Công cuộc chiếm đoạt tình yêu của thần mặt trời

Chương 27 : Chuyện ngàn năm trước dưới địa phủ

Địa phủ vốn có những giới luật rất nghiêm ngặt: Người sống không thể xuống, người chết không thể đi. Linh hồn muốn rời đi nhất định sẽ bị trừng phạt. Người sống muốn tìm đến thế nào cũng phải trả giá. Tất nhiên, những giới luật trên không thể áp dụng với thần tiên. Bởi lẽ ngoài Hermes – thần đưa tin và Persephone – cô dâu của địa phủ, Hades vốn dĩ không đón chào bất kỳ kẻ họ hàng nào từ Olympus hay Atlantis. Người ngoài thường nghĩ, ra là vị chúa tể Âm phủ vẫn bất hòa về việc phân ngai từ hàng thiên niên kỷ trước. Sử sách của Olympus có ghi chép lại rằng… “Nữ thần đất mẹ Gaia kết hôn với thần bầu trời Uranus, sinh ra rất nhiều con cái, cả thần thánh lẫn quái vật. Trong số quái vật bà sinh ra có cả những gã khổng lồ 1 mắt – Cyclops và Dị nhân to lớn – Titans. Những đứa con quái gở đó khiến cho Uranus rất ghét và thần đã tống các Cyclops xuống ngục Tarta, nơi sâu thẳm cùng cực dưới lòng đất. Gaia hoàn toàn bất bình trước cách xử sự của chồng, bà tìm cách xúi giục đám con Titans chống lại bố, nhưng ko đứa nào dám. Cuối cùng, 1 Titan to lớn là Cronos đứng ra nhận làm việc tày đình đó. Được mẹ giao cho 1 lưỡi hái, Cronos chờ khi Uranus ngủ say, ra tay chém chết cha mình. Máu của Uranus chảy lênh láng, tạo ra vô số những quái vật gớm ghiếc, nhưng khi chảy xuống biển, dòng máu ấy lại sinh ra 1 nữ thần xinh đẹp tuyệt đỉnh, đó là nữ thần sắc đẹp Aphrodite. Giết cha, nắm quyền cai trị, thế nhưng Cronos vẫn chưa thể yên tâm, thần vẫn lo sợ 1 ngày nào đó chính những đứa con của mình sẽ lật đổ mình, như chính thần đã giết Uranus. Vì vậy, khi kết hôn với em gái mình là nữ thần Rea, Cronos rất lo sợ, mỗi khi Rea sinh được đứa con nào, Cronos liền nuốt ngay vào bụng, 5 đứa con đầu là nữ thần bếp lò Hextia, nữ thần mùa màng Demeter, nữ thần Hera, thần địa ngục Hades và thần biển Poseidon đều bị nuốt ngay khi vừa chào đời khiến Rea hết sức đau lòng. 1 lần nữa nàng lại mang thai, lần này với lời khuyên của đất mẹ Gaia, sau khi sinh đứa con trai út, Rea đánh tráo đứa bé với 1 tảng đá và đã lừa đc Cronos, đứa bé đó chính là thần Zeus. Chẳng bao lâu Zeus đã trở thành 1 chàng trai cao lớn khỏe mạnh. Lúc này, Gaia – bà nội Zeus, và Rea – mẹ Zeus, giao cho chàng sứ mạng giải cứu các anh chị em bị nuốt. Zeus tìm đến Methis, nữ thần thông thái. Được Methis bày cách, Zeus lừa được Cronos uống 1 lọ thuốc bí hiểm, khiến thần nôn ra hết những gì trong bụng, kể cả hòn đá xưa kia. Cứu được các anh chị, anh em Zeus tập trung về đỉnh Olympus và thần tiếp tục giải thoát cho các Cyclops với ý định lật đổ thần Cronos. Đất mẹ Gaia giận dữ khi biết cháu nội bà muốn lật đổ con trai bà, như xưa kia con trai bà đã giết chồng bà. Nhất quyết ko để chuyện đó tái diễn, Gaia phái các con là những Titans hùng mạnh tấn công Olympus. Nhưng các Cyclops khéo tay đã phản bội mẹ, rèn cho anh em Zeus nhiều vũ khí lợi hại, Zeus được vũ khí là gậy ánh sáng và sấm chớp, Hades được mũ tàng hình, còn Poseidon thì có đinh ba giông tố. Cuộc chiến Titans vs Olympus diễn ra vô cùng ác liệt, cuối cùng các Titans bị vậy chặt và fải đầu hàng, Zeus giam chúng cùng Cronos mãi mãi ở ngục Tarta. Từ đó Zeus trở thành vị thần tối cao, thần lấy chị gái là Hera làm vợ chính thức. Zeus cai quản bầu trời và mặt đất, giao địa ngục và đại dương cho 2 anh trai là Hades và Poseidon quản lý. Trong 2 chị gái còn lại của Zeus, nữ thần Demeter trông coi mùa màng và hoa trái, trong khi nữ thần Hextia là chị cả nhưng ko có vị trí gì nổi bật trên đỉnh Olympus, nguyên do là ban đầu Hextia cũng có ghế trong 12 vị thần tối cao, nhưng nàng đã nhường ghế