hi nàng và Ilios ở trong xe và đang trên đường về nhà, sau khi sắp xếp hẹn ăn tối với gia đình Constantin trong tuần, mới nói với chàng. “Anh đã đúng về anh họ của mình. Thật không thể giao phó tương lai của các con trai anh cho hắn được. Anh có nghĩ hắn ta tin những điều anh nói về chúng ta chứ?”
“Tôi đương nhiên là hy vọng thế,” Ilios trả lời
Bởi vì chàng muốn từ bỏ nàng, dĩ nhiên rồi.
Ilios bực với chính mình. Sự thừa nhận của Lizzie rằng nàng sai về anh họ của chàng đã nhắc chàng về những cảnh báo từ trước của nàng rằng sự yếu đuối của các con trai chàng chẳng có gì liên quan đến hắn. Tại sao chàng lại lo lắng về những gì nàng nghĩ? Tại sao cái suy nghĩ nguy hiểm rằng Lizzie sẽ là một người mẹ tốt lại cứ tìm đường chui vào trong đầu chàng? Chàng đã biết là mình quyết định đúng những thứ có liên quan đến cuộc đời mình, và Lizzie có thể muốn có bao nhiêu đứa con tùy thích miễn là chúng không phải con của chàng.
“Em sẽ nói chúc ngủ ngon,” Lizzie bảo chàng ngay tại căn hộ, khi nàng bước đến để cởi áo khoát ra. “ Sau cùng thì, em chắc rằng anh có việc cần làm”
Tại sao nàng lại nói như thế? Ilios không ngốc nghếch_mà còn ngược lại nữa. Chàng rất mẫn cảm, và chàng buộc phải nghe những lời nói như có axít trong giọng nàng và đoán ra rằng nàng cố tình chọc tức mình. Nàng nín thở, chờ đợi chàng thách thức mình, nhưng chàng lại bỏ đi mất, bỏ lại nàng cảm thấy an tâm rằng cách cư xử liều lĩnh của mình không hề khợi tức một sự đáp trả nào.
Trong phòng thay đồ của phòng ngủ chính nàng treo áo khoác lên và tự cảnh cáo mình rằng chàng có đòi hỏi một sự giải thích cho nhận xét của mình hay không, chàng có thể dễ dàng nhận ra rằng nó đã trêu tức chàng bởi nàng vô cùng thèm muốn được chàng đưa vào giường một lần nữa, với tình yêu của chàng.
Tất cả là cũng bởi vì cái hôn chàng trao lúc tối nay_cách nó làm cho nàng nhức nhối với nỗi đau về tình yêu không được đáp lại dành cho chàng.
Trong phòng khách Ilios mở laptop. Lizzie nói đúng, chàng có việc phải làm_và, như chàng đã phát hiện ra cách đây nhiều năm, công việc của chàng không chỉ là thuốc trị bách bệnh có thể ngăn được mọi nỗi đau của chàng, nó còn là bạn đồng hành thân thiết và đáng tin cậy nhất, người đồng mình gần gũi chàng nhất trong trận chiến giành độc lập với tất cả những đòi hỏi mang cảm xúc con người nhất còn lại. Nó duy trì và hỗ trợ chàng, và chàng biết rằng trong những giây quan sát màn hình trước mặt mình thì tất cả những suy nghĩ về Lizzie Wareham và những cảm xúc không mong đợi nàng gợi ra trong chàng sẽ biến mất.
Chỉ là nó không thể. Dù cho chàng nỗ lực tập trung vào màn hình bao nhiêu đi nữa, tất cả những gì chàng có thể thấy là hình ảnh của Lizzie trong trái tim mình.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bất kì nó là thứ gì, chàng cũng không muốn nó, Ilios điên cuồng nghĩ. Không có một chỗ trống nào trong đời chàng dành cho nó cả_ hoặc là cho nàng. Nhưng chàng càng bám dính vào cái suy nghĩ ấy thật nhiều bao nhiêu,để từ chối tất cả những gì chàng thật sự khao khát, thì cơ thể chàng lại càng đau nhức vì Lizzie bấy nhiêu. Cơ thể chàng. Đó là tất cả. Đó là tất cả những gì của nó_ một khao khát xác thịt được kết nối lại bởi vì thiếu thốn sex đều đặn và sự thật là chàng đang chia sẻ không gian sống với một người phụ nữ. Bất kì phụ nữ nào cũng sẽ làm chàng bị tác động tương tự. Bất kì phụ nữ nào ư? Vậy thì tại sao hình ảnh của nàng là thứ chàng có thể nhìn thấy trong đầu mình, cơ thể nàng làm chàng đau đớn muốn ôm lấy, tình yêu của nàng giờ là thứ mà chàng đang đói khát?
