Còn có ngày mai
Chương 32
Một buổi sáng mùa đông bình thường như bao buổi sáng khác
- Ê, H,T xuống đây t bảo?
M khe khẽ gọi nó
- Có gì đấy?
- Hội nghị Diên Hồng à?
T lau chau
- Thế thì đánh thôi, không phải bàn, các bô lão đã thống nhất quan điểm rồi
Nó vừa nói vừa bẻ tay cái rắc
- Trật tự nào, có một chuyện rất quan trọng, nhờ các huynh đệ giúp đây
M xua xua tay, rồi nói tiếp
- Tao mới phát hiện ra một sự thật phũ phàng mày ạ, đó là có một thằng thích A
- Chúc mừng chú đã cao thêm 20 cm
- Không phải, mày cứ cầm đèn chạy trước máy bay thế T
- Nói tiếp xem nào, thằng kia để im cho nó nói nhé
- Ừ, sau nhiều ngày cho vào tầm ngắm, tao phát hiện ra thằng L lớp bên rất hay để ý A mày ạ, mà hôm qua đi chơi với tao, A cũng kể là thằng đó nói thích A…
- Thế A thích nó không?
- Đương nhiên là không rồi, thích nó thì tao vất đi đâu?
- Mày cho vào thùng rác chứ sao nữa. Haha
M tức tối với việc cười đùa trên nỗi đau người khác của T
- Ca này khó như đi bắt trộm chó
Nó trầm ngâm tỏ vẻ suy nghĩ
- Á à, thằng này được, định chơi trò đập chủ cướp hoa đây mà, quá liều
T vừa nói vừa giơ tay ra dấu like
- Liều mới ăn nhiều chứ mày
- Mà có chắc không, sao mày biết là nó
- À cái thằng mất dạy ấy mấy lần đi thi nó đều ngồi cùng phòng tao mà
- Tao không nhớ lắm
- Nó cũng học thêm cùng chỗ mình đấy – M bổ sung thêm
- À, vậy để hôm nào đi học thêm, tao sẽ tiến hành điều tra cho, biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà
- Thế bây giờ chưa có cách gì à?
- Chưa, cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ, ko rơi ra khỏi nồi đâu mà sợ
Nó vừa nói vừa cười
- Thôi đành vậy, nhờ cậy cả vào chúng mày đấy
M vừa nói vừa tỏ vẻ ngán ngẩm
- Lo mà giữ đi, không đến lúc mất lại bảo anh em không dặn trước
T ra dấu trêu M
- Còn bây giờ về thôi, cả trường nó về hết rồi kia kìa
- À…ờ….
Từng vòng xe lăn nhẹ nhàng trên con đường đầy nắng và gió lạnh
- Hôm nay các anh có chuyện gì mà nhìn bí hiểm thế?
- Có một sự kiện hệ trọng,à không phải, có một chuyện quan trọng em ạ.Hehe
- Èo, anh nói đi
- À, thằng M nó kể, A có đuôi
- Đuôi?
- Thì có đứa khác thích A ý
- Thế mà em cứ tưởng….
- Đúng là đồ đầu óc đen tối. Haha
- Có mà anh đen tối rồi lây sang cho em ý
Vừa nói Lan Ngân vừa véo lưng nó một cái
- Á…cẩn thận…hôn…đường bây giờ
Nó nhăn nhó ghé mình chịu trận
- Cho anh mài răng luôn một thể
- Người đâu mà ác như con tê giác thế không biết
- Học của anh đấy. Haha
Em cười thích thú
- Điêu, anh thanh niên chuẩn của Đảng sáng ngời ngời đường lối cách mạng thế này, chứ đâu có đen tối như em
- Mà chị A sướng nhỉ, được lắm người thích
- Em thì không sướng à?
- Sướng gì đâu
- Thì có người thích hết phần của những người khác thích em rồi còn gì
- Anh khéo nói thế. Hi
- Không khéo sao ăn trộm được tim của ai kia. Haha
- Êu, nằm mơ giữa ban ngày, nhìn vào kìa, ô tô đấy
- Ừ…biết rồi…chở em ngồi sau thì phải cẩn thận chứ. Hehe
- Thế bình thường đi một mình thì phóng nhanh vượt ẩu các kiểu à?
Nó và em cứ như vậy. Mỗi khi ở bên nhau là đầy ắp tiếng cười, là những câu trêu đùa nhau, là những cuộc trò chuyện trên trời dưới biển, dài bất tận không có hồi kết.
Yêu một người cũng như ra biển nhặt vỏ ốc...
Đừng tìm cái to nhất.
Cũng đừng cố nhặt cái người khác cho là đẹp nhất.
Chỉ cần nhặt cái mình cảm thấy thích nhất là đủ !
Và nếu nhặt được rồi...
....Thì đừng ra biển nữa.
Truyện khác cùng thể loại
116 chương
10 chương
124 chương
7 chương
14 chương