Cô vợ nhỏ của anh
Chương 3
Thay quần áo, rồi bước xuống phòng ăn thì đã thấy bọn họ ngồi ở đó. Nhìn kĩ lại thì hình như họ chính là người một nhà, ý nghĩ này khiến lòng Uyển Nhu đau xót.
“ Uyển Nhu, con ngồi xuống đi. Tôi nay chúng ta sẽ đi gặp mặt nhà họ Dương” Ông Dương tỏ ra thân thiện với con gái.
“ Được” Sớm biết được mọi chuyện sẽ thế này nên Uyển Nhu vẫn bình thản.
“ Con thay quần áo rồi xuống nhà, chúng ta cùng đi.”Ông Dương tươi cười. Còn bà Dương với nhị tiểu thư thì tỏ vẻ khinh bỉ.
“ Cha, tại sao vậy? Mình con đủ rồi, cần gì phải có nó? Con đẹp thế này mà chắc chắn bên đó sẽ chọn con.” Thanh Mẫn phẫn uất, cô nghĩ cô ta là người đẹp nhất. ( Chị này tự kỉ thấy ớn)
“ Con im lặng đi, đây là quyết định của Dương thiếu gia. Con cũng đi chuẩn bị đi nếu muốn loạt vào mắt xanh của Dương Hạo Nhiên.” Ông ta nói xong rồi cũng đứng dậy rời đi.
* Nhà hàng Royal
Nhà hàng này thật sang trọng, đã được nhà họ Dương bao trọn để tiếp khách. Cả gia đình Sở gia bước vào. Hôm nay Thanh Mẫn mặc một chiếc váy màu đỏ quyến rũ, trang điểm đậm tạo nên hoàn hảo. Còn Uyển Nhu vẫn như thường, hôm nay cô mặc chiếc váy màu tím trang nhã, tóc dài thẳng mượt xõa ra, đi đôi giày cao gót màu đen và bộ trang sức màu trắng bạch kim tinh khiết. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp mượt mà làm người ta say đắm.( Quên nói cho mọi người biết, chị Uyển Nhu là một nhà thiết kế thời trang đó.) Hai cô gái bước vào nhà hàng mang theo hai phong cách làm cho giới nam mê đắm. Thanh Mẫn thì đắc ý vui vẻ cười, trong khi Uyển Nhu thì chẳng quan tâm. Bước về phía bàn lướn có ba người đang ngồi.
“ Xin chào Dương tổng” Ông Sở tươi cười thân thiệt bắt tay ông Dương rồi hướng về phía hai đứa côn gái “ Đây là Uyển Nhu và Thanh Mẫn con gái tôi”.
“ Xin chào hai bác, cháu là Thanh Mẫn, chào anh Dương” Thanh Mẫn hào hứng, chào hỏi thân mật.
“ Xin chào hai bác, chào anh. Cháu tên gọi là Uyển Nhu.” Uyển Nhu chào hỏi cho phải phép rồi lạnh lùng ngồi xuống không để ý đến ánh mắt quái dị của Hạo Nhiên nhìn mình.
“ Chào sở tổng. Đây là Hạo Nhiên, con trai tôi.” Ông Dương giới thiệu hướng về phía Hạo Nhiên.
“ Chào hai vị, hai vị tiểu thư.” Hạo Nhiên tỏ vẻ thờ ơ, đúng phong cách trên thương trường. Giọng nói của Hạo Nhiên vừa vang lên khiến cho Uyển Nhu phải ngước nhìn. Cô nhận xét tỉ mỉ, anh ta có khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan tinh tế, đôi mắt hổ phách cuốn hút, đúng là một mĩ nam hiếm gặp. Thấy Uyển Nhu nhìn mình chằm chằm, Hạo Nhiên nhếch môi cười. Còn Thanh Mẫn thì luôn tìm cách tạo sự chú ý cho Hạo Nhiên. Thấy cuộc nói chuyện thật nhàm chán, Uyển Nhu xin phép đi vệ sinh.
Bước vào nhà vệ sinh, cô rửa mặt cho tỉnh táo lại, tại sao anh ta lại thu hút cô đến thế? Bỗng Uyển Nhu đỏ bừng mặt, vội ra khỏi nhà vệ sinh. Vừa bước ra thì có một cánh tay vững chắc chặn lại, đó là Hạo Nhiên. Nhìn thấy Uyển Nhu thật thú vị nên anh quyết định chọn cô.
“ Anh làm gì vậy?” Hơi bất ngờ, Uyển Nhu vội hỏi.
