Tác giả: Tố Liên Sinh Hoa Editor: Lân ú nu Lưu ý: truyện cao H có ngôn từ thô tục xin cân nhắc trước khi đọc! ...! "Sáng nay, trong phòng, ngươi mới chân chính là đại mỹ nhân đi." Sở Khinh Lam nói, hắn không biết vì sao, vừa nhớ tới cảnh tượng lúc đó, trong lòng có chút không nhịn được. "Ha." Tô Bạch Tố khẽ cười một tiếng, đem đai lưng nạm vàng khảm ngọc túm xuống ném qua một bên, cởi quần lót ra, đem *** bự ngăn chặn miệng Sở Khinh Lam. Cánh mũi bị mùi xạ hương của giống đực xộc thẳng vào mũi, Sở Khinh Lam đột nhiên bị *** lớn hung hăng thọc sâu vào yết hầu, một cổ buồn nôn dấy lên, y không nhịn được cảm giác nôn khan, thoáng lùi về phía sau, mở miệng hô hấp, đầu lưỡi lại nhìn không được mà dây dưa với nghiệt căn thô tráng của tiểu sư đệ, liền đem *** lớn thành dương v*t giả hằng đêm thường liếm láp, theo bản năng mà ân cần phụng dưỡng. "Đại sư huynh không hổ là đại sư huynh, học cái gì đều là thiên phú dị bẩm." Tô Bạch Tố thập phần vừa lòng, hắn được hầu hạ thực thoải mái, tâm tình cũng tốt lên không ít "Lại nuốt sâu thêm một chút, đại sư huynh thật lợi hại." Lúc này Sở Khinh Lam đã bị đắm chìm trong dục vọng, cũng không tiếp tục so đo, hé miệng đem bảo bối *** bự nuốt đến càng sâu, lưỡi mềm nộn hồng tham lam liếm mút, mỗi lần lưỡi tiếp xúc với ***, thân thể lại n*ng thêm một phân, y nhắm mắt lại, khuôn mặt từ trước đến nay đều nghiêm túc cấm dục bấy giờ lại dâm tiện rơi vào dục vọng. Dáng vẻ chăm chú bú lấy bảo bối *** bự của y thập phần dâm đãng mê người. Hô hấp Tô Bạch Tố dồn dập thêm vài phần, hắn nâng chân đạp nhẹ vào *** của Sở Khinh Lam, y không kiềm lại được mà rên rỉ thành tiếng, chủ động lắc mông cọ vào ủng của Tô Bạch Tố, đồng thời chăm chỉ đong đưa đầu, chủ động phun ra nuốt vào, tùy ý để *** bự của tiểu sư đệ sâu cạn không đồng nhất thọc vào rút ra yết hầu yếu ớt. Khoái cảm như thủy trời từng đợt kích động, cả người Tô Bạch Tố cũng không kiềm được mà xao động, hắn tàn nhẫn túm lấy Sở Khinh Lam khống chế ở trong tay mà phát tiết, ngay sau đó kéo lấy đầu y trước sau lôi kéo, động tác thô bạo, Sở Khinh Lam bị buộc phải mở rộng miệng thu hồi hàm răng, đầu lưỡi bị *** bự càn quấy, cổ họng theo từng đợt hô hấp kịch liệt mà liên tục co rút, nước bọt trong suốt chậm rãi chảy xuống, uốn lượn từ cổ đến ngực, nhìn vừa dâm vừa tiện. Tô Bạch Tố ở trong miệng Sở Khinh Lam chơi đùa một hồi vẫn chưa thể đạt đến thỏa mãn, hắn lại hung hăng đỉnh vài cái, rút ra *** bự ướt đẫm đập lên mặt Sở Khinh Lam, Sở Khinh Lam bị ** miệng đến thất điên bát đảo, ngay khi cự vật rời khỏi khoang miệng, y mê mang mở ra cặp mắt tràn ngập hơi nước, khó hiểu ngước nhìn Tô Bạch Tố. "Bang ——" Tô Bạch Tố dùng *** bự đánh lên mặt