Không. Chàng chối bỏ một cách dứt khoác không chấp nhận cái suy nghĩ mà bằng cách nào đó đã trượt vào trong đầu chàng. Nếu chàng muốn bất kì thứ gì từ nàng vậy thì nó chỉ đơn thuần là sex. Không có gì hơn.
Chứng minh đi, một giọng nói bên trong thách thức chàng. Hãy đi đến với nàng ngay lúc này và ôm nàng trong tay mi, siết lấy nàng và vuốt ve nàng và chứng minh rằng khi mi làm những thứ đó tất cả những cảm giác của mi chỉ là một sự đáp ứng cho triệu chứng đòi hỏi tình dục, mà không có bất kì một cảm xúc nào làm ô nhiễm sự thuần khiết về thể xác của nó cả đi.
Ilios nhìn đến cánh cửa. Thật là nực cười. Chàng không có bất kì việc gì phải đi chứng minh với bất kì ai_ít nhất là chính chàng. Nhưng không hiểu sang chàng đã đứng lên và tiến đến phòng ngủ.
Lizzie đang vừa leo lên giường thì cánh cửa bật mở ra và Ilios sải bước vào phòng.
“Tôi nghĩ rằng tối nay tôi sẽ có một đêm hơi sớm cho mình,” chàng nói với nàng, trước khi biến mất vào phòng thay đồ.
Nằm bên dưới đống chăn gối, dạ dày nàng rung lên với một sự pha trộn giữa ngơ ngác và phấn khởi, Lizzie cố thở bình thường và thư giãn, cảnh báo mình rằng Ilios có lẽ không có bất kì ý gì hơn chính xác điều chàng đã nói.
Mình không cần phải làm thế này, Ilios đảm bảo với chàng, khi chàng đứng bên dưới vòi nước của vòi sen.
Có phải anh ta sợ rằng mình không thể chứng minh được những gì mình đã tuyên bố không nhỉ? cái giọng nói bên trong lại trêu tức chàng.
Không! Ilios phản đối. Chàng bước ra ngoài vòi sen và lấy cái khăn tắm. Nếu nàng không vuốt ve ôm lấy khuôn mặt chàng và nhìn chàng theo cách nàng đã làm buổi tối nay, khi chàng bị buộc phải thể hiện cảnh tân hôn hạnh phúc của mình với Tino, vậy thì điều này sẽ không bao giờ phải xảy ra cả đâu. Chàng sẽ không đau nhức như hiện giờ đối với nàng. Không ư? Nếu đó là tất cả đã làm cho chàng phải đau đớn nhức nhối vì nàng, vậy thì còn sự việc rằng chàng đã nhức nhối vì nàng cũng tương tự như thế này mỗi đêm trước đó thì chàng giải thích sao đây?
Đó là sex_ đó là tất cả. Sex.
Chàng ném cái khăn xuống. Vẫn còn thời gian để ngừng nó lại, vẫn còn thời gian để bỏ đi và sử dụng sức mạnh ý chí của mình giọng nói bên trong chàng lên tiếng.
Có thể là vẫn còn thời gian, nhưng vậy thì sự khao khát để đâu đây? Đó, Ilios thừa nhận khi chàng mở cửa phòng ngủ, tất cả là vì Lizzie.
Nàng đang nằm bên phía giường của Ilios. Làm sao nàng có thể quên được nhỉ?
“Em đang nằm phía của anh,” nàng nói khi chàng tiến tới. “Em sẽ chuyển đi”
“Tại sao?” Ilios dịu dàng hỏi. “Khi mà chúng ta đang cùng chung ở một nơi?”
