Còng tay tình yêu
Chương 95
Chương 95: Mỹ nhân rắn rết
Editor: Matcha Latte
Anh Hiền tắm xong liền đến văn phòng, vừa ra khỏi thang máy, Kha Nhụy đã chống nạng nhảy tới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Sếp, sáng nay tin tức Kinh Châu đã đăng một đoạn video phỏng vấn trên Weibo chính thức, là bà chủ ạ, hiện tại đã lên hot search rồi."
“Cẩn thận.” Anh Hiền đưa một tay đỡ cô ấy trước, sau đó mới nhận điện thoại xem.
Trong video, Đỗ Duyệt hơi lộ vẻ nghiêm trọng, như thể cảm thấy hết sức xấu hổ vì những lời mình sắp nói: "Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, tôi cũng không muốn làm ầm ĩ mọi chuyện lên thế này."
Một phóng viên giấu mặt hỏi giúp bà ta: "Bà Đỗ, bà nói chủ tịch Tưởng bị lừa chuyển nhượng cổ phần công ty trong tình trạng không tỉnh táo sao?"
Đỗ Duyệt: "Đúng vậy."
"Bà có thể kể lại chi tiết tình hình lúc đó được không?"
Hai người một hỏi một đáp, phối hợp ăn ý, đại ý chính là Tưởng Anh Hiền cô đã lợi dụng lúc bố mình bệnh nặng, đầu óc không tỉnh táo, nửa uy hiếp nửa giả vờ ép Tưởng Chấn phải phân chia gia sản trước, chiếm hai công ty cốt lõi nhất dưới quyền Tưởng thị làm của riêng, để lại cho những người khác toàn những sản nghiệp ít sinh lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi Đỗ Duyệt nói đến việc cô "ngược đãi" ông bố già yếu của mình như thế nào, bà ta miêu tả hết sức sống động như thể đã tận mắt chứng kiến. Nhưng nếu lúc ấy Đỗ Duyệt có ở đó thì tại sao không ngăn cô lại? Tại sao phải đợi đến nửa năm sau mới lôi lại chuyện này ra nói?
Suy nghĩ kỹ thì có vô số sơ hở, nhưng đoạn phỏng vấn này lại thỏa mãn được tâm lý tò mò của khán giả, cho nên chuyện có thật hay không cũng chẳng có gì quan trọng. Điều quan trọng nhất là đoạn phỏng vấn được thực hiện trong nhà chính nhà họ Tưởng, dù bản thân Tưởng Chấn chưa từng lộ diện nhưng địa điểm quay chụp này cũng đủ nói rõ ông ta cảm kích và ngầm đồng ý với hành động của Đỗ Duyệt.
Nếu như trước đây Anh Hiền không được đánh giá cao thì đoạn phỏng vấn này có lẽ sẽ không thu hút được nhiều sự chú ý thế này.
Đơn giản là tự bê đá đập vào chân mình.
Kha Nhụy lo lắng không biết phải làm sao, chủ tịch nhà mình nội chiến, bộ phận quan hệ công chúng cũng không dám can thiệp.
So với vẻ khổ sở thê thảm của cô ấy, Anh Hiền lại có vẻ rất bình tĩnh, thậm chí khi xem đến cuối video, cô còn tràn ra ý cười.
Hứa Tiếu từng nói, Đỗ Duyệt nhân lúc cô không có nhà đã dẫn luật sư tới, mong Tưởng Chấn tố cáo cô. Hiện tại xem ra là Tưởng Chấn không đồng ý nên Đỗ Duyệt mới rút lui, đổi sang nhờ các phương tiện truyền thông lên tiếng. Mà lý do Tưởng Chấn ngầm đồng ý cho Đỗ Duyệt đi tới một bước này, rõ ràng không phải muốn thật sự làm lớn chuyện lên mà phần nhiều là muốn mượn tay Đỗ Duyệt đánh cô một cái, thử xem phản ứng của cô.
Tin tức nhìn như rất dữ dội, nhưng trên thực tế, chỉ cần Tưởng Chấn ra mặt nói "Tất cả chỉ là hiểu lầm" thì mọi chuyện có thể dễ dàng bị lật tẩy.
Có làm rõ hay không, khi nào thì làm rõ đều phụ thuộc vào biểu hiện của cô có đủ thông minh hay không.
Đây là bệnh chung của tất cả những người nắm quyền, không bao giờ dễ dàng buông bỏ quyền lực, dù có buông tay nhưng trong lòng cũng không buông được.
Thứ Anh Hiền cần vừa đúng là loại tâm lý này.
“Sếp ơi?” Kha Nhụy bối rối trước nụ cười của cô.
Anh Hiền đỡ cô ấy: "Vào văn phòng rồi nói."
*
Bước vào văn phòng, Anh Hiền hỏi trước: "Chân của em sao rồi?"
Kha Nhụy thành thật trả lời: "Tốt hơn nhiều, bác sĩ nói tuần sau có thể bỏ nạng tự đi bộ được rồi."
Anh Hiền gật đầu, rũ mắt xuống suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu nhìn cô ấy: "Kha Nhụy, chị có thể tin em không?"
Vẻ mặt của cô rất hờ hững, giọng điệu cũng nhẹ nhàng nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác bị áp bức đến mức nghẹt thở.
