Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
Chương 1438 : Chân Tướng!!! 2
Cho nên, tin đồn ở bên ngoài chưa chắc đã là lời chó sủa chỗ không.
Dương Tầm Trung rũ mắt xuống, khoé miệng cong lên một nụ cười lạnh có hơi hơi mỉa mai, nếu như mấy chuyện này thật sự là do bọn họ làm để ép Dương Tầm Chiêu thì thật sự quá điên cuồng bệnh hoạn rồi!!
Tin tức mới vừa được phát lên kia vẫn đang nóng hổi, không biết có phải có người cố ý khơi dậy không, mà càng lúc càng có nhiều người chửi mắng Dương Tầm Chiêu.
Phóng viên tung tin tức rõ ràng cũng không có ngờ bình luận lại nhiều như vậy, anh ta cũng không ngờ mọi người lại ‘tích cực’ như vậy.
Nhưng phóng viên phát hiện bà cụ Dương vốn không có bất kỳ phản ứng kỳ lạ nào cả, nên cũng từ từ yên tâm, chí ít thì bà cụ Dương không có tức giận vì chuyện này, thái độ của bà cụ Dương cũng đại diện cho thái độ của ông cụ Dương.
Xem ra trước đó anh ta đã đoán không sai, ông cụ Dương vì để ép cậu ba Dương về mà không ngại sử dụng một chút thủ đoạn.
Cứ như vậy, anh ta cũng hoàn toàn yên tâm rồi!!
Xem ra, tin tức mà anh ta mới tung lên không bao lâu nữa sẽ lên đầu đề thôi, phóng viên nhớ đến lời mà nữ người làm nói khi nãy, rồi lại nhìn thái độ của bà cụ Dương, nghĩ nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra, tung thêm drama ở bên dưới.
- --Người có mặt ở hiện trường được biết ông cụ Dương đã gọi cho cậu ba Dương rất nhiều cuộc gọi để bảo cậu ba Dương về, nhưng đều bị cậu ba Dương từ chối, ông cụ Dương tức đến suýt ngất!!----
Lời này vừa tuôn ra thì chiều gió bình luận lập tức thay đổi, vốn chỉ đơn thuần là không tán đồng và chỉ trích thôi, vốn còn có người nói rằng cậu ba Dương có thể là có chuyện bị làm trì trệ, vẫn chưa kịp về.
Nhưng tin này vừa được tung ra thì những bình luận đó lập tức trở nên cực đoan, những sự không tán đồng và chỉ trích ban đầu đều trở thành chửi mắng.
Tiếng chửi mắng cũng càng lúc càng quá đáng, càng lúc càng khó nghe.
Ông già chết rồi mà con trai cố ý không tới, trong tình hình thế này đúng là quá đáng!!
Dương Tầm Trung cũng nhìn thấy tin tức, nhìn mấy bình luận đó, nụ cười lạnh nơi khoé môi anh ta càng sâu thêm vài phần, bình luận này vừa nhìn là biết có người cố ý dẫn dụ rồi.
Là ai làm, thì cũng không khó đoán.
Chậc chậc!!
Dương Tầm Chiêu thật thảm!!
Còn thảm hơn anh ta nữa!!
Không, thảm hơn anh ta nhiều nữa!!
Cuộc sống của anh ta tiêu diêu tự tại như vậy, anh ta khá hài lòng.
Sau khi phóng viên đó tung tin thì không tới hai phút, nhà tổ họ Dương đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao.
Sau đó Dương Tầm Chiêu đi vào.
Phóng viên nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện thì trực tiếp ngây người, hồi nãy nữ người làm đó không phải nói, ông cụ Dương gọi cho cậu ba Dương đến mấy cuộc nhưng cậu ba Dương vẫn không chịu về sao?
Với tính cách của cậu ba Dương thì nếu đã nói với ông cụ Dương là không về thì chắc chắn là sẽ thật sự không về, phóng viên cũng đã nhận định điểm này nên hồi nãy mới tung tin, anh ta cũng muốn khiến tin tức của mình nhanh chóng được lên đầu đề.
Không ngờ, Dương Tầm Chiêu nhanh như vậy mà đã về rồi!!
Đám người nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện, cũng đều có chút sững sờ, nhưng những người có mặt đều là người thông minh, đương nhiên sẽ chẳng nói gì nhiều.
