Ánh nắng xuyên qua lớp rèm mỏng nhẹ nhàng như hôn nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ. Ưmm, Lãnh Uyển Nhi từ từ mở mắt, cô đưa tay lên dụi mắt rồi ngồi dậy. -"Uyển Nhi, em dậy chưa?" Nguyệt Thư gõ cửa -"Em dậy rồi chị vào đi" Nguyệt Thư mở cửa bước vào, Lãnh Uyển Nhi vẫn ngồi ngơ ngác trên giường -"Mau đi đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn sáng đi, còn đi học nữa" Nguyệt Thư ngồi xuống mép giường đưa tay xoa đầu cô -"Dạ" Lãnh Uyển Nhi ngáp một cái rồi đứng dậy đi vào phòng tắm. 15 sau cô ra khỏi phòng, giờ trên người cô đã mặc bộ đồng phục học sinh. Áo sơ mi trắng, váy ngắn sọc ca rô, trên cổ có một cái khăn thắt thành cái nơ nhỏ cùng màu với váy, mái tóc đen xoăn nhẹ được cô buộc lên gọn gàng, trên tay cầm cái ba lô nhỏ màu trắng, dễ thương đáng yêu ai nhìn cũng thích. Đúng lúc này Âu Dương Quân Nghị mở cửa ra khỏi phòng. Hắn quần áo cũng đã chỉnh tề. Quần âu đen tôn lên đôi chân dài của hắn, áo sơ mi đen mở vài cúc trên làm cho cô có thể thấy được vòng ngực cường tráng, mái tóc đen trông hơi rối, đôi mắt cuốn hút giống như có thể nhấn chìm bất cứ ai khi nhìn vào, hôm nay hắn còn đeo một đôi hoa tay nhỏ. Chính xác là đôi hoa tai từ kim cương. Hắn toát lên khí chất có thể gọi là bá vương lạnh lùng tàn nhẫn không ai bằng, khiến cho nhiều người run sợ nhưng lại thu hút ánh nhìn của nhiều người. -"Chào buổi sáng" cô mỉm cười -"Chào buổi sáng" Hắn hờ hững đáp lại. Rồi lướt qua cô đi xuống dưới. Cô cũng theo hắn xuống. -"Thiếu gia" Dì Trương đã chờ sẵn dưới lầu đợi hai người. Cô cùng hắn ngồi vào bàn ăn, Nguyệt Thư và Nguyệt Vân nhanh chóng dọn đồ ăn sáng lên rồi rời đi. Bữa sáng hôm nay không có gì khác biệt chỉ là...không khí có chút kì quái. -"Ăn xong tôi sẽ đưa em tới trường" Âu Dương Quân Nghị lạnh nhạt lên tiếng, vẫn chậm rãi thưởng thức bữa sáng. -"Được" cô nhàn nhạt đáp một tiếng rồi tiếp tục ăn. Ăn xong hắn định đứng lên nhưng thấy Lãnh Uyển Nhi chưa ăn xong liền ngồi lại, cầm cốc cà phê lên uống một cách kiên nhẫn. Thấy cô lấy khăn lau miệng hắn lên tiếng -"Xong rồi?" -"Xong rồi" cô gật đầu -"Uống hết cốc sữa đi" hắn nhàn nhạt ra lệnh. Cô nhìn cốc sữa rồi lại nhìn hắn. Do dự một hồi cô cầm cốc sữa lên uống. -"Đi được chưa?" Cô liếm môi nhìn hắn hỏi. Chết tiệt, chẳng nhẽ cô không biết hành động vừa rồi có thể khiến cho đàn ông nổi lên thú tính sao? Hắn cảm thấy người nóng dần lên, giác quan nào đó đang dần thức tỉnh, yết hầu chuyển động lên xuống, hắn thực muốn nhốt cô ở nhà điên cuồng chiếm đoạt, không cho đi đâu cả. -"Tới đây" hắn ra lệnh. Cô liền đứng lên dùng tốc độ rùa bò đi tới cạnh hắn. Hắn liền kéo một cái cô liền ngã nhào về phía trước yên