Con Ma Biến Thái
Chương 4
Không sai, là nắp quan tài tự động mở ra.
Cô sợ tới mức không dám nhúc nhích, che miệng lại để không phát ra tiếng. Liếc mắt nhìn con ma bên cạnh mình, hắn đang nhíu mày nhìn cảnh tượng bên dưới.
Nhìn bộ dáng của hắn, có lẽ đây không phải là do hắn làm.
Cô lại lần nữa nhìn xuống, vừa nhìn liền ngã ngửa ra đằng sau, thiếu chút nữa lăn xuống nóc nhà, may mắn được hắn kịp thời kéo lại.
Trời ơi! Trong quan tài thế nhưng có một cô gái, tuy rằng chỉ có thể dựa theo ánh trăng mông lung để nhìn cảnh tượng bên dưới, nhưng đó thực sự là một người con gái có đường cong quyến rũ.
Cô ấy vào đó lúc nào? Là người sống hay đã chết? Trong lòng cô đầy một bụng nghi vấn.
Phía dưới vẫn rất yên tĩnh, lúc sau, nắp quan tài được đóng lại, lại những tiếng bước chân, tiếp theo là tiếng mở và đóng cửa.
Toàn bộ quá trình, hắn có vẻ khẩn trương, đây là lần đầu cô thấy mặt hắn có biểu cảm kỳ lạ như vậy, cô còn tưởng rằng hắn không sợ trời không sợ đất đấy.
Kế tiếp, hắn không giải thích gì với cô, một lần nữa nằm xuống nhìn trời, chẳng buồn không hé răng lấy một lời.
Có thể là vừa nãy quá lo lắng, sợ hãi nên cô muốn đi vệ sinh. Cô cúi đầu, xấu hổi nói: “Tôi có thể đi vệ sinh không?
“Cái này không cần hỏi ta, cứ tự nhiên!” Hắn chỉ vào một góc trên nóc nhà, ý bảo cô ngồi đấy mà giải quyết.
Cô nói ở phía đông vườn chè có một cái nhà WC công cộng, yêu cầu hắn đi cùng cô, hắn không kiên nhẫn nói phụ nữ thật phiền toái, nhưng cũng đưa cô xuống mái nhà.
Thực ra không có nhà vệ sinh công cộng, cô nói thế để hắn có thể đi cùng, bảo vệ cô.
“Đắc tội rồi, đừng trách tôi, tôi chỉ mượn chỗ đất này một lát thôi.” Cô ngồi xổm trong bụi cỏ, miệng không ngừng lẩm bẩm, cảnh giác nhìn bốn phía.
Giải quyết xong, cô trở lại ngã tư, hắn vẫn đứng ở đó chờ cô.
Vốn dĩ đi thêm một đoạn nữa sẽ đến chỗ hắn, nhưng cô đi mãi, mất khoảng 30 phút, vẫn không nhìn thấy hắn.
Khu rừng nhỏ dưới bóng đêm, cú mèo nhìn thấy cô thì khó chịu, phát ra những âm thanh cảnh cáo. Cô sợ hãi, chạy thật nhanh, vừa chạy vừa lớn tiếng gọi. “Này, anh ở đâu?”
Ở bên một người không biết tên thật là phiền toái!
Cô kêu n lần, nhưng đáp lại cô chỉ là những tiếng gió hun hút.
Khoảng cách giữa cô và hắn có 30 mét sao có thể lạc đường được? Chỉ có một khả năng duy nhất là ma làm.
“Này, tôi biết là anh, anh còn trêu đùa tôi nữa là chúng ta tuyệt giao đấy.” Hắn là một con ma, nên cô nghĩ chuyện này là do hắn làm.
“Ồ…” Trên cây cú mèo không ngừng kêu, cô cảm giác nó đang nhìn cô.
Cô đi đến dưới gốc cây, hoài nghi nó là con ma biến thành.
Cô khẩn trương chỉ vào con cú mèo, lấy hết can đảm ra mắng: “Đừng cho là tôi không biết là anh, đàn ông đàn ang gì mà lại lén la lén lút, hãm hại tôi, anh đúng là cái đồ bỉ ổi không ai bằng… À không, phải là không ma nào bằng.”
