Editor: Tô Tô Hữu Hành *** Bên ngoài hành lang nhiệt độ thấp hơn hẳn, Tô Tâm Đường gắt gao ôm chặt cánh tay, dường như có thể ấm lên một chút. Trong phòng có áo khoác nhưng Tô Tâm Đường lại chẳng có ý muốn quay lại lấy. Mặc áo khoác trông sẽ mập mạp hơn, mà cô chỉ cần đẹp chứ không cần ấm theo cách này. Khi nãy nói muốn ra ngoài hít thở không khí cũng không phải là nói dối. Trong ngực có một cỗ buồn bực, thật muốn đánh người. Nên nói do cô may mắn hay do tên Đồng Kinh Niên kia quá mức tự tin, nghĩ rằng nơi anh đứng thì sẽ không ai dám quấy rầy. Tô Tâm Đường nghe được tiếng hai người đàn ông đang nói chuyện. Mà đối tượng chính trong cuộc trò chuyện ấy lại là cô. Tô Tâm Đường cảm thấy vế sau đúng hơn. Bởi vì nơi bọn họ đang đứng cách phòng KTV cũng không quá xa. ... "Tô Tâm Đường, 20 tuổi, bố là Tô Đại Tráng, chủ một xí nghiệp than đá." Thanh âm người đàn ông nặng nề, nói khái quát tình hình gia đình Tô Tâm Đường, khuôn mặt tuấn tú không có một biểu tình dư thừa, nhưng lại khiến người khác cảm thấy anh đối với người trong câu nói kia có biết bao nhiêu khinh thường. Tư Nam ngẩn người, bất đắc dĩ cười. "Kinh Niên, cậu còn điều tra cả Đường Đường..." "Cô ta không xứng với cậu, cho dù là xuất thân hay năng lực cá nhân." Tư Nam chưa nói hết câu đã bị người đàn ông ngắt lời, hơn nữa mục đích cũng rất rõ ràng, chính là muốn hắn cùng Tô Tâm Đường chia tay. "Kinh Niên..." So với người bạn này, khí thế của Tư Nam yếu hơn hẳn, hắn gọi tên đối phương, dừng một chút mới nói tiếp. "Gia đình chúng ta cũng đâu thiếu thốn gì, chẳng lẽ còn phải trông cậy vào tài sản của một cô gái hay sao?" "Nói về năng lực cá nhân, Đường Đường còn nhỏ, chưa biểu hiện được rõ... Nhưng cậu cũng đừng nghĩ cô ấy là loại con gái như vậy, Đường Đường là sinh viên trường A đó." "Đại học A?" Đồng Kinh Niên có chút ngoài ý muốn. Đại học A là trường đại học tốt nhất trong nước, thế nhưng đặt vào mắt Đồng Kinh Niên cũng không là gì. Anh chính là tốt nghiệp từ trường đại học top.1 ở nước ngoài, Tư Nam cũng từ Ivy League mà ra, chỉ là anh không nghĩ tới một cô gái ăn mặc hoa hòe lộng lẫy mang bộ dáng chỉ số IQ không cao kia lại có thể học ở đại học A. Điểm đầu vào của đại học A bây giờ thấp vậy sao? "Học ngành gì?" Đồng Kinh Niên hỏi một câu. "Điêu khắc." Nghe được đáp án, Đồng Kinh Niên phát ra âm thanh giống như đã hiểu. "Dùng tiền để vào sao." Không phải do đại học A lấy điểm thấp, mà là nhét tiền vào thôi. Bạn thân nói chuyện thật sự quá thẳng thắn, Tư Nam còn muốn vớt vát một chút: "Thật ra Đường Đường là nghệ thuật gia." Đồng Kinh Niên tặng hắn một ánh mắt... Tôi thấy cậu điên rồi. ... Đồng Kinh Niên quả thật cảm thấy Tư Nam có chút điên cuồng. Lúc anh biết Tư Nam đang quen bạn gái liền lập tức điều tra về cô gái kia. Đó là người không