“ Ngươi không phải thích được lưu dược trong người à? Dược này không được giải nhưng sau khi cao trào sẽ tạm thời vô sự, nhưng ba ngày sau … Dược tính phát tác … Nếu tiếp tục cao trào thì sẽ hoãn tiếp được ba ngày, cho tới khi nào thân thể trống rỗng … Thực sự bị người ta đâm mới hết. ” Lời nói cực kì trắng trợn nhưng khuôn mặt Lưu Ngân vẫn lạnh lùng lãnh đạm như trước. “ Chẳng lẽ … Những điều này ngươi không biết à? Ta quyết định sẽ cho ngươi cao trào ba ngày một lần, huấn luyện ngươi … Cho ngươi thể hội khoái cảm cùng cực!! ” Ôi ôi ôi … Ta tựa hồ có thể nghe được tiếng cười gian xảo của y. “ Vâng … Tôi, tôi biết rồi hu hu —– ” Đáng ghét! Vì sao trước đây ta lại muốn ăn kẻ này cơ chứ. Kẻ này quả đúng là ác quỷ mà oa oa —— “ Ta không phải là quỷ! Chỉ là một pháp sư trừ yêu. ” Lưu Ngân tiếp tục đáp lại lời nói trong lòng của Xích Du. “ Mặc y phục vào, chúng ta lập tức xuất phát. ” “ Hu hu —— Vâng, đại nhân … ” Rầu rĩ đi tới đống quần áo vừa mới cởi ra ban nãy, vì còn chứa đồ, Xích Du chầm chậm mặc quần áo. Kì quái … Vì sao y hiểu rõ dược tính của Chu Dục như vậy nhỉ?? Đến cả ta còn chưa từng thí nghiệm qua như vậy … Vừa mặc quần áo, Xích Du vừa hoài nghi. “ Gọi ta là đại nhân được rồi, ngươi sau này cứ gọi ta như vậy! Bằng không … ” Lưu Ngân đứng ở bên cạnh nhìn Xích Du ỉu xìu chậm rì mặc quần áo, thỏa mãn nói. Quả nhiên … Chỉ số thông minh của yêu quái có liên quan tới đạo hạnh. Lại nói … Đạo hạnh hai trăm năm lại chỉ có vẻ ngoài hơn mưởi tuổi … Xem ra, đồ ngốc này đúng là tư chất có vấn đề. “ Tuân lệnh … Đại nhân!! ” Xích Du tủi thân hít hít nước mũi, bĩu môi đành phải tuân theo. Ai … Vì sao ta lại lựa chọn như vậy, lựa chọn một mỹ nam tâm địa xấu xa hic … Tới yêu giới, xem ngươi còn có thể kiêu ngạo như vậy không, hừ. Lưu Ngân bên cạnh nhìn thân thể trắng nõn tinh tế đang bận rộn mặc y phục trước mắt, tựa như đọc được suy nghĩ của Xích Du, trên mặt y … Xuất hiện một nụ cười mỉm mị hoặc. Hoàn