“Thật to gan, ta thấy cô không muốn sống nữa rồi.”
Sau lưng đột nhiên vang lên thanh âm phẫn nộ của hắn, cô sợ tới mức cả người nhảy dựng lên, xoay người lại, quả nhiên là hắn, tôi vỗ ngực trấn an lại bản thân, nói: “Quả nhiên là anh, anh muốn giết tôi? Bạch Thái Minh cũng là do anh giết?”
Hắn nhìn cô cười lạnh, không biết vì sao, cô cảm giác hắn trở nên khác với lúc trước, bộ dáng tuy rằng vẫn như thế, nhưng trên người tản ra luồng khí âm u, biểu tình dữ tợn, ánh mắt tràn đầy sát khí.
Hắn từng bước, từng bước tới gần cô, nói: “Là ta thì sao? Hôm nay cô trốn không thoát đâu.”
Cô cảm giác được hắn rất nguy hiểm, từng bước lui về sau, cô không hiểu tại sao đột nhiên hắn ta lại trở nên như vậy? “Anh, anh làm sao vậy? Không phải là anh nói muốn tôi phải sống sao? Tôi còn nghĩ rằng chúng ta đã là bạn bè?”
“Hừ, ai muốn làm bạn bè với cô? Trương gia các người nên sớm chết hết đi.” Đôi mắt hắn phát ra ánh sáng màu xanh, sát khí kinh người, lúc nào cũng có thể đánh chết cô.
Đúng vào thời khắc quan trọng nhất, cô cảm thấy chân mình mềm nhũn, lảo đảo ngã xuống gốc cây, ngẩng đầu nhìn lên đã thấy mình ở trước mặt hắn, lúc này, hắn đã hiện ra nguyên hình, trên người là những khối thịt đen xì cùng với những làn khói toả ra nhè nhẹ.
Cô nỗ lực an ủi bản thân phải thật bình tĩnh. “Nhưng tôi họ Diệp không phải họ Trương! Anhnhận nhầm người rồi.”
“Ha ha ha…” Hắn cười một cách ghê rợn: “Các người là loại tham sống sợ chết, vì mạng sống ngay cả họ cũng có thể đổi. Ta nói cho cô biết, chỉ cần ai có chút quan hệ với Trương gia đều sẽ không có kết cục tốt, đối phó các người, đơn giản như ta dẫm chết một con kiến vậy.”
Hắn nói chuyện bộ dáng rất quyến rũ, dường như giống phụ nữ, hoàn không giống với hắn lúc trước mà cô biết.
Hắn cười điên cuồng, một con mắt của hắn như chịu phải chấn động mạnh, đột nhiên rớt ra ngoài, máu theo đó mà trào ra như đài phun nước.
Cô chưa bao giờ thấy cảnh kinh dị đẫm máu như vậy trong cuộc đời mình, cô cố nén cảm giác muốn nôn mửa cùng sợ hãi, xoay người, lảo đảo chạy đi.
Hắn chính là một con ác quỷ, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt cô, trên tóc lửa cháy hừng hực. Hắn bóp lấy cổ cô, rồi nâng lên, lực đạo mạnh mẽ này rõ ràng là muốn dồn cô vào chỗ chết.
“Hắn là của ta, cô nhất định phải chết!” Hắn tựa như ác quỷ, gầm rú lên.
Hắn nắm chặt lấy cổ cô, cô cảm giác trong cổ họng có một sức ép rất lớn, đầu óc mơ hồ, hai chân cô đạp loạn trên không trung, nỗ lực giãy giụa, dùng tay đánh hắn, dùng móng tay cấu hắn, trong cổ họng phát ra ba chữ, “Thả…tôi…ra!”
Lúc cô còn sót lại một chút ý thức, bỗng nhiên một trận gió to thổi tới, lá trên cây rụng xuống như mưa, cú mèo lẩn mình vào bóng đêm.
Một bóng dáng màu trắng bay qua đỉnh đầu cô, rồi nhanh chóng đáp xuống đất, đứng trước mặt cô.
“Dừng tay.” Cái bóng trắng hét lên, đánh vào cánh tay đang giữ chặt cổ cô của con ma.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
84 chương
158 chương