Dương Tầm Chiêu trực tiếp đi đến linh đường.
Đôi con ngươi của bà cụ Dương nhanh chóng lập loè, bà ta rõ ràng cũng không ngờ Dương Tầm Chiêu lại quay về vào lúc này, sớm biết như thế, bà ta đã không vội bảo phóng viên tung tin như thế rồi.
Nhưng mà, chỉ cần anh về là được rồi, còn về tin tức đó, có thể đè xuống được.
Bà cụ Dương đã đạt được mục đích nên cũng muốn dẹp chuyện đặng yên thân, đó dù gì cũng là cháu trai của bà ta, bà ta cũng không muốn để anh bị người ta mắng.
Cũng may tin tức còn chưa được tung ra bao lâu, bây giờ xoá đi vẫn còn kịp, cũng không đến nỗi quá ầm ĩ, đương nhiên, bà cụ Dương cũng không sợ ầm ĩ liên lụy đến bà ta.
Dương Tầm Trung quỳ ở bên dưới cũng có chút sững sờ, khi nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đi đến gần, Dương Tầm Trung mỉm cười, sau đó đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Dương Tầm Chiêu mắng: “Có phải anh có bệnh không, ba ruột qua đời mà đến bây giờ anh mới về.
”
Đám người bị cảnh này làm kinh ngạc, không ai ngờ đứa con riêng nhà họ Dương lại trực tiếp mắng Dương Tầm Chiêu ở dịp như vậy.
Phóng viên ở hiện trường nhìn thấy tình huống này thì cũng không nhịn được hưng phấn, đây là một tin tức lớn, bọn họ không dám đắc tội với ông cụ nhà họ Dương, nhưng đứa con riêng nhà họ Dương này thì bọn họ còn chả để vào mắt.
Dưới tình huống này, đứa con riêng làm ra chuyện như vậy, tuyệt đối chính là tin tức lớn, bởi vì đây dù sao cũng là nhà họ Dương, người mà thằng con riêng đang mắng chính là cậu ba Dương!!
Dương Tầm Chiêu ngước mắt lên nhìn sang Dương Tầm Trung.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi nói sai rồi sao? Cho dù anh có ở nước ngoài, thì Dương Thị không phải cũng có máy bay riêng sao? Không lẽ anh muốn về sớm chút mà cũng không được?” Dương Tầm Trung có chút sợ khi nhìn ánh mắt của Dương Tầm Chiêu, anh ta từ nhỏ đã sợ Dương Tầm Chiêu, nhưng lúc này anh ta không có rút lui, trực tiếp trừng mắt nhìn lại, thanh âm còn cất cao lên mấy phần.
Lời này của anh ta đủ để khiến rất nhiều người có mặt ở hiện trường nghe thấy.
Vốn dĩ có rất nhiều người nhìn thấy tin tức hồi nãy còn đang xì xầm bàn tán Dương Tầm Chiêu, bây giờ nghe thấy lời của Dương Tầm Trung, trên mặt đều lộ ra vài thần sắc ngỡ ngàng.
Hoá ra cậu ba Dương phải về từ nước ngoài, nếu như từ nước ngoài về thì tốc độ của cậu ba Dương thực ra chả phải chậm gì.
Chỉ là đứa con riêng, cậu chủ nhỏ này đang làm gì vậy chứ?
Muốn làm khó cậu ba Dương, kết quả lại thành giúp cậu ba Dương rồi?
Xem ra đầu óc của cậu chủ nhỏ nhà họ Dương này có chút ngốc ngốc rồi đây!!
Lúc này phóng viên tung tin lúc nãy đã trực tiếp phát trực tiếp, cho nên tình hình ở hiện trường đều được trực tiếp phát ra ngoài.
Chỉ là phóng viên nghe thấy lời của Dương Tầm Trung thì cũng có chút ngơ người!!
Mi tâm của Dương Tầm Chiêu khẽ nhíu lại, anh lúc này cũng không hiểu ý của Dương Tầm Trung cho lắm, nhưng Dương Tầm Chiêu không muốn quan tâm đến anh ta.