vị ngồi trên đùi hắn. Tư thế này có chút kỳ cục, cô liền vặn vẹo muốn thoát ra khỏi lòng hắn liền bị hắn siết chặt lại. -"Ngồi yên, nếu không hậu quả em không gánh nổi đâu" lời nói của hắn thật sự khiến cô ngồi im. Ánh mắt của hắn thoáng có chút hài lòng. Âu Dương Quân Nghị liền vươn tay đặt lên môi cô nhẹ nhàng ma sát. Sự mềm mại dưới đầu ngón tay khiến hắn nhớ đến cảm giác lần trước, rất mềm mại và ngọt ngào, hắn cảm thấy miệng lưỡi thật khô khốc, khó chịu. Ánh mắt trở nên nóng bỏng. -"Anh làm gì vậy?" Cô cau mày, không phải hắn định hôn cô giống lần trước chứ, nếu cô nhớ không nhầm thì lần trước ánh mắt của hắn cũng làm như vậy, rất nóng bỏng. -"Uyển Nhi, mèo nhỏ đáng yêu" hắn liền kéo cô lại gần, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ hồng của cô,đầu lưỡi bá đạo liếm vòng quang đôi môi đang run lên của cô, đem thân thể mềm mại của cô áp sát vào thân hình cao lớn rắn rỏi của hắn. Đầu lưỡi của Âu Dương Quân Nghị cuốn lấy cái lưỡi đinh hương của cô, ép cô chơi đùa cùng hắn. Tay cô không biết từ lúc nào đã quàng lên cô hắn hết sức thân mật. Sự chủ động của cô khiến cho hắn thật sự rất hài lòng, nụ hôn càng trở nên mãnh liệt. Kết thúc nụ hôn, hắn lưu luyến buông cô ra, vùi mặt vào cổ cô, tham lam hít lấy mùi hương trên cơ thể cô. Cô điều hòa lại hơi thở của mình. -"Anh buông ra, rất nhột." cô khẽ đẩy hắn ra, hơi thở của hắn khiến cô thật sự rất nhột. Mặt cô hồng lên. -"Cô bé, em đang xấu hổ?" Hắn cười hôn mổ lên cổ cô -"Không phải. Chỉ là tôi sợ muộn học thôi" cô ấp úng -"Cô bé nói dối" hắn hôn nhẹ lên môi cô, nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt qua. Cô đỏ mặt. Tên này đúng là tên sắc lang, toàn chiếm tiện nghi của cô. Nhưng không hiểu tại sao cô lại không hề bài xích hành động của hắn, thật kì quái. -"Đi được chưa?" Cô thoát khỏi cái ôm của hắn, cầm cái ba lô lên. -"Đi thôi" hắn đứng lên kéo cô đi. Nhét cô vào trong chiếc xe thể thao đắt tiền rồi rời khỏi Tử Viên. Âu Dương Quân Nghị đưa cô đến một trường cấp 3 thuộc quyền quản lý của Tập đoàn Âu Dương, trường học dành cho học sinh thuộc giới thượng lưu. Ngôi trường quá lớn làm cho cô cảm thấy có chút sợ hãi, cô liền bám chặt lấy cánh tay của Âu Dương Quân Nghị. Hắn cười vỗ nhẹ vào tay cô như muốn nói đừng sợ. Hắn dẫn cô lên phòng hiệu trưởng. -"Âu Dương tiên sinh, thứ lỗi cho tôi đã không tiếp đón ngài từ sớm" Hiệu trưởng cung kính chào Âu Dương Quân Nghị. -"Không biết ngài tới đây có việc gì?" Hiệu trưởng dè dặn hỏi -"Uyển Nhi, đây là Hiệu trưởng Bạch Văn" Âu Dương Quân Nghị giới thiệu -"Chào hiệu trưởng Bạch, cháu là Lãnh Uyển Nhi" cô nhẹ nhàng chào hỏi -"Cô bé thật dễ thương. Âu Dương tiên sinh có phải ngài