“ Em cần gì phải căng thẳng như thế chứ?” Thấy phản ứng của Uyển Nhu, Hạo Thiên hứng thú vòng tay ôm lấy cái eo nhỏ thon gọn của cô, hành động đó làm cả người Uyển Nhu nóng rang. “ Mau buông_” Chưa nói hết lời thì đã bị cánh môi nóng rực kia phủ lên đôi môi mềm mại của Uyển Nhu. Thắt chặt lấy eo Uyển Nhu, Hạo Thiên hôn cô say đắm. Uyển Nhu ngốc sững quên luôn cả hành động phản kháng. Nụ hôn đầu đời… cảm thấy thiếu không khí, Uyển Nhu há miệng hít thở thì tạo cơ hội cho Hạo Thiên tiến vào trong. Chiếc lưỡi linh hoạt của anh hút hết mật ngọt trong khoang miệng cô, hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau một hồi lâu cảm thấy không còn không khí, Hạo Thiên mới tiếc nuối buông ra. Anh định chỉ là hôn dọa Uyển Nhu một chút không ngờ cái miệng nhỏ nhắn, ngọt ngào kia lại thu hút anh đến thế. Còn Uyển Nhu thì đỏ mặt, đứng không vững, xụi lơ trong lòng Hạo Thiên.
“ Em không sao chứ?” Vội đỡ Uyển Nhu lên, ôm lấy cô vào lòng, lo lắng hỏi. ( anh Nhiên khôn ghê, chiếm tiện nghi của chị Nhu , hắc hắc )
“ Tôi…tôi…anh…sao…” Uyển Nhu vẫn là nói không nên lời, thấy Hạo Nhiên đang chiếm tiện nghi của mình thì vội đứng dậy đẩy anh ta ra.
“ Có gì đâu? Em sẽ là vợ của tôi.” Hạo Nhiên bá đạo tuyên bố làm cho Uyển Nhu chết đứng tại chỗ luôn. “ Nhưng, tại sao là tôi? Chẳng phải Thanh Mẫn…?”
“ Không, người tôi muốn là em” Lời nói thẳng thừng của Hạo Nhiên khiến cho Uyển Nhu đỏ mặt tía tai. Thấy biểu hiện kia, anh vui vẻ tươi cười rồi không chờ cô phản ứng, Hạo Nhiên vòng tay qua vai Uyển Nhu, đưa cô trở lại bàn tiệc trước con mắt ngạc nhiên của mọi người.
“ Con quyết định, vợ của con sẽ là Uyển Nhu” Hạo Nhiên tuyên bố làm cho Thanh Mẫn và bà Sở tức muốn chết, dùng con mắt giết người bắn về phía Uyển Nhu.
“ Được được” Ông Sở vui vẻ, vì lợi ích thì đứa con nào cũng như nhau thôi.
“ Tốt, tuần sau sẽ tổ chức hôn lễ” Ông bà Dương vui vẻ, hào hứng.
Về đến nhà, Uyển Nhu bị Thanh Mẫn kéo xuống mà phẫn nộ “ Cô đã dùng quỷ kế gì mà Hạo Nhiên lại đồng ý lấy cô hả?” Hành động lôi kéo đó làm cho Uyển Nhu tức giận “ Muốn thì đi hỏi anh ta đó. Đừng hỏi tôi” Nói rồi cô bỏ đi về phòng. Đêm đó nằm ngủ mà Uyển Nhu cứ mãi suy nghĩ đến Hạo Nhiên, khuôn mặt ấy, nụ hôn ấy… những suy nghĩ khiến Uyển Nhu ngượng ngùng đỏ mặt, tim cô đập nhanh. ( ặc chị này bị trúng tiếng sét ái tình. Hắc hắc )
Buổi tối khi Uyển Nhu đang ở nhà xem tivi, Hạo Nhiên tới đưa Uyển Nhu đi, địa điểm đến chính là Bar Night- lớn nhất. Uyển Nhu bị Hạo Nhiên kéo đi tuy không hiểu gì nhưng cũng không có phản ứng.
“ Anh kéo tôi đi đâu đó hả?” Uyển Nhu tức giận đỏ bừng mặt trông thật đáng yêu. Hạo Nhiên tiến tới nhéo má cô “ Lúc này em thật đáng yêu quá đi? Chúng ta sắp thành vợ chồng rồi? Xưng hô thân mật hơn đi.” Hạo Nhiên cười đểu.
