Về đến nhà, mặc kệ Lâm Hạ lườm mình đến lác mắt, mẹ Lâm khó chịu ra mặt với cô và ba Lâm âm trầm lạnh lùng, cô lên phòng nghỉ ngay khi vừa về. Thay bộ lễ phục bằng bộ đồ ngủ dễ thương, cô lên nằm lên giường chơi điện thoại. Lướt xem tin tức trên mạng, Lâm Tiểu Nguyệt giật mình bật dậy. Chuyện này là sao đây, trên mạng toàn bộ đều là tin tức về việc tuyển dâu của Hàn gia, ảnh của cô được chụp lại và đăng hầu hết lên các trang báo a. " Hàn gia tuyển con dâu " " Tuyển dâu thành công, con dâu tương lại của Hàn gia là ai? " " Ông chồng quốc dân của phái nữ - Hàn Tuần Phong, chính thức đã có chủ " " Lâm đại tiểu thư - con gái nuôi của Lâm gia chim sẻ thành phượng hoàng, trở thành con dâu của Hàn gia " " Hàn thiếu gia lạnh lùng, lãnh đạm đã đồng ý lấy vợ. Hàn thiếu phu nhân tương lại là ai? " .......... Hàng loạt các bài báo về sự việc này được đăng đầy trên mạng, không ít người xem tin tức bày tỏ sự phẫn nỗ, buồn bã, căm ghét cô; tuy nhiên có 1 số không chửi bới chỉ tỏ ra tiếc nuối và quan trọng nhất là có 1 bộ phận còn khen là cô và Hàn Tuấn Phong đó đẹp đôi a " Chim sẻ hóa phượng hoàng là đây rồi -.- " " Chồng tôiiii. Con nhỏ kia là ai vậy? " " Con gái nuôi sao? Chim sẻ hóa phượng hoàng phiên bản đời thật:) " " Tôi thấy cô ta có đẹp đẽ gì đâu chứ " " Hoa nhài cắm bãi phân trâu ( phân trâu ở đây là nói con nhỏ kia a)-.- " " Nhìn không xứng đôi gì cả " " Ôi bạch mã hoàng tử của tôiiii:(( " " Đau lòng quá đi. Lập kế hoạcn đập chậu cướp hoa a:(( " " Huhuhu. Buồn quá đi " " Tôi thấy họ cũng xứng đôi mà " " Cô gái đó cũng khá xinh đó chứ. Chúc phúc hai người nhaaa:3 " " Trăm năm hạnh phúc a " Lâm Tiểu Nguyệt nằm trên giường lăn qua lăn lại: " Ôi trời ơi, sao ảnh mình lại bị đăng đầy trên mạng vậy trờiiii. Hừm....nhưng không thể phủ nhận là mình cũng xinh đó chứ:)) " Cô lướt tiếp xuống dưới, liền nhìn thấy ảnh của Hàn Tuấn Phong. Người đàn ông này đúng là yêu nguyệt mà, vẻ đẹp này khó trách sao mọi người nghe tin hắn ta " hoa đã có chủ " lại tức giận như vậy. Có khi nào sau này khi cô lấy hắn sẽ bị một lũ tiểu tam vây lại ức hiếp đấy chứ, nhưng cô là ai, dăm ba thứ tiểu tam cô lại sợ sao. Nhưng chuyện này đúng là khó tin thật, sau một đêm đột nhiên cô lại trở thành thiếu phu nhân tương lai của Hàn gia. Thật không giấu nổi, cô đúng thật là có chút hồi hộp a. Bắt đầu từ ngày mai cô sẽ phải làm quen với thế giới thượng lưu, với người của Hàn gia và với Hàn Tuấn Phong nữa. Nhưng con người lạnh lùng ấy tại sao vừa gặp cô lần đầu đã đồng ý lấy cô? Chả nhẽ...... Chắc chắn không phải đâu, có thể là hắn bị Hàn phu nhân ép lấy vợ, đúng lúc cô xuất hiện mà Hàn phu nhân lại ưa cô nên hắn đồng ý thôi. Cô vừa nằm ôm gối vừa nghĩ ngợi *Cốc cốc cốc* Cô nhìn ra cửa, chắc có lẽ là ba mẹ Lâm chăng: " Đợi chút " Cô đi tới tay còn chưa kịp chạm vào tay nắm cửa thì cánh cửa đã bị đẩy mở ra với lực mạnh. Lâm Tiểu Nguyệt phải tránh xa cánh của với tốc độ ánh sáng nếu không tay đã bị cửa làm bị thương rồi, cô cau mày nhìn lên Trước mặt cô là Lâm Hạ đang một thân tức giận, nhìn cô ta có vẻ như tức sắp hộc máu ra luôn. Lâm Hạ bước vào, lấy chân đạp cánh cửa đóng lại " *rầm* " một tiếng, cô ta đứng đó hai tay chống hông mà hét: " Lâm Tiểu Nguyệt. Cô