bài trước kia Thủy Thanh Hoa đưa cho ta, vừa lúc lại phát huy tác dụng.
Dùng sức nhấn mạnh lên lệnh bài, từ trong đó chọn ra điểm liên lạc gần nhất, liền theo phi xa phóng tới điểm liên lạc.
Người phụ trách điểm liên lạc nghe được thông báo, lập tức kinh hãi, cung kính hỏi: “Dương thiếu gia, ngài có gì phân phó?”
Bây giờ ta mang danh tiếng cao ngất, cơ hồ cả nhân loại đều biết tên của ta, trước kia người trong Thủy gia bởi cái mác bạn trai của Thủy Hương Vân mới đối với ta như thế. Bây giờ, lộ ra thân phận Kim Phi Tích và tu vi thiên giai, từ trong sâu trong lòng sinh ra sự sùng kính. Cường giả vi tôn, là đạo lý không thay đổi của thế giới này.
Ta đem mẫu máu nọ đưa chi hắn, nhàn nhạt nói: “Mang đi xét nghiệm một chút, nhìn xem cùng máu loài người có gì bất đồng.”
Xét nghiệm máu? Mặc dù không rõ tại sao lại làm như vậy, nhưng người phụ trách này không dám hỏi nhiều, vội cung kính tiếp nhận, sau đó hỏi thêm: “Ngài có cần chỗ yên tịnh hay không?”
Bình thường ta đều ở trong học viện hoặc là biệt thự của Thủy gia, không đi lại bên ngoài, đây chính là cơ hội tốt tạo mối quan hệ, người phụ trách này tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội dâng lên tới cửa.
Ta nhàn nhạt trả lời: “Không cần, ngươi có biết số phi phi của ta không?”
Người phụ trách vội trả lời: “Số phi phi của ngài, những hạ nhân như chúng tôi không thể biết được.”
Ta liền đem số đưa cho hắn, sau đó nói: “Nhanh nhất xét nghiệm xong, sau đó đem kết quả nói cho ta biết, rõ chứ?”
“Rõ!”
Mặt ta không chút biểu tình, liền rời khỏi điểm liên lạc. Người phụ trách nhìn thân ảnh ta bước vào phi xa, không khỏi sinh ra một chút kỳ quái: “Dương thiếu gia này nghe nói rất hiền hòa, tại sao bây giờ lại lạnh lùng như thế?”
Bất quá hắn thân phận hắn chỉ là một hạ nhân, cũng không dám hỏi nhiều như vậy. Lắc đầu, liền nhanh chóng phân phó chuyện xét nghiệm mẫu máu này. Thứ có thể để Dương thiếu gia tự mình đưa tới, nhất định là đồ vật trọng yếu phi thường, tự nhiên không thể chậm trễ được.
Ta gác chân bắt chéo ngồi trong phi xa, ngón tay khẽ gõ lên mặt trước. Tâm tư đảo lại cuộc chiến với Bạch Hồng, những hình ảnh cùng âm thanh kia lại hiện lên trong đầu ta một lần nữa, khóe miệng ta hiện một tia cười lạnh. Mặc dù thế giới văn minh tương lai này từ trên bản chất cũng không có liên hệ gì với ta, nhưng mà, nếu ta đã tới thế giới này, thân là nhân loại, tự nhiên không thể nhìn thú tộc tiến hành âm mưu của bọn họ.
Bạch Hồng a Bạch Hồng.... Ta làm thế nào để xử trí ngươi đây?
Giết ... hay ...không giết?
Theo đạo lý mà nói, tất nhiên để đề phòng, đem hắn bóp chết từ trạng thái manh nha .... Chính là...
Ta đột nhiên nhớ tới ánh mắt kia của Bạch Hồng, đó là một ánh mắt trong suốt, đúng, đó đúng là sự chấp nhất và truy cầu võ học, không có gì khác, trong lòng không khỏi nảy sinh do dự. Người có đôi mắt như thế, tuyệt đối không phải là kẻ có khả năng là người đại gian đại ác, hơn nữa.... ánh mắt đó, giống như đã từng quen biết... Ta bây giờ cũng không biết, kẻ trong lúc vô tình bước vào con được “Ma luyện giả” như ta, trên tâm tính mà nói, phải ngày càng lạnh lùng, gặp tình huống như vậy, sẽ không do dự quyết định giết đi Bạch Hồng mới đúng.
Chính là, ánh mắt đó....
Nghĩ tới ánh mắt đó, liền làm ta không hạ nhẫn tâm được. Nghĩ đến tràng hình ảnh ngắt quãng, ta thầm thở dài, tự mình giải thích: nói tới cùng, Bạch Hồng cũng chỉ là một kẻ bi kịch hy sinh mà thôi, bằng thân phận một Hoàng tử, bị đưa tới Đông đại lục không ai quen biết, học tập võ học loài người, từ một trình độ nào đó mà nói, coi như là một loại trục xuất đi...