“ Không. Tôi không thích_” Lời Uyển Nhu chưa nói xong thì bị Hạo Nhiên hôn lên đôi môi kia. Cô nổi đóa “ Anh sao dám_” lại bị hôn tiếp “ Em nếu không nghe lời tôi sẽ hôn tiếp”. Anh ta bá đạo yêu cầu.
“ Anh, tôi…em” Uyển Nhu ngượng ngùng mà sợ hãi nói. Cách xưng hô kia khiến Hạo Nhiên hài lòng ôm lấy Uyển Nhu như một đứa trẻ khiến cô bật cười. ( Haizz…anh này lợi dụng người ta mọi lúc mọi nơi.)
Cả hai cũng nhau tiếng vào bar. Trông họ thật xứng đôi làm bao nhiêu người ganh tị, thèm muốn. Lúc trước ở Anh lúc nào cũng bị đám yêu tinh kia kéo đến bar nên nơi này chẳng có gì xa lạ với Uyển Nhu. Hạo Nhiên kéo Uyển Nhu và một căn phòng Vip nơi có đám bạn của anh đang ngồi cùng các người đẹp.
“ hey, Hạo Nhiên, ai đây? Xinh đấy.” Một anh chàng cũng tuấn tú tươi cười vỗ vai Hạo Nhiên.
“ Cho tụi này mượn đi?” Một anh khác lại nói đùa làm cho người Uyển Nhu vì tức mà run lên.
“ Muốn chết sớm à, là vợ tương lai của tôi đó. Hừ” Hạo Nhiên hừ lạnh làm tụi kia im luôn.
“ Xin chào, tôi là Sở Uyển Nhu” Giọng nói trong trẻo giới thiệu kia làm mọi người ngất ngây. Điều đó khiến Hạo Nhiên tức điên.( anh Nhiên lạ quá, không yêu mà ghen ).
“ Ah, chào em. Anh là Minh Nhật, còn đây là Khang Kiện.” Minh Nhật đứng lên giới thiệu.
“ Hạo Nhiên, hiểu luật chơi chứ, muốn vào nhóm này thì phải qua ải tụi này đã” Khang Kiện cười đểu, nháy mắt với mọi người.
“ Không được. Uyển Nhu chỉ là một cô gái thôi, sao chịu nổi các cậu. Tôi không đồng ý.” Hạo Nhiên nắm chặt tay Uyển Nhu, lo lắng không đồng ý với đề nghị của bọn này.
“ Anh, sao thế?” Uyển Nhu thấy lạ nên hơi lo lắng nhíu mày.
“ Nhiên, cậu giữ kĩ quá. Phải chấp nhận đi” Minh Nhật vỗ tay ba cái, phục vụ đem vào 5 chai rượu loại nặng. Nhìn thấy những thứ đó, hơi nhíu mày Uyển Nhu hiểu ý bọn họ, cô cười nhếch môi. Sau đó nắm tay Hạo Nhiên trấn an anh, thì ra anh là lo lắng cho cô, phút chốc tim cô đập lỗi một nhịp.
“ Làm sao mình cô ấy uống được, tớ sẽ uống thay.” Hạo Nhiên tức quá, nóng đỏ bừng mặt.
“ Không được. Uyển Nhu này, nếu muốn làm vợ của Hạo Nhiên thì phải qua ải tụi này đã, em thấy sao?” Khang Kiện cười thân thiện với Uyển Nhu. Các cô gái trong phòng thì tỏ ra khinh bỉ Uyển Nhu, nhìn cô như một cô gái bệnh tật, yếu ớt mà khinh thường.
“ Em đồng ý” Uyển Nhu thản nhiên nói, nháy mắt với Hạo Nhiên. Hạo Nhiên đứng dậy kéo Uyển Nhu “ Em sao chịu nổi, tôi không đồng ý”. Uyển Nhu cười hiền hòa, ôm lấy Hạo Nhiên “Anh yên tâm đi, hãy tin em”. Hành động kia của Uyển Nhu làm Hạo Nhiên ngốc sững, lần đầu cô chủ động ôm lấy anh.( Chị này biết dùng mĩ nhân kế… hahaha ). Và chính Uyển Nhu cũng không lí giải nổi, vội đỏ mặt buông ra nhưng không kịp nữa rồi, Hạo Nhiên ôm chầm lấy cô, hôn lên trán Uyển Nhu “ Tôi tin em”. Tuy nói là vậy nhưng anh vẫn còn lo. Đó là 5 chai rượu loại cực nặng.
Truyện khác cùng thể loại
173 chương
24 chương
10 chương
10 chương
69 chương
366 chương