Sở Khinh Lam, giả vờ mắng "Sư huynh thật vô dụng." Trên má Sở Khinh Lam dính nước bọt, mặt bởi vì hổ thẹn mà nóng lên đỏ bừng, ** mặt cũng thập phần thoải mái. Tô Bạch Tố nhớ tới bộ dáng uyên bác nghiêm chỉnh ngày xưa của đại sư huynh, tâm kích động, đong đưa gậy th*t dưới thân hung hăng đánh lên mặt Sở Khinh Lam thêm vài cái. "Ngô ân ta ta" Sở Khinh Lam bị đánh chỉ có thể nhắm mắt lại, đau cũng không tính là đau, nhưng cảm giác bản thân bị đối đãi một cách dâm tiện như vậy trong lòng lại không yên, mà cảm giác đó lại nhanh chóng hóa thành dục vọng, lỗ dâm không ngừng mấp máy kẹp chặt hạch đào, kẹp đến mức nước dâm không ngừng chậm rãi chảy ra. Sở Khinh Lam không kiềm được mà vặn vẹo mông, trong lòng y hổ thẹn đến cực điểm, khoái cảm làm đại não trở nên trống rỗng, chỉ có thể xin tha nói "Ta sai rồi, ta sẽ ngoan ngoãn liếm liếm cho người...!ân đừng đánh." Y một bên xin tha một bên bị *** bự của tiểu sư đệ đánh đến không thể mở mắt ra, bộ dáng thập phần thú vị, bụng dưới Tô Bạch Tố nóng lên, không thể nhẫn nại được nữa, chân hung hăng đá vào kẽ mông Sở Khinh Lam, Sở Khinh Lam vừa đau vừa sảng, phát ra tiếng khóc thút thít thấp giọng rên rỉ. Tô Bạch Tố kéo Sở Khinh Lam lên, đem y đè trên bàn đá, bụng nhỏ Sở Khinh Lam liền ghì lên bàn đá cẩm thạch cứng rắn, bị cộm đến đau, y theo bản năng tách ra hai chân mông vểnh lên, tiện cho sư đệ dễ dàng thưởng thức. Làn da màu lúa mạch kiện mỹ cùng đường cong xinh đẹp, mông thịt hơi sưng, huyệt khẩu ướt đẫm, chảy ra một ít nước dâm. "Đem đồ vật bên trong bài xuất ra." Tô Bạch Tố giọng nói khàn khàn nhiễm khí vị tình dục. "A ân có thể đổi tư thế khác không?" Sở Khinh Lam cầu xin. Đáp lại y chỉ là một cái tát mạnh, đánh đến thịt mông nảy mạnh, điểm mẫn cảm lại bị hạch đào cùng mộc châu cọ xát, đau đến mức Sở Khinh Lam phải thay đổi ngữ điệu. "Đừng đánh, ta ta đã biết" Sở Khinh Lam thút thít, ở trước mặt tiểu sư đệ y một chút mặt mũi cũng không có, nhưng loại việc dâm loạn ti tiện như này, trong khoảng thời gian ngắn y vô pháp tạo thành thói quen. Không kịp nghĩ nhiều, Sở Khinh Lam nỗ lực co rút lỗ dâm, cố gắng đem hạch đào bài ra khỏi thân thể, bên trong lỗ đít của y sớm đã tràn đầy, mỗi lần y co rút huyệt đạo, mộc châu cùng hạch đào lại di động, hung hăng nghiền ép vạc tường bên trong, y phát ra từng tiếng rên rỉ đứt quãng, từng viên hạch đào cùng mộc châu từ lỗ đít của y lần lượt rớt ra ngoài, vang lên tiếng lạch cạch rơi xuống mặt đất, lỗ dâm chịu qua không biết bao nhiêu khoái cảm không thể khống chế mà chảy ra dâm dịch trong suốt. Đến khi viên mộc châu cuối cùng rơi xuống đất, đại não của Sở Khinh Lam cũng trống rỗng, cảm giác xấu hổ làm y phóng thích khoái cảm, tinh