Con Đường Bá Chủ

Chương 1300 : Bắt Sống Lạc Nam

Khi thanh âm trêu tức vang lên bên tai Chấn Hào, cũng là lúc Vô Thượng Tiên Ma Nhãn giữa trán Côn Lôn Nữ Hoàng mở ra. Chỉ trong nháy mắt, các cường giả đang bí mật theo dõi cuộc chiến từ phía xa khiếp sợ phát hiện những nhân vật đang có mặt ở hiện trường biến mất một cách quỷ dị, như bóc hơi giữa nhân gian. Từ huynh đệ Chấn Khương và Chấn Hào, từ hai vị Hộ Pháp cho đến ba người của Hắc Thị, toàn bộ không cánh mà bay, tiêu tán giữa thiên địa. “Đâu mất rồi?” Một vị Địa Đế núp trong không gian khiếp sợ hỏi. Đại chiến đang vang trời, không ít cường giả như hắn đang bí mật ẩn thân để chờ cơ hội ngư ông đắc lợi, nào ngờ chỉ vừa nháy mắt, thiên địa đã trở lại khung cảnh yên bình vốn có. Nếu không phải dư uy của cuộc chiến vẫn còn, có lẽ bọn hắn cho rằng cảnh tượng nhóm người của Chấn Hào và Hắc Thị đại chiến vừa rồi là do mình đang nằm mơ. “Chuyện gì xảy ra?” Không ít người nghi hoặc lên tiếng. “Các ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai đây?” Vài kẻ thầm mắng một tiếng, phí công rình mò…kết quả toàn bộ mục tiêu biến mất dạng, tâm tình cực kỳ không dễ chịu. “Có khi nào bọn hắn bị cường giả nào đó bắt cóc không?” Một người to gan phỏng đoán. “Ai dám bắt cóc Đế Tử Tru Tiên Điện và Đế Tử của Hắc Thị, muốn chết sao?” Vô số người không tin. Tru Tiên Điện và Hắc Thị đều là quái vật khổng lồ, sau lưng có Thiên Ma Đế cấp cường giả trấn thủ. Thế lực như vậy, dù là Ma Long Tộc cũng sẽ không chủ động trêu vào, ai dám ăn gan hùm mật báo gây thù chuốc oán với cả hai cùng lúc? “Lão phu nghĩ có thể là cường giả của Tru Tiên Điện hoặc Hắc Thị vừa ra tay!” Một lão già Địa Ma Đế khá có tiếng tăm nói. “Không tệ…” Thuyết pháp của lão già vừa ra, hầu hết người đều tán thành. Chỉ có cường giả của Tru Tiên Điện và Hắc Thị mới có động cơ lớn nhất để xen vào cuộc chiến vừa rồi. Đoán già đoán non hồi lâu, đám cường giả không phát hiện được chút manh mối nào, đành phải tán đi. Dù sao thì việc Chấn Hào cùng Hắc Hiên biến mất cũng chẳng liên quan gì đến bọn hắn… … Bên trong một vùng không gian biệt lập ngăn cách với bên ngoài… Ở tại nơi này, mặt đất màu đen kịch âm trầm, bầu trời thuần một màu trắng xóa, Tiên Khí và Ma Khí trộn lẫn vào nhau, giữa không trung treo cao một con mắt uy nghiêm lãnh khốc, cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, khóa chặt tất cả mọi tồn tại bên trong lãnh địa. “Đây là đâu?” Biến cố xảy ra khiến hai phe cường giả khiếp sợ tột đỉnh, ngay cả đang phải chiến đấu cũng buộc dừng lại. Bọn hắn ngơ ngác nhìn lấy vùng không gian lạ lẫm quỷ dị này, trong lòng trở nên bất an. “Thiên Ma Đế ra tay!” Huyền Hộ Pháp hít sâu một hơi, sắc mặt trịnh trọng. Có thể thần không