Hơn nữa, một thiên tài võ học như vậy, nếu lại biến mất, cũng thật quá đáng tiếc. Chính mình vẫn nên xem xét tiếp... Huống hồ, nếu hắn có thể thật sự học tập một thân tuyệt học của loài người và thú tộc, hẵn sẽ thành một đối thủ tuyệt hảo! Không biết so sánh cùng ta, khi đó ai mạnh ai yếu đây?
Theo phi xa bay về Ngũ Đạo học viện, trên đường đội nón che bình yên vô sự về tới học viện. Hai ngày kế tiếp, bởi nguyên nhân Cực đạo võ hội, học viện cũng đình khóa, cho nghỉ xả hơi.
Do Thủy Hương Vân dây dưa mấy lần, vốn ta định suy ngẫm cho tốt tại sao lúc thi triển Hoàn mỹ chi chiêu lại thấy được trí nhớ của Bạch Hồng lại phải theo nàng đi dạo phố.
Theo như nàng nói: “Quen nhau lâu như vậy, anh còn chưa từng theo em dạo phố mà!”
Mặc dù tâm tính có điểm thay đổi, nhưng đối với Thủy Hương Vân, cưng chiều phát ra từ trong nội tâm, không một chút thay đổi, ngẫm lại thật đúng như nàng nói, không thế làm khác mà đáp ứng.
Hung hăng đi dạo hai ngày, trên đầu vẫn đội nón ta cơ bản biến thành nhân viên khuân vác, trên người toàn các loại túi đeo vai xách. Nhưng dù ta đội nón che khuất, vẫn mấy lần bị nhận ra, dù là thiên giai cao thủ ký tên cũng phải run cả tay.
Không phải do ta, mà là Thủy Hương Vân! Người khác thấy Thủy Hương Vân, tự nhiên dễ dàng hoài nghi thân phận người đội nón của ta, lập tức lặng lẽ cúi người nhìn lén, thấy rõ diện mạo của ta, các fan lập tức hét lên: “Là Dương Đào nha!”
Bởi vậy, tràng diện hỗn loạn có thể tưởng tượng được.
Thủy Hương Vân thấy ta bị đông đảo fan vây chặt, không có ghen gì hết, ngược lại còn mấy lần ha ha hi hi cười cợt hình dáng chật vật không ngừng của ta, làm ta hận đến nổi chỉ có thể hung hăng cắn mấy cái trên môi nàng mà trả thù. (@ cái này mà trả thù á, tới thêm chút nữa mới gọi là trả thù, ha ha ha ha... ặc đừng đánh ta, ta rất “thuần khiết” mà http://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/10.gif )
Mà nói tới cũng kỳ quái, ở thời đại trước kia, một khi có minh tinh kết hôn hay có bạn trai bạn gái, danh tiếng sẽ giảm xuống nhiều lần, còn thế giới tương lai không chịu ảnh hưởng của phương diện này? Chẳng lẽ thế giới tương lai này người ta cởi mở hơn nhiều? Khó hiểu!
Mà trong hai ngày này, Hoàng Phủ Phi Long cũng đã gọi phi phi cho ta, nói bởi ta hút đi đoàn chân khí âm lãnh kia, khiến cho thương thế của hắn giảm bớt nhiều, hơn nữa bây giờ y học phát đạt cộng thêm linh dược chữa thương của Hoàng Phủ gia, tiến hành tái tạo xương cốt, ngoại thương trên cánh tay phải đã không còn đáng ngại nữa, chỉ là kinh mạch bị thương nghiêm trọng, còn phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Nói thêm, hắn vẫn muốn cùng đại ca Hoàng Phủ Phi cùng tới tham gia võ hội. Vốn Hoàng Phủ Đường cũng không đồng ý, nhưng dưới sự kiên trì của hắn, cam đoan tuyệt đối không dùng tới tay phải, mới miễn cưỡng chấp nhận.
“Lão Đại, lần này chúng ta có thể sóng vai tác chiến rồi!” Hoàng Phủ Phi Long hết sức cao hứng.
Trong lòng ta cũng có chút cảm động, biết hắn mất bao nhiêu khí lực mới để cho người nhà đồng ý, dù sao Hoàng Phủ Phi Long cũng bị ám sát một lần, khó bảo toàn sẽ không lọt vào vòng ám sát một lần nữa, tham gia Cực đạo võ hội sẽ lộ mặt trước công chúng, thật có điều nguy hiểm.
“Tốt! Chúng ta sóng vai tác chiến!” Ta chỉ mỉm cười nói. Ta lạnh lùng chỉ đối với ngoại nhân, Hoàng Phủ Phi Long giống như người thân cận, không khác gì trước kia.
Ta cùng Hoàng Phủ Phi Long nhìn nhau mà cười, hết thảy không cần nói ra.
Hai ngày qua đi, Cực đạo chiến võng học viện chính thức bắt đầu!
Ngũ Đạo học viện, Năng Võ học viện tuyển ra thập cường tuyển thủ tụ tập trên lôi đài cực lớn đặt tại trung ương Văn nghệ quán của Ngũ Đạo học viện, tiến hành tuyên thệ, trải qua nghi thức khai mạc ngắn ngủi, hiệu trưởng Ngũ Đạo học viện Chu Phóng cùng hiệu trưởng Năng Võ học viện Hướng Khoan cùng cao giọng tuyên bố - Ngũ Đạo tái khu Cực đạo võ hội chính thức bắt đầu!