dịch nghẹn đã lâu bắn đầy trước ngực, y mở to mắt, ngực kịch liệt phập phồng, không dám thở mạnh. Thịt non bên trong lỗ dâm bị mộc châu điều giáo đến sưng đỏ bất kham, còn chưa kịp thở dốc, Tô Bạch Tố liền hung hăng cắm vào. "Ha ân a a" Sở Khinh Lam lúc này giống như cá trạch mắc cạn, từ trước đến nay y vẫn luôn bị đủ loại đạo cụ đùa bỡn, đây là lần đầu tiên bị *** bự ấm nóng cắm vào, khoái cảm nhanh chóng kéo tới lan ra khắp cơ thể, vách thịt bên trong dâm tiện mà xoa bóp vật xâm lấn kia, thân thể không tự chủ được vặn vẹo eo ân cần hầu hạ. "Ngươi thật dâm nha, đại sư huynh." Tô Bạch Tố cười thành tiếng, hắn tiến tới non nửa bước. Xỏ xuyên Sở Khinh Lam càng sâu, vén lên sợi tóc nhu thuận của đại sư huỳnh, theo sống lưng chậm rãi hôn lên, Sở Khinh Lam hàng năm chăm chỉ tập võ, dáng người kiện thạc, lại liên tục sa vào tình dục, mẫn cảm khó nhịn, làm hắn nhịn không được muốn mút cắn, ngón tay cũng không không an phận mà tham nhập vạt áo, chậm rãi sờ đến điểm nổi lên trước ngực, niết ở đầu ngón tay xoa tròn rồi lại bóp dẹp. Sở Khinh Lam được đối đãi ôn nhu bất ngờ như vậy làm cho không biết phải thế nào, đằng trước lại đứng lên, y ngưỡng cổ, như một con thiên nga cao quý đang chịu khổ, lông mi bị nước mắt làm ướt nhẹp, hơi run run. Tô Bạch Tố trẻ tuổi khí thịnh, ôn nhu bất quá chỉ trong chốc lát, hôn đến hô hấp cũng dần nóng lên, *** lớn dưới thân cũng theo từng đợt hôn môi mà mạnh mẽ thọc vào rút ra, nghiệt căn dưới thân của hắn lớn đến kinh người, hoàn toàn lấp đầy Sở Khinh Lam, mỗi lần bị cắm vào Sở Khinh Lam tưởng như bản thân bị chém thành hai nửa, y thấp giọng rên rỉ, đầu v* dưới sự chà đạp đầy bạo lực đã sớm đứng thẳng, vừa hồng vừa ngứa. "Chậm một chút ân a tiểu sư đệ a" Sở Khinh Lam sắp bị khoái cảm mãnh liệt này bức điên rồi, y sa vào sâu trong bể dục, trước người là bàn đá lạnh băng, phía sau lại là Tô Bạch Tố ôm ấp ấm áp, y liên tục bị ** đầy thô bạo, mỗi một chút nóng bỏng đều phảng phất như muốn nuốt lấy linh hồn y, đem nơi sâu nhất trong y xé đôi, dòng máu sôi trào nóng bỏng, đại não sớm đã không thể suy nghĩ được gì nữa, thân mình giống như không còn thuộc về chính mình. Nơi tư mật của hai người gắt gao giao hợp, giống như dã thú giao hợp, thô bạo, tình sắc mà triền miên. Sở Khinh Lam theo mỗi lần thao lộng của Tô Bạch Tố, thân thể cũng theo đó mà trước sau phập phồng, không thể tách rời, hai người cứ như vậy mà dây dưa bên nhau, Tô Bạch Tố niên thiếu nhiệt huyết, tinh lực tràn đầy, không biết mệt mỏi vẫn luôn ở bên trong dũng đạo ấp áp khai cương thác thổ, rong ruổi chiếm lấy, hắn có thiên phú trong chuyện tình sự, thực nhanh liền phát hiện điểm mẫn cảm của Sở Khinh Lam, nhắm ngay điểm