đừng có mà đắc ý vội " " Đắc ý cái gì? " - Lâm Tiểu Nguyệt đoán chắc cô ta đang nói về việc tuyển dâu nhưng vẫn hỏi lại " Còn giả vờ ngây thơ. Tuy tôi không biết rốt cuộc cô dùng thủ đoạn gì để lọt vào mắt Hàn phu nhân nhưng cô đừng có mà đắc ý. Để tôi xem cô làm dâu Hàn gia được mấy tháng " " Ý cô là gì? " - Lâm Tiểu Nguyệt mày hơi nhăn lại " Haha. Cô chắc cũng biết, việc ngày hôm nay đã được đăng đầy trên báo. Cô có biết là Hàn gia có quen biết với bao nhiêu gia đình quý tộc hay không? Và đương nhiên là sẽ có rất nhiều vị tiểu thư quen biết Hàn Tuấn Phong, đến lúc cô bước vào cửa Hàn gia làm dâu, bọn họ không biết sẽ gây ra bao nhiêu khó dễ cho cô đây " - Lâm Hạ vừa nói vừa nhếch môi cười đắc ý " Ồ là vậy sao. Xin lỗi, tôi cũng không quan tâm cho lắm " - Lâm Tiểu Nguyệt nhàn nhạt đáp " Lâm Tiểu Nguyệt, cô đừng vội hống hách lên mặt. Chắc cô cũng biết Kiều Nhan Nhan nhỉ, chính là cô gái đánh đàn lúc nãy ý? " " Tôi biết. Sao? " " Hơ hơ. Cô ấy chính là một trong những tiểu thư đài cát quý tộc ở đây, xinh đẹp tài giỏi, cũng rất thích Hàn Tuấn Phong. Gia đình cô ta có quan hệ khá tốt với Hàn gia. Cô đoán xem cô ấy sẽ có tâm trạng thế nào khi chứng kiến một màn này chứ? " - Lâm Hạ vừa nói khóe miệng vừa nhếch lên cười đểu " Hình như tôi đã nói rồi nhỉ, tôi không quan tâm mấy chuyện này. Ngược lại là cô nhỉ, Lâm Hạ? Tôi thấy là đang ghen tức với tôi a " - Lâm Tiểu Nguyệt liếc nhìn Lâm Hạ, cười " Cô... Ai thèm ghen tức với cô, cô xứng sao? " " Haha. Xứng hay không cô cũng thấy đấy. Với lại cô không thấy nhục sao Lâm Hạ, cô ghen tức với tôi nên lấy người phụ nữ khác để ra so sánh với tôi, tại cô thấy cô không xứng để so sánh với tôi à? Tiểu Hạ Hạ " - Lâm Tiểu Nguyệt vừa nói vừa cười chế giễu " Cô ngậm miệng lại! Ai cho cô gọi cô như thế hả? Cô có tư cách sao. Gì mà Tiểu Hạ Hạ chứ, gớm ghiếc " - Lâm Hạ nghe Lâm Tiểu Nguyệt Nguyệt gọi mình vậy liền bốc hỏa, gắt lên " Ồ. Cô đang tự chê tên của chính mình sao? Với lại nếu tôi nhớ không nhầm thì lúc ở khách sạn có còn gọi tôi một tiếng chị hai tiếng chị cơ mà, sao giờ lại ăn nói hỗn láo như thế hả, em gái? " " Cô... Ai là em gái của cô? Đừng tưởng bở " - nói đến đây Lâm Hạ bỗng bật cười, mắt híp lại châm chọc - " Dù sao cô cũng chỉ là ba mẹ tôi nhặt về nuôi thôi, lại tự tưởng bở như vậy, thật nực cười " Cô ta nói những lời này chọc vào đúng chỗ chí mạng trong lòng của Lâm Tiểu Nguyệt, đôi mắt cô lạnh hẳn đi, nhìn Lâm Hạ chằm chằm: " Lâm Hạ, đừng tưởng tôi không dám đánh cô " " Sao? Giận rồi hả? - Lâm Hạ phá lên cười chế giễu " Bớt nói mất lời nhảm nhí ấy đi. Đó đúng là sự thật đấy những chỉ còn khoảng một tuần nữa thôi, khi nhắc đến tôi mọi người sẽ chỉ gọi là Hàn thiếu phu nhân chứ không phải gọi tôi là con gái nuôi của Lâm gia nữa đâu " - Lâm Tiểu Nguyệt nghiêm mặt, đôi mắt lạnh lùng nhìn Lâm Hạ, xung quanh là hàn khí tỏa ra a " Cô... Để tôi xem cô đắc ý được bao lâu. Hừ! " - Lâm Hạ tức giận kéo cửa đi ra ngoài, đóng mạnh cửa lại Lâm Tiểu Nguyệt lại giường nằm, ôm gối suy nghĩ. Những lời nói của Lâm Hạ khiến cô phiền lòng, dù cô biết đây là sự thật rằng ba mẹ Lâm giờ đây chỉ coi cô như người lạ trong nhà. Suy nghĩ nhiều khiến cô mệt mỏi rồi thiếp đi lúc nào không hay