biết quỷ không hay nhốt bọn hắn vào nơi này, thủ đoạn kinh khủng như vậy chỉ có thể là Thiên Ma Đế cấp bậc cường giả mới làm được. Phải biết rằng, bọn hắn gồm có 3 Địa Ma Đế và 1 Thể Đế… Chấn Hào nhớ lại lời nói quỷ dị bên tai mình lúc đầu, sắc mặt lạnh lẽo quát: “Rốt cuộc là kẻ nào?” “Là Song Tu Lâu!” Hắc Hiên nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ. Quả nhiên đúng như dự đoán của hắn. Chỉ thấy ở giữa không gian bất chợt xuất hiện thân ảnh tuyệt mỹ của Kính Hoa, đi bên cạnh nàng còn có mấy thân ảnh mặc áo choàng đen che giấu dung mạo. Nhưng nhìn vào hình dáng bên ngoài, có thể thấy rõ trong nhóm người này chỉ có một là nam nhân, còn lại đều là nữ nhân. “Các ngươi bắt chúng ta làm cái gì?” Huyền Hộ Pháp vừa nói, tay vừa cầm Trượng Gỗ nện thẳng xuống không gian, thăm dò phá vỡ nơi này để thoát khốn. Cách hắn không xa, Hắc Kiên cũng bộc phát sức mạnh Thể Tu, hung hăng tàn phá. Đáng tiếc, mặc kệ bọn hắn công kích mãnh liệt như thế nào, thế giới xa lạ quỷ quái này vẫn sừng sững bất động, thậm chí ngay cả một chút động tĩnh cũng không có. Trừ khi có Đế Binh mạnh mẽ phá hoại, hoặc thủ đoạn nào khác tương ứng sức công phá của Đế Binh, bằng không nơi này nội bất xuất, ngoại bất nhập. Chấn Hào không nói lời nào, lấy ra một tấm Phù Chú xé rách, hiển nhiên hắn đã nhận ra nguy hiểm, muốn truyền tin cầu cứu cho sư phụ của mình. Đáng tiếc, đây là thế giới độc lập bên trong Vô Thượng Tiên Ma Nhãn, bọn hắn đã bị nhốt vào, làm sao có thể câu thông với thế giới bên ngoài? Vốn muốn để đám người Chấn Hào và Hắc Thị chó cắn chó thêm một khoảng thời gian, nhưng vì cường giả của Ma Thương Thị sắp kéo về chi viện, để tránh đêm dài lắm mộng, Nữ Hoàng trực tiếp phát động Đế Binh bắt cóc cả bọn. Làm như thế, dù xảy ra chuyện gì bên trong này…cũng không cần lo lắng đám tu sĩ đang quan chiến bên ngoài phát hiện. “Khốn kiếp, các ngươi biết chúng ta là ai không? Cường giả của Ma Thương Thị sắp đuổi đến hỗ trợ đấy, khôn hồn thì thả chúng ta ra!” Hắc Phúc lạnh lùng nói. “Ồn ào!” Nữ Hoàng thiếu kiên nhẫn, đầu ngón tay điểm xuống. XOẸT! Từ bên trong Vô Thượng Tiên Ma Nhãn, một tia hủy diệt chi quan được dung hợp từ Tiên Đế Lực và Ma Đế Lực bá đạo bắn xuống. “Không xong!” Hắc Phúc hoảng sợ muốn tè ra quần, Đế Binh công kích…hắn cảm nhận được mùi vị của sự tử vong. Đáng tiếc, Vô Thượng Tiên Ma Nhãn sát cơ đã khóa chặt lấy hắn, Hắc Phúc muốn chạy trốn nhưng hoàn toàn không có cách nào cử động dù chỉ là đầu ngón chân. PHỐC! Hủy diệt chi quang xuyên thấu cái trán của Hắc Phúc, đem Linh Hồn của hắn triệt để ma diệt, chết đến không thể chết hơn được nữa. Một đời Địa Đế Cấp cường giả, ảm đạm ngã xuống. “Cái này…” Sắc mặt đám người đại biến. Nhất là Chấn Hào