Da đầu Kha Nhụy căng lên, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Sếp, em vừa tốt nghiệp đã được chị chọn theo bên cạnh. Lúc đó bạn học nói em gặp may, em cũng nghĩ như vậy, cho nên em thật sự rất trân quý cơ hội này. Em không biết phải nói gì mới nghe chân thành hơn, nhưng em nghĩ một người thông minh như chị nhất định có thể phân biệt được ai thật lòng, ai giả ý. "
Anh Hiền bật cười: "Chị thấy em vuốt mông ngựa rất giỏi đấy chứ."
Kha Nhụy giật mình, xấu hổ cười cười.
Sau khi cười xong, Anh Hiền trở nên nghiêm túc: "Kha Nhụy, chị cần em tìm một tay tên chó săn chụp hình cho chị."
Kha Nhụy sững sờ hỏi: "Chụp gì ạ?"
"Chị và Hứa Tiếu."
Gì cơ?
Kha Nhụy còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy người phụ nữ đối diện nói: "Ngoài ra, em giúp chị lấy danh nghĩa cá nhân liên lạc với chủ tịch chi nhánh Giang Bắc của Ngân hàng thương mại Kinh Châu nhé, chị định sẽ tiếp tục cái dự án Phổ Lôi."
“Sếp?" Kha Nhụy giật mình: “Frankie không phải đã nói —”
“Chị biết.” Anh Hiền ngắt lời cô ấy: “Làm như chị nói đi.”
Văn hóa Phổ Lôi là công ty niêm yết hạng A với giá trị thị trường lên tới 15 tỷ. Hoạt động kinh doanh của công ty bao gồm sản xuất phim điện ảnh và truyền hình, đại lý trò chơi và đọc sách trực tuyến. Không lâu trước khi Tưởng Chấn bị đột quỵ, Anh Hiền đã nhận được tin Phổ Lôi có ý định chuyển 28% cổ phần công ty với giá 4,36 tỷ. Nếu thành công, nó không chỉ bù vào khoảng trống của Tưởng thị trong lĩnh vực này mà Tưởng thị cũng sẽ trở thành người kiểm soát thực sự của Phổ Lôi.
Tuy nhiên, Anh Hiền từ miệng Frankie biết được, ngoài Tưởng thị ra còn có một công ty Hồng Kông khác cũng rất quan tâm đến Phổ Lôi, thậm chí có thể nói là tình thế bắt buộc, Frankie còn đặc biệt nhắc nhở là vì trong số các cổ đông của công ty này có một công ty đầu tư tên là "Thiên Hoành Hi Dược", mà cổ đông lớn nhất của Thiên Hoành Hi Dược là một công ty đầu tư khác, sau khi lột từng lớp da xuống có thể lần ra được một người tên là Liễu Thạch.
Liễu Thạch rất bí ẩn, có rất ít thông tin công khai, nhưng nghe đồn anh ta có quan hệ trực hệ với một thành viên trong Ủy ban thường trực hiện tại tên là Liễu.
Một số tin đồn dù đúng đến đâu thì cũng chỉ có thể là tin đồn, Frankie sẽ dừng lại.
Mà trước khi vị họ Liễu này thăng chức Ủy viên thường trực từng đảm nhiệm chức vụ chủ tịch Ngân hàng thương mại Kinh Châu.
Suy xét đến Thẩm Bình, cuối cùng Anh Hiền quyết định từ bỏ Phổ Lôi. Nếu người kia cảm thấy hứng thú với Phổ Lôi như thế, cô không cần nhảy xuống vũng nước đục, chi bằng bán cho người ta một cái nhân tình, cũng tiện sau này đụng mặt.
Nhưng mà bây giờ…
Anh Hiền đứng dậy, đi tới cửa sổ sát đất, nhìn dòng xe cộ tấp nập ở dưới tầng.
Hy vọng không cần đi tới một bước kia.
*
Vài ngày sau, một bài báo có tiêu đề "Danh viện nhà giàu đầy tâm cơ" bất ngờ lan truyền trên Weibo, mà nguồn gốc của mọi chuyện là vì một tên chó săn nổi tiếng đã chụp được ảnh Anh Hiền và Hứa Tiếu vừa nói vừa cười đi dạo phố. Thân phận Hứa Tiếu nhanh chóng bị bại lộ, một cô y tá nho nỏ sao có thể diện nguyên bộ đồ hãng Chanel, sao có thể khiến cô ba nhà họ Tưởng ưu ái như thế.
Để bạn gái và vợ sống chung một mái nhà, hành động kỳ dị của Tưởng Chấn khiến nhiều người kinh ngạc đến há hốc mồm. Điều kỳ quái hơn nữa là để lấy lòng bố mình, cô ba có thể làm chị em tình thâm với tiểu tam còn nhỏ hơn mình một tuổi.
Kết hợp với lời công khai lên án của Đỗ Duyệt vài ngày trước, trong đầu không ít người đã tưởng tượng ra một phen ân oán nhà giàu.
Thậm chí, có người còn cho rằng có thể cô y tá tiểu tam kia chính là do cô ba Tưởng tìm đến quyến rũ Tưởng Chấn, nếu không thì tại sao Tưởng Chấn lại từ bỏ con trai trưởng thành thục mà trọng dụng đứa con gái còn trẻ tuổi này?
Không hợp lý, quá không hợp lý.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
92 chương
79 chương
186 chương
34 chương
256 chương