cho thần rượu nho Dionixote, và từ đó Hestia ko còn được nhắc đến nhiều trong thần thoại Hy Lạp nữa. Còn người anh trai Hades của Zeus cai quản địa ngục nên không có ghế trên đỉnh Olympus.” Cả âm phủ không kẻ nào dám nhắc tới chuyện này. Chỉ có mình Hades biết rằng, hắn chưa bao giờ thèm khát tranh giành cái vương vị của những đứa em đứa cháu đầy tham vọng kia. Hắn thích ngồi đó, tại đáy sâu của vực thẳm, cười nhạo nơi tầng cao mây phủ đầy xảo trá và lọc lừa kia. Chỉ có cái chết là sự thật, chỉ có nỗi đau khổ là không thể quên đi, chỉ có những âm thanh oán giận than khóc mới là bản nhạc đẹp đẽ nhất cuộc đời này. Vương vị chưa bao giờ là thứ Hades cần. Nhưng ai nói chúa tể của địa phủ không có ham muốn? Hades sống tới mấy ngàn năm qua, thứ duy nhất hắn coi trọng chỉ có một – chính là nữ thần được mọi cõi biết tới như “cô dâu của địa phủ” – Persephone. Điều đó đồng nghĩa với việc, nàng ta là tử huyệt của Hades. Cũng đồng thời nên hiểu rằng, động tới Hades, cùng lắm là mất mạng. Nhưng dám mang Persephone đi, thì ngay tới linh hồn để tái sinh chắc chắn cũng không còn. Lồng son, thủ đoạn, Hades không từ một điều gì để giữ nàng bên mình. Thậm chí, thần Ái Tình Eros cũng không thể giải thích nổi. Mũi tên của hắn chưa bao giờ xuyên xuống được địa ngục kia, chứ đừng nói gì tới việc ép chúa tể âm phủ trở nên điên cuồng vì một cô gái. Một năm Hades có bốn tháng kề cận người vợ của mình, nhưng chưa bao giờ hắn hài lòng vì điều đó. Nghìn năm còn ngắn ngủi, nói gì tới bốn tháng? Vì vậy, chiêu bài cuối cùng của Hades chính là ép Persephone sinh con. Đám cưới với nữ thần mùa xuân đã qua đi hàng chục thế kỷ, nhưng thậm chí Hades chưa bao giờ ngủ chung giường với vợ mình. Hắn đã ngây thơ mà nghĩ, hắn có thể khiến cho nàng yêu hắn. Vì vậy, hắn thậm chí chưa bao giờ ép buộc nàng. Nhưng Persephone hết lần này tới lần khác tìm cách chạy trốn,làm cho tính nhẫn nại vốn không có nhiều của Hades đã hết tới cạn kiệt. Muốn nàng ở lại mãi mãi, chỉ có một cách: khiến nàng mang thai con của hắn. Ăn đồ của âm phủ, trở thành người âm phủ. Mang thai con của chúa tể âm phủ, đời đời kiếp kiếp đừng mong có thể rời đi khỏi địa ngục. Trong cái đêm của định mệnh ấy, Hades cưỡng đoạt Persephone. Sự khát máu và cuồng loạn của chúa tể âm phủ vốn đã bùng lên mạnh mẽ. Thậm chí, hắn còn nói: “Bốn tháng còn dài, nàng nhất định sẽ mang thai con của ta.” Bi kịch vốn đã tồn tại, nay lại chất chồng. Quyết định bỏ trốn của Persephone càng thêm nung nấu. Cuối cùng, thần số mệnh cũng thương xót cho nàng. Apollo xuống âm phủ náo loạn tìm linh hồn nàng Daphne. Hades dửng dưng. Còn nàng thì có cơ hội chạy trốn. Vốn dĩ Daphne không chết, linh hồn nàng nằm ngoài vòng tái sinh của Hades nắm giữ. Nhưng nàng hóa thân thành hoa nguyệt quế. Persephone là nữ thần của mùa xuân, của các loài hoa, đương nhiên nàng biết Daphne ở đâu. Lẩn vào trong ánh sáng của Apollo, Persephone ôm hy vọng rất mong manh, bởi Apollo có thể tố giác nàng bất cứ lúc nào. Chẳng ai muốn động chạm tới chúa tể âm phủ. Nhưng Apollo đã cố tình, hoặc bị tình yêu làm lu mờ ý chí, cho nên, chàng im lặng rời khỏi âm phủ. Lên tới trần gian, Persephone lần theo mùi hương nguyệt quế. Mất cả trăm năm, cuối cùng nàng cũng tìm được chuyển thế của Daphne. Hades dù muốn cũng khó có thể làm hại tiên nữ ấy, bởi đằng sau nàng là hoàng tử của Olympus, là hoàng tử của Atlantis. Gần như bằng tất cả quyền phép của mình, Persephone giấu diếm linh hồn của mình trong một góc nhỏ bé nhất của tiềm thức Daphne. Hades, lần này ta sẽ không bao giờ trở về! Nhưng nữ thần mùa xuân quên rằng, tình yêu có thể khiến người ta việc gì cũng dám làm, mà nhất lại là kẻ cuồng ngạo như Hades!