và Hắc Hiên sắc mặt càng là trắng nhợt như tờ giấy. Bởi vì dù là gia gia và sư phụ của bọn hắn cũng không thể ung dung tiêu diệt Địa Đế một cách nhẹ nhàng đến như vậy, nhất là khi Hắc Phúc còn đang trong trạng thái sử dụng Bí Thuật, chiến lực tăng mạnh. XOẸT… Nữ Hoàng ra tay không chút lưu tình, lại một tia hủy diệt chi quang bắn xuống, người chết tiếp theo là Thể Đế Hắc Kiên. Thi thể của bọn hắn vẫn được giữ lại, giao cho Thành Bích làm khôi lỗi. “Không…” Hắc Hiên tròng mắt như muốn nứt gào thét thảm thiết. Hắc Thị một lần tổn thất hai vị Địa Đế cấp cường giả, đây chính là thương cân động cốt a, tổn thất thảm trọng. Hắn oán hận nhìn lấy Kính Hoa, căm giận mắng: “Tiện nhân, tất cả đều là độc kế của ngươi, ngay từ đầu Song Tu Lâu đã muốn trả thù Hắc Thị đúng không?” “Không!” Chấn Hào lạnh lùng thốt lên: “Mục tiêu của bọn chúng là bổn Đế Tử, Hắc Thị các ngươi chỉ là kẻ ngu xuẩn bị lợi dụng mà thôi!” “Ngươi nói cái gì?” Hắc Hiên trợn tròn mắt, nghiến răng phẫn nộ. Nhưng sau đó, hắn như nghĩ đến điều gì, lại không có mở miệng phản bác. Bởi vì hắn cảm thấy lời của Chấn Hào rất có đạo lý… Ngay từ đầu, Kính Hoa cố tình dùng mỹ nhân kế để khiêu khích mâu thuẫn của hắn và Chấn Khương, khiến Hắc Hiên hắn sinh lòng đố kỵ, động thủ với Chấn Khương, ép bọn hắn phải gọi Chấn Hào ra mặt. Mà khi Chấn Hào xuất hiện, bọn hắn lập tức lại bị nhốt vào nơi này. Hai vị cường giả bị giết cũng là người của Hắc Thị, U Hộ Pháp và Huyền Hộ Pháp còn sống cho thấy bọn hắn vẫn còn giá trị để lợi dụng. Nghĩ đến đây, Hắc Hiên rùng mình, mà Chấn Khương đang hấp hối ở một bên cũng há mồm phun máu. Không ngờ đến vì lòng háo sắc của mình khiến đại ca lâm vào đại họa. Rõ ràng Chấn Hào mới là con cá, mà bọn hắn chỉ là mồi câu đáng thương… “Rất thông minh…không hổ là Đế Tử của Tru Tiên Điện và Hắc Thị!” Lạc Nam cất tiếng cười, cũng không hề phủ nhận, thản nhiên cất tiếng hỏi: “Các ngươi muốn ngoan ngoãn hợp tác hay là chúng ta động thủ?” “Ngươi muốn dùng chúng ta để làm cái gì?” Chấn Hào ánh mắt lấp lóe hỏi. Một kẻ luôn nắm giữ mọi thứ trong tay như hắn lúc này rơi vào mưu kế của người khác khiến Chấn Hào vô cùng khó chịu. “Ngươi không cần biết!” Lạc Nam nhún vai. Mặc dù trước đó hắn và Chấn Hào không thù không oán, nhưng đừng quên Tru Tiên Điện đã treo giá rất cao cho cái đầu của hắn, vì thế Lạc Nam động thủ với Đế Tử của Tru Tiên Điện là chuyện hết sức bình thường. Thế lực của ngươi dám treo thưởng cái mạng của ta, vậy đừng trách ta giở thủ đoạn. “Hừ, nếu không có Thiên Ma Đế che chở, một Bán Đế như ngươi tính là thứ gì mà dám uy hiếp chúng ta?” Hắc Hiên căm giận khiêu khích nhìn lấy Lạc Nam. Bởi vì không che giấu tu vi, khí tức Bán Đế của Lạc Nam lúc này biểu hiện