cùng thế giới với bọn họ. Ngay lúc anh mở cửa nhìn thấy cô gái nằm gọn trong lồng ngực của Tư Nam, nhìn thấy hắn tự mình lột vỏ nho giúp cô ta, anh càng ý thức được tình huống này khó giải quyết hơn so với tưởng tượng. Tư Nam đã lún sâu mất rồi. Đồng Kinh Niên tự nói với bản thân. Tư Nam tình trường trải qua quá ít, lại là con người đơn thuần, gặp được cô gái từ diện mạo đến cử chỉ đều dung tục, ở bên tai đón ý dùng lời ngon tiếng ngọt mê hoặc, trong lúc nhất thời ham mê cũng là chuyện thường. Đương nhiên anh muốn đem hắn từ vũng bùn kia kéo lên rồi. "Cô ta không xứng với cậu." "Người yêu cậu nên là một cô gái gia cảnh tốt đẹp, ưu nhã đoan trang. Như vậy hai người mới có chung chủ đề yêu thích, cũng không cần lo lắng cô ấy có ý đồ xấu, hôn nhân như vậy mới ổn định." "Mau chia tay đi, nếu cậu muốn..." Đồng Kinh Niên không nghĩ tới có ngày bản thân anh lại trở thành người mai mối, nhưng nếu có thể giúp bạn thân thoát khỏi vũng bùn này thì cũng không phải không được. "Tôi sẽ giới thiệu người cho cậu." Tư Nam đỡ trán: "...Kinh Niên..." Nghe được bạn tốt của người yêu ở sau lưng nói xấu mình, muốn cả hai sớm chia tay, bạn sẽ làm thế nào? Tô Tâm Đường thở dài một hơi, dường như muốn đem cỗ buồn bực kia xóa tan. Sau đó xinh đẹp bước ra ngoài, vừa đi vừa lắc thân mình, giọng nói trong trẻo. "Tư Nam~" Vừa ngọt ngào vừa quyến rũ, ngữ điệu uyển chuyển, cảm giác như cho thêm ba cân đường hóa học. Chút buồn bực khi nãy hóa hành hỏa khí. ... Hai người đàn ông đang nói chuyện bỗng dừng lại, bọn họ đều không nghĩ tới Tô Tâm Đường sẽ đến chỗ này. Đồng Kinh Niên khẽ nhếch cằm, bày ra bộ dáng cao cao tại thượng, còn bên kia Tư Nam đã sớm hoảng sợ. "Đường Đường..." Cô ấy đến đây từ lúc nào? Tô Tâm Đường ôm lấy cánh tay Tư Nam, dựa đầu bên vai hắn, giọng nói mềm mại: "Sao anh mãi vẫn không quay lại, cả người em đều mệt mỏi, khi nào chúng ta có thể về nhà đây?" Tư Nam rất hiểu bạn gái, lúc vui vẻ cô sẽ cười to, khổ sở sẽ khóc lớn, nếu thật sự có nghe được chuyện vừa rồi có lẽ cô sẽ trực tiếp nổi giận, nhưng nhìn cô bây giờ hẳn vẫn chưa nghe được gì. Bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại, cúi đầu nói: "Thật xin lỗi Đường Đường, anh với Kinh Niên nửa năm qua không gặp nhau nên nói chuyện hơi lâu một chút, bây giờ anh đưa em về được không?" Tô Tâm Đường: "Vâng." Cả người cô đều dựa vào Tư Nam, nâng bàn tay vẫy vẫy với người đàn ông đối diện, váy đỏ tóc đen, đôi mắt dưới ánh đèn lại càng thêm sáng, bên môi nở nụ cười giống như một yêu tinh vừa đạt được mưu kế của mình: "Tạm biệt, Đồng tiên sinh." "Em nhìn trúng một chiếc vòng cổ đá quý đấy." Tô Tâm Đường rời đi vẫn còn cố nói thêm một câu, cô khẳng định người phía sau mặt sẽ đen như đít nồi. Anh ta không phải nói cô yêu đương với Tư Nam là vì gia