“Dương Tầm Chiêu, không phải anh nói không về sao? Ông cụ gọi cho anh rất nhiều lần rồi, không phải anh nói không về sao? Anh tự nói coi, ông cụ gọi cho anh mấy cuộc điện thoại vậy?” Dương Tầm Trung tiếp tục ‘làm càn’, đôi con ngươi phẫn nộ mà nhìn Dương Tầm Chiêu.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ trầm xuống, sau khi Dương Bạc Vệ qua đời thì ông cụ Dương không có gọi cho anh qua cuộc điện thoại nào, tất cả mọi chuyện đều là anh tự tra ra được.
Dương Tầm Chiêu không muốn nói nhiều với Dương Tầm Trung, anh sải bước đi về phía trước.
“Dương Tầm Chiêu, anh có ý gì? Anh dám làm không dám nhận sao? Anh tự mình nói xem ông cụ đã gọi cho anh bao nhiêu cuộc điện thoại vậy, anh đều từ chối ông cụ, nói sẽ không về mà?”
Dương Tầm Trung rõ ràng không muốn ngừng lại, rõ ràng là cố ý muốn gây ầm ĩ.
“Sao? Dương Tầm Chiêu anh muốn làm con rùa rụt cổ ư? Vậy bây giờ tôi kêu ông cụ tới, nói rõ ràng trước mặt.
” Dương Tầm Trung nhìn trông vô cùng tức giận, vô cùng không cam tâm, bộ dạng đó trông rất giống rất không muốn để Dương Tầm Chiêu về.
“Tầm Chiêu, cháu về rồi.
” Bà cụ Dương vội vàng đi qua đó, trông có chút kích động: “Tốt quá rồi, thật sự tốt quá rồi, cháu có thể về thật là tốt quá, bà và ông nội đã đợi cháu rất lâu rồi.
”
Bà cụ Dương không muốn làm lớn chuyện, trong lòng bà ta rõ hơn ai hết, bà ta và ông cụ Dương không có gọi cho Dương Tầm Chiêu, bọn họ chỉ là tung tin Dương Bạc Vệ qua đời ra bên ngoài, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự nhìn thấy, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự về.
Bởi vì chỉ có như vậy, kế hoạch tiếp theo của bọn họ mới càng thêm thuận lợi!!
Cho nên, lúc này bà cụ Dương đương nhiên không muốn Dương Tầm Trung làm lớn chuyện.
Bà cụ Dương hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta biết Dương Tầm Chiêu sẽ không làm ầm ĩ ở những dịp thế này, cho nên bà cụ Dương không lo lắng chuyện sau khi Dương Tầm Chiêu về, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung sẽ làm ầm ĩ.
Lúc bà cụ Dương nói chuyện còn trừng Dương Tầm Trung một cái.
“Bà nội, không thể để yên như vậy được, bà với ông nội trước đó không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi sao, không phải anh ta đều nói sẽ không về ư? Cho nên bây giờ phải nói rõ ràng mọi chuyện.
” Dương Tầm Trung giả vờ như không có hiểu ý của bà cụ Dương, vẫn tiếp tục làm ầm ĩ.
“Được rồi, cháu làm loạn gì vậy? Hôm nay là tình huống gì cháu có biết không? Còn ra thể thống gì nữa?” Bà cụ Dương tức giận, lại trừng Dương Tầm Trung một cái, rõ ràng đã có ý giận dữ.
“Bà nội, không phải cháu làm loạn, mà là Dương Tầm Chiêu quá đáng quá, hồi nãy cháu đã nhìn thấy tin tức trên mạng rồi, ông bà gọi cho anh ta nhiều cuộc như vậy, anh ta đều nói không về,anh ta rõ ràng là đang cố ý chọc tức ông bà.
” Dương Tầm Trung không những không ngừng lại mà giọng nói còn cất cao hơn vài phần.
“Bà nội, bà và ông nội có phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi không, có phải anh ta đều nói sẽ không về đúng không?” Dương Tầm Trung vẫn cố ý hỏi bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương khẽ thay đổi, trong lòng càng tức giận hơn vài phần, nhưng dưới tình huống này bà ta cũng không thể tức giận, càng không thể nói gì nhiều: “Được rồi, đừng làm ồn nữa, mấy chuyện này không cần cháu quan tâm.
”
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, nhưng chuyện này cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và ông nội như vậy.
” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật ký cuộc gọi của anh.
”.
Truyện khác cùng thể loại
91 chương
60 chương
48 chương
24 chương
134 chương
1 chương