Hắc đạo hội.
"Khốn khiếp!!! chủ nhân Chu Tước hắn vẫn còn sống, bây giờ nghe nói còn rất mạnh" Hắc linh chủ tức giận nói.
" Hắc linh chủ bớt giận, những vũ khí được làm từ đá diệt hồn đang được hoàn thành, không lâu nữa chúng ta sẽ giết hết bọn chúng." một tên áo giáp đen lên tiếng.
---------------------------
Sau vài ngày thi đấu, người đang dẫn đầu bảng về số lượng lệnh bài vàng là Thanh Quốc theo sát sau đó là Bạch Quốc, tiếp đến là Chu Quốc của Triệu Phương An, cô cũng chưa được hiểu biết nhiều cũng may mắn mà có Đường Liên Thành giúp đỡ, nên nhiều phần thi mới có thể thắng cuộc.
Hôm nay sẽ là phần thi tứ linh tỷ thí, bốn chủ nhân linh thú sẽ bốc thăm đấu với nhau, Triệu Phương An vẫn còn đang lo lắng, sức mạnh cô còn chưa dùng thành thạo, liệu có khi nào đấu không lại mấy người kia rồi để mất mặt không?.
Lựa chọn một trong bốn ống tre, Triệu Phương An mở ra, một tờ vải màu xanh in hình rồng tượng trưng cho Thanh Quốc cặp đấu còn lại là Bạch Quốc cùng Huyền Quốc.
Cái chính là Triệu Phương An đen đủi thế nào mà lại rút phải ống tre của đội mạnh nhất.
Ôm đầu ngồi xuống cô run lên không ngừng, cái sợ nhất của Triệu Phương An chính là làm cha mẹ thất vọng nên cô luôn cố gắng xếp đầu trong mọi thứ khi còn ở quân đội.
Tứ linh tỷ thí sẽ được thi đấu ở một võ đài lớn, nơi đây có một sàn đấu lớn và có rất nhiều chỗ chứa, người đến xem nườm nượp đông như kiến, bên trên cũng có khán đài cho tứ đế, tiếng trống vang, tiếng vỗ tay hô hào cổ vũ,... mọi thứ tạo nên một sàn đấu hừng hực khí thế.
Ai thắng cuộc sẽ nhận được một lúc năm lệnh bài vàng.
Dân chúng thích nhất là việc xem chủ nhân linh thú thi đấu vì có như vậy mọi người mới thấy được sức mạnh của linh thú.
Được cử đi thám thính tình hình, nữ hắc y nhân và nam hắc y nhân khi trước bị Triệu Phương An đánh đến trọng thương cũng tới, hai người là cặp đôi song sinh của Hắc linh chủ, Hắc Linh Kiều và Hắc Linh Thiệu.
Hôm nay có nhiệm vụ đến võ đài này để thám thính về sức mạnh của các chủ nhân linh thú, để chuẩn bị cho cuộc tấn công của Hắc đạo hội.
Cặp đấu của Bạch Quốc và Huyền Quốc sẽ được diễn ra trước.
Huyền Thống Tuế là một nam nhân tự cao và nóng nảy điều đó khiến hắn ta luôn thua trong những cuộc so tài, Bạch Diệp Thanh thì trái ngược, điềm đạm và bình tĩnh nhưng gió thì cũng khó đấu lại nước nên Bạch Diệp Thanh sẽ rất vất vả trong cuộc chiến này.
Trên khán đài, Bạch Diệp Nhan cùng Triệu Phương An đều lo lắng cho Bạch Diệp Thanh, nàng yếu sức hơn là tên đô con Huyền Thống Tuế, dù có được tốc độ nhưng Bạch Diệp Thanh không có cơ hội đánh trúng hắn, điểm mạnh của Huyền Thống Tuế là tạo một bức tường nước bảo vệ xung quanh mình, gần như mọi thứ không thể xuyên qua được.
Hắc Linh Kiều đứng nhìn lên võ đài, chẳng hiểu tại sao con tim lại phập phồng hồi hộp như vậy, chủ nhân Bạch Hổ kia chính là người đã cứu mạng cô ngày trước.
Bây giờ nhìn kĩ lại dung nhan nàng thật mĩ miều, ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy Hắc Linh Kiều đã bị mê đắm bởi sự thanh cao của Bạch Diệp Thanh, ánh mắt của Hắc Linh Kiều chỉ đặt lên nữ nhân duy nhất trên võ đài kia.
Từ bao giờ trái tim của một người trong Hắc đạo hội lại dung động với chủ nhân linh thú, Hắc Linh Kiều rất thích thú với trận đấu này, đặc biệt là nữ nhân kia.
Trở lại trận đấu, mỗi lần Bạch Diệp Thanh ra đòn là Huyền Thống Tuế lại dựng một bức tường nước ra chặn lại.
Cả hai bên đều yếu sức, Bạch Diệp Thanh không may bị thương ở cánh tay, cô hơi khụy xuống thở hổn hển đôi mắt nhăn lại khổ sở.
