Edit: Kim Tuyến
Sân bay A Thị, trên tay Mộ Niệm Thần kéo vali loại nhỏ, mái tóc màu hạt dẻ cuộn sóng, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ một bàn tay lớn mang một cái kính râm to che khuất nửa khuôn mặt, một thân sáng mang chiếc áo khoác ngoài bằng vải nỉ màu cam, chân đi giày bó tuyết trắng quá gối, tay bên kia dắt một hình dáng nhỏ.
Cao chưa tới đùi Niệm Thần, trên khuôn mặt trắng mịn toát lên vẻ ngây thơ, đôi mắt đen linh động, khăn quàng cổ màu cam cùng áo khoác ngoài trên người Niệm Thần chiếu ứng, quần áo màu đen làm cho dáng vẻ mười phần mạnh mẽ tàn khốc, bên cạnh cầm một chiếc vali làm cho người ta cảm thấy như một tiểu đại nhân.
Hai mẹ con đi hướng ra khỏi sân bay, tuyệt đối hấp dẫn ánh mắt người xung quanh.
Mộ Niệm Thần, 23 tuổi, nghề nghiệp tự do, năng lực thích ứng cực lớn, ở nước ngoài sáu năm lần này mới trở về quê hương, tâm tình kích động, thực tế là thấp thỏm, cô bảo đảm mang con trai nhỏ bên cạnh tuyệt đối một chút nữa dọa người trăm phần trăm, cô giờ phút này thật không nghiêm túc một chút đi ra đài phạm, thực xin lỗi con trai do cô tạo nên như vậy vô cùng hài lòng.
- – - – - – - – - – - -
“Mẹ, vì điều gì quan trọng cảm thấy mẹ mắt kiếng khẽ ngắt, liền trở nên xấu xa nhỉ?”
Trên xe taxi, bộ dạng nhỏ nhắn chống cằm, nét mặt hưng phấn đánh giá dáng vẻ bất thường chính mẹ mình , nhóc lại cảm thấy mẹ lần này trở về tuyệt đối có người muốn gặp nạn đây?
“Cảm ơn đã khen ngợi, mẹ cho con biết, kế tiếp mẹ càng muồn làm chuyện xấu xa hơn kìa.”
Mộ Niệm Thần quay đầu lại, khóe môi xấu xa giơ lên, không có ý tốt đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn con trai, thậm chí còn nhịn không được đưa tay nhéo hai cái, ừm , xúc cảm vượt quá tốt! Tuyệt đối có thể đảm nhiệm là chiếc gối ôm thoải mái nhất trên thế giới này.
Khóe miệng bộ dạng nhỏ nhắn nhéch lên, uồng gió lạnh cảnh báo điều bất thường thổi qua:
“Mẹ, mẹ sẽ không tặng con cho vườn trẻ chứ?”
“Trả lời!”
“Oh, no! Mẹ sẽ không sợ con lần nữa phá hủy trường học kia sao? Mẹ dù sao cũng phải nghĩ đến tâm tình và sức khỏe của tất cả mọi người … Cái loại suy nghĩ đó thật là trẻ con !”
Bộ dạng nhỏ nhắn vẻ mặt ai oán , tặc tặc, cái loại suy nghĩ nhàm chán, thật ngây thơ, càng ngây thơ là cả ngày có những hành động lạ lùng, lại đến nhóc mỗi lần còn bị một đám bạn học nữ háo sắc vây quanh, bây giờ nhóc nhỏ đều cảm thấy quen thuộc à?
Mộ Niệm Thần dở khóc dở cười nhìn con mình giờ phút này bộ dáng, khóe miệng vừa kéo, Đây là con nhà ai à, nhóc mới mới được năm tuổi, thế nhưng lại không có dáng vẻ ngây thơ ấy?
“Mộ Tây Hàn! mẹ nói cho con biết, mẹ chính là vì tất cả mọi người mà suy nghĩ mới có thể đưa con đi thể nghiệm thể nghiệm cuộc sống, còn có, nếu là vườn trẻ lại kì lạ nổ tung hoặc là xuất hiện rất nhiều loại động vật nhỏ kì lạ và một loại những sự việt không bình thường mẹ liền bán con đến núi nhỏ cống trong khe đi làm con dâu nuôi từ bé!”
“Mẹ, người thật sự quá xấu xa…”
Cái thế giới tồi tệ này càng ngày càng lớn, hắn có thể tạm thời một mình đi tới Hỏa Tinh chút được hay không.
Sự thật chứng minh, sau lưng một đứa con trai thiên tài luôn luôn có một người mẹ xấu xa hung hãn…
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
134 chương
276 chương
10 chương
6 chương
69 chương