-----
_ Này Tiểu Thiên - Nó vỗ nhẹ vai Tiểu Thiên khi thấy cậu đang chúi vào cái màn hình ipab
_ Huh??? -Tiểu Thiên ngước mặt lên nhìn Tiểu Minh khó hiểu.... Lạ thật con bé hôm nay bị gì thế nhỉ, tự nhiên cứ im im như người bị cấm khẩu, bây giờ lại ăn nói nhẹ nhàng có khi nào bệnh tự kĩ của nó tăng lên một cấp độ mới rồi ko taz
_ Từ nhỏ đến giờ... Anh luôn ở cạnh em đúng ko???? -Tiểu Minh chu miệng hỏi
_ Ơh, con bé này lạ, anh mày ko ở cạnh mày thì ở cạnh con bé hàng xóm àh -Tiểu Thiên trố mắt trước câu hơi ngớ ngẩn của nó
_ Hừ... Em ko giỡn nhé... Đừng thấy hiền mà làm tới nha ! -Tiểu Minh bực mình, đá vào chân Tiểu Thiên một cái cho bỏ tức, người ta đã cố gắng ăn nói đàng hoàng thế mà còn đc đằng chân lên đằng đầu, ko bực mới lạ
_ Áh... Em học ai mà thô bạo thế hả??? - Tiểu Thiên chun mũi, lấy tay xoa xoa chân
_ Hừ, ko giỡn nữa, mà có thật từ hồi nhỏ tới giờ anh luôn ở cạnh em ko??
_ Uh thì sao... -Tiểu Thiên méo mó
_ Vậy...anh có biết em đã từng bị gì ko?? Em...em thấy lạ lắm... Hình như em quên đi thứ gì đó thì phải??
_ Con bé này... Quên là quên gì chứ??? Có quên thì chỉ có quên mình là con gái thôi chứ quên cái gì chứ. Haha - Tiểu Thiên cười nhã lã, rồi lập tức trùm kín chăn ngủ,vẻ mặt hình như ko ổn lắm thì phải - Anh ngủ đây, mày cũng ngủ đi...
_ Hừ... Tiểu Thiên đáng chết ... -Tiểu Minh vùng vằng, miệng lầm bầm trở về giường của mình nằm ụp xuống suy nghĩ
Rốt cuộc mình đã quên cái gì vậy nhỉ??? Trời ơi khó nghĩ quá .. T_T
-----
_ Tiểu Minh...dậy điiiiiiiiii - Tiểu Thiên ỉ ôi, lắc lắc vai Tiểu Minh nài nỉ
_ Ơh... Hôm nay CN mà, dậy để rủ nhau lên bàn thờ ngồi àh.... @_@ -Tiểu Minh cằn nhằn, lấy chân đá mạnh người Tiểu Thiên ra
_ Này! Hôm nay sinh nhật của Vũ Thy đấy ! Em ko tính tới dự sinh nhật nó hả
_ Sinh với chã đẻ, em có phải là les đâu, tới đó nó lại tưởng em thích nó thì khốn phải biết O.o - Tiểu Minh vừa nói, vừa lôi chăn lên trùm kín đầu
_ Thì em cứ làm con gái là đc chứ gì??? -Tiểu Thiên buâng quơ
_ Anh điên àh, biến thái nó vừa thôi - Tiểu Minh rồi phắt dậy, nghiến răng nhìn Tiểu Thiên
_ Tiểu Thiên nói đúng đó... Ko chừng một tháng sau vẫn ko kiếm đc bạn trai thì từ bây giờ tập làm con gái đi -Bà Vũ đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào, bà thò đầu vào phán một câu xanh rờn
_ Ơ...m.ẹ -Tiểu Minh ngớ người...chuyến này đen rồi, đen rồi....huhu T_T
_ Ơ cái giề??? Chuẩn bị đồ đi sinh nhật con bé Vũ Thy đi, dù sao nó cũng hay sang nhà ta chơi, cũng cần phải đáp lễ chứ
_ Nhưng lỡ... -Tiểu Minh mếu máo ko nói đc hết câu
_ Lỡ gì..? Cứ đến đó, bảo con là bạn gái thằng Thiên thì đứa nào bắt bẻ đc, chưa công khai luôn là may lắm rồi đấy ! -Bà Vũ chép miệng
_ HuHu, có bao giờ thấy hai đứa nào mà mặt giống nhau y đúc lại đi làm người yêu của nhau chưa ? - Tiểu Minh cố vớt vát
_ Vậy thì để anh đây làm bạn trái em nha -Gia Hưng ko biết từ đâu, bay vào họng Tiểu Minh nói oang oang -Dù sao lâu rồi anh cũng chưa gặp Vũ Thy, anh cũng muốn đi sinh nhật nó !!
_ Có ai mời anh đâu mà đòi đi !!- Tiểu Minh hét toáng lên phản đối... Tại sao mỗi lần nó sắp đc vớt lên cạn thì Gia Hưng lại cứ thế chạy đếnn đạp nó rớt luôn xuống sông cơ chứ?? Huhu cái đời gì mà đen thôi rồi T_T
_ Ko nói nhiều.... Gia Hưng sẽ đóng vai bạn trai con... Thế thì ổn rồi, mau thay đồ đi, mẹ đã mời người trang điểm cho con ở dưới rồi, khôn hồn nghe lời đi, coi chừng chết ko kịp ngáp đấy con ạh - Bà Vũ đe dọa, rồi đi ra khỏi phòng để lại Tiểu Thiên đang ngớ người, Tiểu Minh thì khóc ko ra nước mắt còn Gia Hưng thì cười đắc chí như trêu ngươi con bé
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
166 chương
14 chương
42 chương
11 chương
104 chương