muốn cô bé học ở đây không?" Hiệu trưởng Bạch hỏi -"Đúng vậy" -"Được, được. Để tôi gọi giáo viên chủ nhiệm lên đây. À cô bé bao nhiêu tuổi?" -"Dạ 17" cô nhanh nhảu đáp Hiệu trưởng tính gì đó rồi nhấc điện thoại nội bộ gọi cho một giáo viên nào đó -"Âu Dương tiên sinh, mời ngồi, giáo viên sẽ tới ngay" Âu Dương Quân Nghị "Ừ" một cái rồi ngồi xuống ghế sô pha gần đó. Lãnh Uyển Nhi cũng ngồi xuống cạnh hắn. Vài phút sau, một cô giáo trẻ bước vào -"Âu Dương tiên sinh, đây là chủ nhiệm lớp 12A2, cô Kim Xuyến" 2 -"Âu Dương tiên sinh" Cô Kim Xuyến không khỏi ngạc nhiên. Nghe danh Âu Dương tiên sinh đã lâu, giờ mới gặp không ngờ anh ta đẹp trai và trẻ như vậy. Ngoài sức tưởng tượng. -"Tôi muốn cô nhận cô ấy vào lớp của cô. Nhưng tôi có một điều kiện, tuyệt đối không được đánh, mắng cô ấy và tôi muốn cô ấy ngồi cùng với bạn nữ." Âu Dương Quân Nghị đẩy Lãnh Uyển Nhi về phía trước một chút -"Ngài yên tâm tôi tuyệt đối sẽ không. Vậy tôi ở bên ngoài đợi" cô Kim Xuyến đi ra ngoài -"Mang điện thoại theo chứ?" Hắn hỏi -"Quên ở nhà rồi" -"Vậy bỏ luôn đi, từ giờ em dùng cái này" hắn lấy ra một cái điện thoại mới nguyên đặt vào tay cô "Trong này đã lưu số của tôi rồi" -"Ưm" cô gật đầu -"Vậy tôi đi trước, chiều tôi sẽ đón em" hắn đưa tay vuốt má cô như thường ngày rồi rời đi. Cô theo cô Kim Xuyến về lớp học. -"Cả lớp, lớp ta hôm nay có một bạn mới" Lãnh Uyển Nhi bước vào trong, chưa gì đã nghe được vài tiếng rì rầm to nhỏ "Ồ ôi...hot girl...trắng vãi..." -"Chào mọi người, mình là Lãnh Uyển Nhi, học sinh mới mong mọi người giúp đỡ" cô mỉm cười. Nụ cười tỏa nắng khiến cho nhiều bạn nam say đắm. -"Được rồi, giờ cô sẽ xếp chỗ cho em" -"Em, để bạn í ngồi cạnh em" -"Không, em cho cô" -"Em, cô" Mấy bạn nam nhao nhao lên đòi ngồi cạnh Lãnh Uyển Nhi, cảnh tượng này khiến cô lúng túng -"Trật tự. Uyển Nhi em ngồi với Nhật Hàn Anh đi. Nhật Hàn Anh em không phiền chứ?" -"Dạ không" cô gái tên Nhật Hàn Anh đứng dậy. Cô ấy có mái tóc ngắn đến ngang vai màu hồng, khuôn mặt xinh xắn. Cô từ từ đi đến chỗ Nhật Hàn Anh ngồi xuống, mấy bạn nam liên tục quay xuống nhìn cô -"Được rồi, chúng ta vào học" cô Kim Xuyến mở sách ra bắt đầu dạy học -"Chào mình là Nhật Hàn Anh" Nhật Hàn Anh đưa tay ra ý muốn bắt tay với cô -"Mình là Lãnh Uyển Nhi" cô đưa tay bắt lấy tay Nhật Hàn Anh. Bỗng cảm thấy có ai đang kéo áo mình cô liền quay xuống. Là một cô gái có mái tóc vàng xoăn nhẹ giống người phương tây, khuôn mặt cũng khá xinh xắn -"Mình là Giang San, bạn thân của Hàn Anh" Giang San mỉm cười -"Mình là Lãnh Uyển Nhi. Hai cậu cứ gọi mình là Uyển Nhi" Cô mỉm cười. Thật may mắn vì ngày đầu đi học không có nhiều áp lực thậm chí còn có hai người bạn mới.