mẫn cảm mà mạnh mẽ **, bụng nhỏ Sở Khinh Lam không ngừng co rút lại, phát ra từng tiếng nức nở xin tha. "Không được ta không thể...!không được ân a ân a Tô Sư đệ Tô Sư đệ" "A a a!" Sở Khinh Lam bị hung hăng đỉnh nhập chỗ sâu nhất, nghiệt căn liên tục đâm chọc, khoái cảm theo đó bao phủ lấy toàn bộ lý trí, Sở Khinh Lam mở to mắt, ngón tay gắt gao bắt lấy bàn đá bên cạnh, cắn chặt răng. Bị ** đến cao trào, thân mình như vừa trải qua một hồi địa ngục, khoái cảm qua đi, toàn thân trên dưới đều truyền đến cảm giác ẩn ẩn đau nhức, dương v*t dưới thân run run. Toàn thân y xụi lơ, khoái cảm lạ lẫm mang đến thỏa mãn chưa từng có xâm chiếm toàn thân, y từng ngụm từng ngụm thở dốc, mồ hôi trong suốt theo vầng trán non mịn chảy xuống. Không đợi y vẫn còn đắm chìm trong cảm giác thỏa mãn kịch liệt, *** bự trong huyệt dâm một lần nữa động đậy. "Đại sư huynh, ngươi như thế nào bắn còn nhanh hơn nữ tử?"Tô Bạch Tố cố ý nhục nhã y, hắn thích nhìn bộ dáng mềm yếu bị hắn ** đến xụi lơ mặc cho ta cần ta cứ lấy của Sở Khinh Lam, cảm giác như chinh phục được một dã thú, cực độ thỏa mãn, hắn hơi hơi rời khỏi lại hung hăng đâm vào, tại nơi giao nhau phát ra tiếng nước đầy dâm dục, Sở Khinh Lam một bên thống khổ thấp thấp rên rỉ. Mà âm thanh rên rỉ như gãi đúng chỗ ngứa của Tô Bạch Tố, hắn một phen túm lấy tóc của Sở Khinh Lam, *** bự dưới thân tiếp tục tại nhục huyệt ướt át nước dâm của đại sư huynh tùy ý ra ra vào vào, trừu động càng ngày càng nhanh. "Ân ân ân Tô Sư đệ" Sở Khinh Lam một bên nỉ non khóc, một bên bị buộc phải tiếp nhận xâm phạm, y giống như một con rối gỗ bị giật dây, chỉ có thể tách ra hai chân mở rộng hậu huyệt tùy ý tiểu sư đệ lặng ngược đùa bỡn, để đem tiểu sư đệ hầu hạ vừa lòng y liền có thể bỏ mặc chính mình, là tín ngưỡng còn sót lại của Sở Khinh Lam. Một vòng sân to như vậy, khắp nơi đều là tiếng rên rỉ lúc cao lúc thấp của Sở Khinh Lam, tựa như đau đớn lại càng giống như sướng đến tột cùng, nhân tâm nghe được liền ngứa ngáy khó nhịn Tại viện môn, thị vệ cao lớn lạnh nhạt vẫn không một chút nhúc nhích tư thế sừng sững, nhưng nếu nhìn kỹ có thể phát hiện gương mặt hắn hiện lên vết đỏ ửng mất tự nhiên, dưới thân từ lâu đã cao cao đứng thẳng. "Con mẹ nó, kêu lớn tiếng như thế làm gì." Thị vệ hung tợn phi một tiếng, đôi mắt lạnh nhạt của hắn lại nhịn không được mà tò mò muốn hướng bên trong nhìn một cái, nhưng rốt cuộc là không dám, chỉ có thể oán hận ngồi xổm trước viện môn nguyền rủa Sở Khinh Lam. Ước chừng lại qua thêm nửa canh giờ, Sở Khinh Lam bị lăn qua lộn lại ** nát, nhục huyệt bị *** bự đâm thọc lâu như vậy lúc này khó có thể khép lại, hai chân y run run, nếu không phải Tô Bạch Tố cứng rắn túm lấy