Con thỏ nhỏ không ngoan : cục cưng sinh sai lầm rồi

Chương 58 : “búp bê”đến bằng đường hàng không

Đoan Mộc Thần cẩn thận chồm lên trước mắt Dương Hiểu Thố, tựa hồ muốn từ trong ánh mắt của cô tìm ra nguyên nhân mất mát mới vừa rồi của cô… Nhưng nhìn chốc lát, anh cũng không thu hoạch được gì. Dương Hiểu Thố cúi đầu, nhìn hồ bơi gợn sóng nước lăn tăn. Bỗng nhiên sóng xanh khẽ chuyển, tiếng nước chảy xôn xao, nước hồ bơi bị rẽ ra thành hai phía… Thân thể Đoan Mộc Thần mạnh mẽ từ mặt hồ nhảy ra, hai cánh tay có lực nhẹ nhàng đặt tại hai bên tay vịn, tung người một cái liền nhảy đi lên. Bàn tay to của anh cầm lấy áo tắm rộng rãi đặt ở trên ghế bên cạnh mặc vào, tùy ý vẫy vẫy tóc đen ẩm ướt, nghiêng đầu nói với cô, “Tiểu Thố, đi theo tôi vào thư phòng, tôi lấy giấy bút viết địa chỉ cho cô, nơi này không phải người bình thường có thể tìm được…” “Ách…” Dương Hiểu Thố biết điều đi theo, dĩ nhiên, trước khi đi cô không quên hướng Tiểu Hàng ở trong hồ bơi chơi nước phất tay một cái, tỏ vẻ chào. Dương Hiểu Thố thuận lợi lấy được địa chỉ chính xác của đảo Clif lan, cô lặng lẽ trở lại gian phòng nhỏ của mình, tiếp tục gọi điện thoại. “Mạt Mạt, mình biết địa chỉ rồi, cậu ghi một chút nha.” “Ừ, được, nói đi…” “Vĩ độ Bắc ×× độ ×× phân ×× giây, kinh độ đông ×× độ ×× phân ×× giây.” Dương Hiểu Thố liên tiếp nói một đống chữ, để cho Chu Mạt Mạt bên này có chút chóng mặt, “Tiểu Thố, đây là cái địa chỉ gì a? Đây rõ ràng là tọa độ địa lý mà!” “Ai u, đó chính là chỗ mình ở! Còn có nha, Mạt Mạt, khi cậu gửi qua bưu điện ở phía ngoài hộp nhớ viết lên bốn chữ Mị Hoàng đồng ý nha!” “Mị Hoàng đồng ý? Là cái gì?” “Đúng rồi, ý là Đoan Mộc Thần đồng ý a. Nếu không, bưu kiện cậu gửi đến chắc canh không tới được tay mình, giữa đường đã bị nhân viên bảo vệ trên đảo chặn lại rồi.” “HỪ, thật phiền phức!” Dương Hiểu Thố cũng cười một tiếng, “Hì hì, đúng vậy, rất thần bí!” “Tiểu Thố, chúc cậu thành công!” “Ừ, cám ơn Mạt Mạt! Cậu đúng là bạn sinh tử của mình nha!” “Stop đê.., khách khí với mình làm gì, chỉ cần Tiểu Thố cậu biết điều báo cáo tình hình với mình là được rồi, ha ha ha…” Kèm theo nụ cười gian của Chu Mạt Mạt, điện thoại bị cúp. Dương Hiểu Thố hướng cái loa chu môi, không nhịn được nguyền rủa, “Mạt Mạt hư, chờ cậu gặp phải một tên đàn ông khó dây dưa, cậu sẽ thảm hơn!” Dương Hiểu Thố bắt đầu lo lắng đợi chờ, một giờ, hai giờ… “Ai u, mặt trời cũng lên đến giữa trời rồi, sao búp bê bơm hơi còn chưa tới a? Thời gian luyện tập của mình còn rất ít rồi…” Đang lúc Dương Hiểu Thố oán trách, ngoài cửa truyền tới thanh âm quản gia, ” Hiểu Thổ tiểu thư, người mau đến!” “Đây… Tới liền!” Ha ha, búp bê bơm hơi tới! Linh cảm tới!