Cua lại vợ yêu !
Chương 74 : Cảm ơn em
Di Linh lại 1 lần nữa nhẹ nhàng khéo tay anh xuống quay lại trực diện nhìn anh .
- Tôi từ bỏ anh rồi ! anh tự do rồi mà ! Nhưng tại sao giờ anh lại quay ra nói xin lỗi để tôi phải khó sử như thế chưa .
- Chỉ cần em nói không chia tay thì anh sẽ không chia tay ! chúng ta ....
- Không thể ! - Di Linh nghiêm mặt nói .
- Chúng ta có thể mà !
Nhất Long hối hả cúi xuống hôn cô . Tay anh ôm chặt lấy cô không muốn cô thoát ra . Nhưng Di Linh cẫn né tránh nụ hôn ấy .
Cô kiên quyết phản kháng nhưng đều vô dụng .
- Buông ....tôi ..ra ! Làm ơn .
Lần này thì cô tha thiết cầu xin anh nhưng cẫn vô dụng .
- Di Linh !
Đột nhiên phía ngoài cửa vang lên giọng nói quen thuộc . Là Giang Thần.
Giang Thần lao tới kéo Nhất Long ra đánh cho anh mấy phát vào mặt . Sau đó đi tới ôm Di Linh vào lòng .
- Anh xin lỗi ! anh xin lỗi đã để em 1 mình ! - Giang Thần nói giọng khẩn thiết.
Nhất Long lồm cồm bò dậy . Anh đứng không vững nhìn cả 2 .
Ánh mắt anh hiện lên vẻ u buồn sen lẫn gen tị .
Sau đó anh lau chút mau dính trên miệng rồi buồn bã nói :
- Anh đã vứt bỏ liêm sỉ , từ bỏ tôn nghiêm , không xấu hổ , không nóng nảy để cầu xin em . Thật may rằng em không cảm động . Cảm ơn em .....
Nói rồi Nhất Long quay người rời đi .
Di Linh nhìn theo anh với ánh mắt vừa vương vấn vừa có gì đấy khó tả . Giang Thần vẫn ôm cô như sợ cô sẽ gặp nguy hiểm lần nữa .
Sau khi Nhất Long đã khuất bóng thì Di Linh cũng biết ý đầy nhẹ Giang Thần ra . Cô không muốn quá gần gũi với anh .
Nhưng phản xạ của Giang Thần đã nhanh hơn kéo cô chở lại lòng mình . Lần này anh ôm chặt cô hơn .
- Anh rất sợ ! anh rất sợ em và cả đứa bé sẽ bị hắn làm bị thương ! rồi anh không gặp được hai người người nữa ! Đừng để anh ta tới gần em được không .
Giang Thần muốn nói cũng không được .
- Lý Giang Thần ! cậu đừng lo lắng cho mình như này nữa ! chúng ta không thể đi xa được đâu !.
Di Linh quả thực muốn vạch rõ ra như nay f. Để cho bản thân cả cô và Giang Thần đều không bị aoe tưởng .
- Mình ....... cậu không sao thì tốt rồi ! - Giang Thần hơi khó sử chỉ quay sang ngang ngượng ngùng nói .
- Ừm ! mình bây giờ muốn đi đâu đó cho khuây khỏa ! ở lại đây quả thực làm mình không thở nổi mất .
Di Linh lảng sang cây chuyện khác để Giang Thần đỡ khó sử .
- Cậu muốn đi đâu ! mình sẽ đưa cậu đi !
- Không phiền thế đâu ! mình tíu sắp xếp được mà !
- Cậu muốn bao giờ đi !
- Ngay đêm nay ........
Buổi tối hôm ấy Di Linh nằm trằn trọc không ngủ được . Cô luôn nghĩ về quan hệ của cô và Giang Thần nhưng cô không biết nói sao nữa ! Cả hai đã quá quen thuộc nhau . Không phải bạn , nhưng họ cũng không phải người yêu ......
Hôm sau Nhất Long vội vàng tới tìm Di Linh để nói rõ chuyện qua cũng để xin lỗi cô . Trong đầu anh giờ 1 mớ lộn xộn.
Nhưng tới nơi ấn chuông cửa mão không thấy ai mở cửa . Anh mất kiên nhẫn quay qua đập cửa .
Vẫn không có hồi âm .
Vừa lúc ấy chứ bảo vệ khu này đi tới .
- Này anh kia ! anh đang làm gì đấy !
- Người nhà .... không có ai ở nhà sao ? .
- À nhà này sao ! tối qua họ mới chuyển đi rồi !
Câu nói của chú làm Nhất Long đơ người . Tạo sao có thể chứ , mới tối qua anh còn tới đây sao giờ đã chuyển đi rồi .
- Ông đang đùa tôi sao ? sao có thể chứ ! .
- Tại sao lại không thể ! Tối qua 1 nhóm người tới đã thu dọn đồ đi rồi ! Cô chủ nhà này cũng có vẻ là người có quyền người làm cũng nhanh gọn .
Nhất Long thẫn người ra không nói gì .
Nhất Long không nói gì liền bỏ đi . Anh vừa lên xe liền gọi cho trợ lý Hoành .
- Lập tức điều tra xem phu nhân đã dọn đi đâu ! .
Anh nhấn ga phóng xe hết mức có thể .
Trong đầu anh có suy nghĩ . Là cô đang muốn trốn chạy khỏi anh sao ? .
Nhất Long điều tra cũng đã 5 tháng nhưng cẫn không có tin tức gì của Di Linh.
Mới đầu anh như phát điên lên được ! Nhưng về sau anh chỉ có thể điện cuồng làm việc để coa thể kiềm chế khao khát nhớ cô Còn sai người đi tìm cô từ trong nước ra tới nước ngoài .
Lúc này Hoàng phu nhân cũng không thể giải quyết được . Bà biết com trai bà yêu cô thật rồi . Nhưng Di Linh thì đã không còn là con dâu của bà nữa .
Nhược Vũ thấy anh mình khổ sở vậy cũng muốn nói nơi ở hiện tại của cô ở đâu nhưng Di Linh không cho nói nên cô đành ngậm ngùi im lặng .
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
19 chương
82 chương
67 chương
20 chương
39 chương
80 chương