y, y căn bản đứng cũng khổng nổi. Cuối cùng, Tô Bạch Tố buông tay ra, Sở Khinh Lam thuận thế liền yết ớt quỳ trên mặt đất, theo sau, một cổ bạch dịch hơi mang mùi tanh bắn trên mặt y. Tóc của Sở Khinh Lam bị túm lấy, tránh không khỏi, từ lông mi đến má lại đến cánh mũi, trên môi đều nhiễm tinh dịch trắng đục. Tô Bạch Tố thập phần thỏa mãn mà thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn bộ dáng đại sư huynh chật vật bất kham, đem phân thân đã phóng thích lại trước ngực Sở Khinh Lam lau chùi sạch sẽ, sau đó liền sửa sang quần áo. Sở Khinh Lam trần trụi nửa người dưới quỳ rạp trên mặt đất, quần áo tán loạn, trên mặt là chất lỏng sền sệt, bụng nhỏ cũng đều là tinh dịch bản thân bắn ra, hậu huyệt từ sớm đã sưng đến không nỡ nhìn, y như cũ vẫn còn đắm chìm trong khoái cảm bị xâm phạm đầy bạo lực, đầu óc cũng không còn thanh tỉnh. Quá kịch liệt. Tô Bạch Tố đạp Sở Khinh Lam hai cái, Sở Khinh Lam gian nan chống đỡ bò dậy ngoan ngoãn quỳ. "Đại sư huynh về sau cũng phải thật ngoan nha." Tô Bạch Tố thỏa mãn xong lúc này tâm tình rất tốt, hắn đá đá hạ thân Sở Khinh Lam, Sở Khinh Lam theo bản năng mã tách hai chân ra, đem nơi riêng tư yếu ớt đều bại lộ trước mắt hắn, lúc này trên mặt y đều là tinh dịch, bị hương vị chỉ thuộc về Tô Bạch Tố tước đoạt hết thảy cảm quan, chỉ còn biết thần phục. "Được." Sở Khinh Lam rũ lông mi xuống, giọng nói khàn khàn. "Sư huynh bộ dáng thật mê người, cứ để mông trần trụi như vậy bò đến sơn môn, quỳ đến giờ cơm trưa đi." Tô Bạch Tố khóe miệng gợi lên một tia cười, tuấn mỹ phong lưu. Sở Khinh Lam nỗ lực mở to mắt, ngửa đầu nhìn Tô Bạch Tố. "Ngươi lại nhìn ta như vậy, ta lại nghĩ muốn ** ngươi." Tô Bạch Tố nói. Hậu huyệt co rút, cảm giác đau đớn còn chưa tiêu tán, Sở Khinh Lam gục đầu xuống, ánh mắt ảm đạm. Lòng ta có một bí mật. Sở Khinh Lam nghĩ. Trước kia ta không dám nói, hiện giờ, càng không thể nói. Tô Bạch Tố phát tiết xong lúc này thân tâm đều vui sướng, lười biếng phất phất tay ý bảo Sở Khinh Lam lui ra. Gọi thì đến, đuổi thì đi, bất quá chỉ là như thế. Sở Khinh Lam liếc mắt nhìn quần lót còn để bên trong phòng, muốn nói lại thôi, cẩn thận tứ chi chấm đất, eo chân bị ** đến đau nhức, chậm rãi bò ra ngoài cửa. Cặp mông sưng đỏ, đùi non màu lúa mạch, nhục huyệt bị ** đến khép không được vì bại lỗ trong gió mà như cũ không thể khép được chỉ có thể run rẩy co rút. Tưởng tượng đến bộ dáng chính mình quỳ gối có thể bị các sư đệ tùy thời đều đi qua đoạn đường này nhìn thấy, Sở Khinh Lam nhịn không được đánh cái rùng mình. ... Chuyện là tui mới xem lại kết của bộ này mọi người ạ:( hình như tui có bàn tay vàng chọn truyện hay sao á mà hôm qua đọc xong tui đứng hình mất 5 giây.