vô cùng rõ ràng, bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được. “Haha, đừng giở thói khích tướng vô dụng!” Lạc Nam không thèm để ý. Mặc dù hắn có thể dễ dàng nghiền ép nhân vật như Hắc Hiên, nhưng lúc này cục diện nắm trong tay, hoàn toàn không cần thiết phải tự mình thể hiện làm cái gì. Điều này khiến Kính Hoa đứng ở một bên có chút mất hứng, nàng vốn tò mò thực lực của Lạc Nam đấy, ai ngờ vị Thiếu Chủ này không có ý định động thủ. “Chết!” Nhưng ngay lúc này, Chấn Hào đột nhiên sắc mặt dữ tợn. Theo sau đó, một viên Hạt Châu được hắn hướng về phía Côn Lôn Nữ Hoàng hung hăng ném ra. RĂNG RẮC… Hạt Châu vỡ vụn, một nhát Đao Khí đen kịch phô thiên cái địa lao vụt ra, bên trên ẩn chứa vô cùng vô tận Thiên Ma Đế chi uy và năm tầng Đao Vực, tàn nhẫn hướng về Nữ Hoàng trảm xuống. Nhất kích toàn lực của Tam Trưởng Lão Tru Tiên Điện, là thủ đoạn phòng thân mạnh nhất mà sư phụ tặng cho Chấn Hào. Lúc này hắn mang ra đánh lén Nữ Hoàng. Hắc Hiên tự nhiên ăn ý với Chấn Hào một cách kỳ lạ, đồng dạng lấy ra một khối Lệnh Bài bóp nát. ẦM ẦM ẦM… Một cái Đại Thủ được ngưng tụ từ Ma Băng Đế Lực vắt ngang bầu trời, lạnh giá như hàn băng tỷ năm hướng về Côn Lôn Nữ Hoàng bá đạo chụp xuống. Lại là nhất kích toàn lực của Thiên Ma Đế, vũ kỹ Băng Ma Thủ của Hắc Hàn, gia gia Hắc Hiên. “Hừ!” Đứng trước hai loại công kích mạnh mẽ của Thiên Ma Đế được đánh ra, Nữ Hoàng không hề chủ quan. Nàng đạp chân mà ra, Đế Bào tung bay, hai cái Côn Lôn Ấn lấy hình thái Thiên Ma Đế Lực ngưng tụ trong lòng bàn tay, nghênh đón lấy các loại thế công dũng mãnh. Bên trên bầu trời, Vô Thượng Tiên Ma Nhãn bắn xuống tia hủy diệt, đem các tầng Đao Vực hùng mạnh nghiền nát. “Giết!” Nhân cơ hội Nữ Hoàng bận rộn, Hắc Hiên, Chấn Hào, U Hộ Pháp cùng Huyền Hộ Pháp lấy thế cuồng phong lôi đình động thủ. Sức mạnh bạo phát, bọn hắn nhắm trực diện về phía Lạc Nam. Hiển nhiên cả đám đã nhận ra vai trò của Lạc Nam trong nhóm người là cực kỳ quan trọng, chỉ cần bắt được hắn làm con tin để uy hiếp Nữ Hoàng, sẽ có cơ hội thoát thân. Chưa kể Lạc Nam chỉ là một Bán Đế, là kẻ vô hại nhất trong nhóm người, dễ động thủ nhất. “Vào tay của bổn Đế!” U Hộ Pháp biểu lộ âm trầm, cánh tay khô gầy vươn ra hóa thành Ma Trảo khổng lồ, chụp thẳng cơ thể Lạc Nam. Bên trong Ma Trảo này ẩn chứa một phần sức mạnh cuồng bạo của Ma Thú và lệ khí nồng đậm, ngay cả Địa Đế bình thường cũng không dám đón đỡ, công kích một Bán Đế thật sự như đao mổ trâu giết gà. Bất quá cảnh tượng tiếp theo khiến ánh mắt của cả đám co rút lại. Chỉ thấy Võ Tam Nương một chấn bước ra phía trước, cánh tay thô bạo nâng lên, hơn 20 đường Hồng Hoang Ma Văn khảm nạm, Lôi Ma Đế Lực phẫn nộ gào thét, ba tầng Quyền Vực ầm ầm như sóng