Bởi nhân số ít, tổng cộng chỉ có hai mươi danh tuyển thủ, cho nên trải qua hai ngày cải biến, hai ngày trước còn có mười cái lôi đài, bây giờ lại chỉ còn một cái siêu hình đại lôi đài! Mỗi lần tiến hành một trận đấu!
Mà vì lo lắng an toàn, trên bầu trời cao hai trăm thước dùng lồng phòng hộ cường độ cao, trừ phi tu vi đạt tới thiên giai trung phẩm, không thể phá hư lồng năng lượng này, so với màng năng lượng bảo hộ bình thường cấp bậc cao hơn hẳn.
Mà lôi đài sử dụng chính là kỹ thuật không gian chiết điệp, hạn chế lớn nhất độ phá hoại, trừ phi kẻ chiến đấu đạt tới thần giai, mới có thể vặn xoắn làm sụp đổ không gian này, đem hết thảy hóa thành hư vô. Nhưng coi ra việc này là không có khả năng.
Bây giờ cả văn nghệ quán đều đầu người tràn ngập, nhân số đã vượt quá hạn định, ngay cả thính phòng dùng kỹ thuật không gian chiết điệp, gia tăng mạnh không gian, miễn cưỡng mới đủ chỗ cho tất cả đệ tử của hai học viện quan sát.
Mà trong khu chiến đấu, ở bên ngoài lôi đài, trái phải trên trước sau năm mặt đều có màn ảnh phóng lớn khổng lồ, để người xem bất cứ phương diện nào cũng có khả năng thưởng thức được trận đấu.
Hai khu vực tuyển thủ cách nhau tương đối xa, bằng nhãn lực của ta, liếc nhìn một cái, liên nhìn thấy rõ ràng thân ảnh Bạch Hồng ốm yếu với vành mắt đen trong chỗ ngồi của Năng Võ học viện. Mà Bạch Hồng, như trong lòng có cảm giác quay đầu nhìn về phía ta, vốn ánh mắt thâm trầm như nước sâu lập tức bộc phát vô cùng chiến ý.
Bạch Hồng ngồi ở một chỗ trống, chung quanh hắn, ngoại trừ Hỏa Vân Triều ngồi tương đối gần, những người khác đều tránh hắn xa xa, coi hắn như là ôn dịch.
Lúc này, các tuyển thủ của Năng Võ học viện cũng cảm nhận được khí thế biến hóa của Bạch Hồng, trong ấn tượng của họ, dù là lúc chống lại Hỏa Vân Triều, Bạch Hồng cũng chưa bao giờ bộc phát chiến ý mãnh liệt và nghiêm nghị như thế, nhất thời giật mình không thôi, theo ánh mắt hắn mà nhìn, lập tức thấy được ta cùng hắn cách xa đối nhãn, liền chợt hiểu ra. Sợ rằng chỉ có quái vật giống như Dương Đào, mới có thể làm cho loại quái vật đồng dang Bạch Hồng này sinh ra chiến ý mãnh liệt như vậy được... Trong lòng chúng nhân thầm nghĩ.
Ta cũng Bạch Hồng nhìn nhau ba giây, sau đó cười với hắn một cái, như không có chuyện gì chuyển ánh mắt sang Hỏa Vân Triều.
Hỏa Vân Triều thấy ta nhìn sang hắn, liền nhìn ta hơi gật đầu cười, truyền âm nói: “Nếu chúng ta không khéo gặp nhau, ngươi phải chừa cho ta chút mặt mũi, đừng làm cho ta thua quá thảm.”
Ta cười cười, truyền âm: “Yên tâm đi, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu http://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/4.gif .”
Nghe ta nói vậy, Hỏa Vân Triều chỉ có cười khổ, lắc đầu. Mà ngồi cạnh hắn là Hỏa Vân Yến, tiểu nha đầu này thấy ta nhìn sang nàng, lập tức ra sức ngoắc ngoắc tay, sau đó hung ác giơ nắm tay lên với ta, hừ một tiếng truyền âm nói: “Ta sẽ không thua ngươi!”
Đối với tâm tư đơn giản của nha đầu kia, ta vẫn rất thích, lập tức mỉm cười nói: “Vậy ta đợi nàng.”
Ánh mắt xoay chuyển, ta nhìn Kim Tiểu Uyển bên cạnh, nàng cũng đang nhìn ta, thản nhiên mà cười.
Ta liếc nhìn nàng một cái, liền thu ánh mắt lại. Thấy ta không có phản ứng, Kim Tiểu Uyển nhất thời lộ ra một tia mất mác kỳ lạ.
Lúc này, máy tính đã bắt đầu chọn lựa song phương đối chiến. Ký tự không ngừng chớp động, cuối cùng ngưng lại trong mắt vạn người chú ý.
Ngũ Đạo học viện Thủy Hương Vân
VS
Năng Võ học viện Kim Tiểu Uyển!
04-01-2010, 12:34 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
210 chương
154 chương
52 chương
61 chương
406 chương
491 chương
312 chương