Đến lượt Huyền Thống Tuế tấn công, hắn ta đáp trả tất cả những gì Bạch Diệp Thanh đã làm, dùng sức mạnh tạo thành tường gió, Bạch Diệp Thanh thổi bay mọi thứ nhưng cô vốn đã yếu sức nên không thể cầm cự lâu được, trên người đã điểm vài vết thương khiến Bạch Diệp Thanh đau đớn.
Huyền Thống Tuế tạo thành một ngọn giáo nước hướng Bạch Diệp Thanh mà lao đến nhưng Bạch Diệp Thanh nhanh chóng nhảy lên sau đó dùng hết sức lực của mình nhắm vào Huyền Thống Tuế bắn một mũi tên xé gió mạnh nhất rồi ngã xuống.
Cả khán đài như nổ tung sau màn tỷ thí của hai người, người xem phải lấy tay che chắn bởi công chúa gió như dùng hết khả năng của mình khiến cho võ đài như nổi một trận cuồng phong.
Cú ngã từ trên cao khiến Bạch Diệp Thanh nhăn nhó mặt mày vì cô biết mình không còn đủ sức để đứng vững được nữa nên cứ mặc cho bản thân rơi xuống, mọi người nhìn cảnh này ai cũng không khỏi xót xa.
Sau cú ngã của Bạch Diệp Thanh cả sàn đấu bụi bay mù mịt, cho đến khi trận cuồng phong kia tắt hẳn, mọi người mới nhìn được ai thắng ai thua.
Cả khán đài ồ lên một tiếng lớn, Bạch Diệp Nhan cùng Triệu Phương An nắm chặt tay nhau lo lắng nhìn Bạch Diệp Thanh, công chúa gió nằm trên sàn đấu còn Huyền Thống Tuế vẫn đứng vững, kết quả đều như mọi người thấy.
Chỉ là không ngờ rằng không lâu sau Huyền Thống Tuế cũng ngã xuống, mọi người ai cũng bất ngờ, tiếng xì xào bàn tán vang khắp khán đài, nếu cả hai người cùng ngã thì ai thắng ai thua đây?
" DIỆP THANHHHH!!! CỐ LÊN" Bạch Diệp Nhan như bị giật mình bởi tiếng thét lớn của Triệu Phương An, nhưng cô nhận ra, An là đang muốn giúp tỷ tỷ mình cố gắng.
" THANH TỶ!!! CỐ LÊN " Bạch Diệp Nhan cũng ra sức cổ vũ cho tỷ tỷ.
Âm thanh đó như đánh động đến tâm trí của Bạch Diệp Thanh, là giọng nói của Dương và tiểu muội.
Bạch Diệp Thanh tỉnh lại sau đó muốn đứng dậy nhưng toàn thân cô như đau nhức đến thấu xương, vẫn là âm thanh của Triệu Phương An vang khắp khán đài.
Hắc Linh Kiều trong lòng cũng nổi một trận sốt ruột, đứng lên đi...Cố gắng lên... là những gì mà cô đang vừa nghĩ vừa hướng chủ nhân Bạch Hổ nhìn.
Cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng, Bạch Diệp Thanh cũng nhấc được tấm thân đau nhức của mình lên, và rồi cả khán đài đếm ngược.
Hết giờ, người thắng cuộc là Bạch Hổ Bạch Diệp Thanh, tiếng la hét vang lên, người dân Bạch Quốc vui mừng, cả khán đài được một phen náo nhiệt.
Triệu Phương An cùng Bạch Diệp Nhan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người mừng rơi nước mắt ôm lấy nhau nhìn Bạch Diệp Thanh.
Huyền Thống Tuế bị một phát cung trí mạng xuyên qua ngực, tất nhiên chủ nhân linh thú thì không thể chết dễ như vậy, cơ chế hồi phục nhanh chóng của ấn ký thêm với việc sau phần thi này chủ nhân linh thú sẽ được ngâm mình trong hồ thảo mộc giúp đẩy nhanh quá trình phục hồi nên chắc chỉ mất một ngày là lại khỏe mạnh như bình thường.
Bạch Diệp Thanh thì đỡ hơn, cô dù bị đả thương nhiều chỗ nhưng chỉ cần ngâm mình trong hồ thảo mộc vài canh giờ là có thể bình phục.
Trận đấu tiếp theo sẽ được diễn ra vào ngày hôm sau, hiện tại mọi người có thể trở về nghỉ ngơi .
Tại phòng của Bạch Diệp Nhan.
" Nhan nhi, Diệp Thanh mạnh như vậy mà còn vất vả lắm mới thắng được, ta làm sao có thể thắng được tên kia" Triệu Phương An sau khi xem xong thì bắt đầu lo lắng.
" Ngươi cố gắng hết sức, nhưng đừng để bị thương nặng được không? " Bạch Diệp Nhan nằm trên giường, bản thân ôm lấy Triệu Phương An mà an ủi.
Mặc dù vẫn rất lo lắng nhưng Triệu Phương An muốn Bạch Diệp Nhan yên tâm nên cũng lười biếng ôm nàng, sau đó hôn lên cánh môi đỏ mọng kia mặc kệ mọi thứ mà đi ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
22 chương
309 chương
98 chương
38 chương
4 chương