thần tàn phát tất cả. Nàng quyết đoán tung ra một quyền, hung hăng đấm thẳng Ma Trảo của U Hộ Pháp. PHỐC! Ma Trảo như một lớp giấy mỏng phá toái, U Hộ Pháp chỉ cảm thấy một cổ quyền kình bao trùm lấy thân thể già nua của mình, sau đó như diều đứt dây bay ngược trở về, máu tươi cuồng phún. “Động vào phu quân ta, ai cho lão già ngươi gan chó?” Võ Tam Nương cười lạnh, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt, tốc độ gia tăng. Đơn giản mà thô bạo, một cước đạp thẳng xuống lưng U Hộ Pháp. Răng rắc… Tiếng xương đứt gãy khiến người nghe phải rùng mình. RỐNG! Mà cùng lúc đó, một tôn hư ảnh Ma Thú hung tàn hiện ra, U Cơ động thủ. Hắc Ma Thánh Báo tốc độ vượt qua ánh sáng không biết bao nhiêu lần, hòa cùng đêm đen, thân pháp như u linh quỷ mị lúc ẩn lúc hiện. Hắc Hiên cảm giác được nguy cơ trí mạng ở phía sau, vừa mới quay ra phản kích. XOẸT… Mười cái móng vuốt sắt lẹm như đao đã cắm thẳng vào lưng hắn… “Nhanh…sao lại nhanh đến như vậy?” Hắc Hiên không dám tin lẩm bẩm. Hắn vừa mới quay ra sau, đối thủ đã xuất hiện ở phía khác, mười cái móng vuốt của Hắc Ma Thánh Báo cắm thẳng vào trong lưng. Phải biết rằng hắn là Đại Đế, mà đối thủ chỉ là một Yêu Đế Sơ Kỳ mà thôi…tốc độ vì sao vượt xa hắn như vậy? Hắn không chú ý rằng, trên chân của U Cơ lúc này được khảm nạm từng đường Hồng Hoang Ma Văn, khiến loại Ma Thú vốn nổi danh về tốc độ như Hắc Ma Thánh Báo nay lại càng nhanh hơn. Bất quá, Hắc Hiên không chịu khuất phục dễ dàng, cố nén đau đớn toàn thân, hắn dùng hết sức bình sinh ngưng tụ ra một tôn Ma Tướng trên đỉnh đầu, hung hăng đấm xuống đầu U Cơ. RỐNG! Nhưng mà một lần nữa Hắc Hiên phải tuyệt vọng. Bởi vì trên đỉnh đầu của U Cơ cũng cùng lúc xuất hiện một con quái vật hung tàn như đến từ thời đại thượng cổ sơ khai, hiếu sát đến cực điểm. Cùng Kỳ Ma Ảnh, Ma Vật mà nàng song tu với Lạc Nam để luyện hóa. Cùng Kỳ Ma Ảnh vừa được U Cơ triệu hồi đã hung lệ xé nát Ma Tướng của Hắc Hiên thành mảnh nhỏ. “Bại…” Hắc Hiên thê lương nói, nhưng lại nở nụ cười trêu tức nhìn lấy U Cơ: “Các ngươi mạnh thì thế nào? có thể bảo vệ tên nam nhân chỉ mới Bán Đế kia sao?” Võ Tam Nương bận nghiền ép U Hộ Pháp, U Cơ bận đối phó với hắn. Mà hai kẻ vẫn đang lao đến công kích Lạc Nam lúc này chính là Huyền Hộ Pháp và Chấn Hào. Một Địa Đế Hộ Pháp, một Đại Đế thiên tài của Tru Tiên Điện. Bên cạnh Lạc Nam chỉ còn lại Kính Hoa, nàng không phải bất kỳ đối thủ của ai trong số hai người bọn hắn. Chỉ cần Chấn Hào cầm giữ Kính Hoa, Huyền Hộ Pháp bắt sống Lạc Nam làm con tin, bọn hắn vẫn còn cơ hội đảo ngược thế cờ. Trước sự tự tin của Hắc Hiên, U Cơ dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu nhìn hắn. Bắt sống Lạc Nam? Các ngươi thật sự nghiêm túc sao?