thế sao? Nói cô chính là kẻ đào mỏ sao?Vậy thì để cô đáp ứng mong muốn của anh ta. Tư Nam: "Đường Đường thích thì mua." ... "Đường Đường, sao cậu lại bỏ về thế..." "Bạn của người yêu cậu rất khó gần nha, hoàn toàn không có cơ hội xin Wechat, không biết sau này còn gặp lại hay không?" "Tôi cảm giác anh ấy thật sự cao quý, giống như thần tiên, chỉ cần cúi đầu liếc mắt cũng như đang nhìn chúng sinh vậy." Tô Tâm Đường đứng giữa phòng tắm dùng bàn chải điện đánh răng, mở loa nghe giọng nói liến thoắng của tiểu võng hồng, đối diện tấm gương nhổ ra bọt trong miệng. Nói mà xem, cô nàng này cũng rất văn vẻ đấy, không hổ danh là người kiếm tiền từ fans, cái gì mà thần tiên cao cao tại thượng, cúi đầu liếc nhìn chúng sinh chứ? Trong mắt cô, anh ta chính là ngụy quân tử [1]. [1] Ngụy quân tử: Bề ngoài thành thật, khiêm tốn, nhã nhặn nhưng lại làm việc xấu sau lưng. Bộ dáng vừa cao ngạo lại thiếu lịch sự, nhớ đến lại thấy tức thêm, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, cô muốn đem anh ta từ Thần điện mà ném xuống đất. Làm anh. "Mặt mũi đẹp trai, phía dưới nhìn cũng rất lớn, nếu có thể ngủ với anh ấy một lần thì đời này của tôi quả thật hạnh phúc." Tiểu võng hồng nói một hồi liền chuyển qua chủ đề 18+. "Đúng không?" Điểm này Tô Tâm Đường cũng không chú ý, sau này sẽ xem xét một chút. Sau khi tắt điện thoại, Tô Tâm Đường nhìn vào gương vỗ vỗ mặt mấy cái, vừa dùng qua mấy loại mỹ phẩm dưỡng da cao cấp nên khuôn mặt bây giờ giống như trứng gà bóc vậy, nở một nụ cười xinh đẹp quyến rũ đến cực điểm, khẽ thì thầm. "Không biết vị thần tiên này ở trên giường có giữ được chính mình nữa hay không?" ... Mới về nước nên công việc cần xử lý còn rất nhiều, chị gái cùng anh rể đều đi nước ngoài du lịch, lại trực tiếp đưa cháu trai đến chỗ anh ở. Vì cậu nhóc học hành không đến nơi đến chốn nên anh phải tìm kiếm một gia sư thật tốt. Còn cả anh em tốt vẫn đang bị yêu nữ kia quấn chặt... Tuy là người cuồng công việc nhưng anh cũng có chút đau đầu. Đồng Kinh Niên xoa hai bên huyệt thái dương, đứng dậy đẩy cánh cửa bước ra ngoài, anh không muốn ở phòng khách xem mấy bộ phim hoạt hình ấu trĩ này nữa. Phía cầu thang vang lên âm thanh giày cao gót vui vẻ nện trên mặt đất. Nhà anh không thể xuất hiện loại âm thanh như thế này. Đồng Kinh Niên ngẩng đầu, lọt vào tầm mắt anh là đôi giày cao gót đính những viên kim cương nho nhỏ, sau đó là vạt váy tung bay. Chân dài, eo thon... Người này mang theo gương mặt quyến rũ, chính là yêu nữ đang quấn lấy bạn của anh, khiến anh phát sầu. Cô nở một nụ cười rạng rỡ, mà phản ứng đầu tiên của Đồng Kinh Niên chính là.... Cô ấy muốn làm anh. ------------------------------------------------------- Editor: Cảm thấy Tư Nam nên đổi qua họ Đồng, gọi nam chính của chúng ta một tiếng "Bố".