Lizzie cảm thấy tim mình đập dữ dội, và sau đó thì cơ thể nàng tràn đầy một niềm vui sướng quá độ đổ vào như mật ong tan chảy.
Không gì có thể sánh được với điều nàng cảm nhận khi Ilios vào trong giường và kéo nàng đến gần mình. Giống như nàng, chàng cũng trần truồng, và cảm giác của làn da chàng áp vào da nàng là một sự mơn trớn đầy nhục cảm gần như không thể chịu đựng nổi
Điều này không nên xảy ra. Không phải bây giờ, khi nàng biết rằng mình đã yêu. Trước đây thì là khác, còn bây giờ… Giờ nàng đang lừa dối chàng, lấy đi khỏi chàng những thứ mà chàng không muốn trao cho nàng. Ilios đang chạm vào nàng, lướt những đầu ngón tay mình xuống vùng da dưới cánh tay mềm mại nhạy cảm của nàng và làm nàng run rẩy trong một sự hân hoan đáp trả rộng mở. Lizzie nhấc tay mình lên vai chàng, định bảo với chàng là họ phải dừng lại, nhưng như thế nào đó sự gợi cảm của bắp thịt cuồn cuộn nam tính mạnh mẽ ấm áp và những cơ bắp bên dưới sự đụng chạm của nàng đã làm cuốn phăng đi những ý định tốt đẹp của nàng, quyến rũ lôi kéo sức mạnh ý chí của nàng vào phục vụ cho duy nhất nhu cầu cấp bách của nàng lúc này mà thôi.
Nhắm mắt lại, Lizzie vuốt ve những múi cơ sau lưng chàng, thần kinh nàng ghi nhận lại sự sung sướng của mỗi cái vuốt. Có phải da thịt đàn ông thật sự khác biệt với da thịt phụ nữ_dày hơn, nhẵn hơn, ấm áp hơn, mượt mà đầy cảm xúc hơn lụa, và thế nào đấy lại nam tính nữa? Hoặc là nó chỉ đơn giản là sự đáp trả của nàng khi biết rằng da thịt nàng đang ve vuốt là thuộc về Ilios nên đã làm cho nàng cảm thấy thế?
Khi chàng hôn nàng và giữ lấy nàng sự thèm khát của Ilios dành cho nàng đã như một dải băng lửa, đến khi nó lấp đầy tim chàng và những mạch máu của chàng, tràn vào mỗi cái vuốt ve đụng chạm của chàng và đến nỗi nó định hình được những cảm giác của chàng trên da thịt nàng.
Bầu ngực mềm mại của nàng được ôm trọn bên trong bàn tay chàng, vừa vẹn một cách hoàn hảo như thể nó được tạo ra là chỉ để cho chàng nắm lấy, và những cảm xúc kích tình của đôi núm khi nó đáp lại sự mơn trớn của chàng là theo cách chỉ đáp ứng lại với chỉ những vuốt ve của mình chàng. Cơ thể nàng ưỡn cong mời mọc chàng chiếm lấy thì như chỉ được khơi gợi lên bởi chàng và dành cho riêng chàng, như thể chúng được làm ra chỉ cho một người và chỉ duy nhất một người mà thôi.
Làm sao mà một cái vuốt ve nhẹ nhàng thanh mảnh như thế này lại có một sức mạnh bòn rút hết sự chống cự của suốt một đời chàng được vậy? Làm sao mà nó dường như mang lại sự bảo hộ và sự thỏa mái dễ chịu được vậy? Làm sao nó có thể có một sức mạnh chuyển đổi một người đàn ông đối với cảm xúc là như kẻ thù thành một người đàn ông đi thèm thuồng…? Một người đàn ông đi thèm cái gì?
Ilios di chuyển không ngừng chống lại những suy nghĩ của mình, chống lại sự yếu đuối của mình đang cho phép cái nhu cầu xa lạ này mang bản chất của chàng trao cho sự bảo vệ của người khác. Chàng ôm lấy gương mặt của Lizzie để có thể hôn nàng. Hôn nàng và cảm nhận sự đáp trả của nàng để thiết lập lại vai trò của chàng là người chịu trách nhiệm cho những gì đang xảy ra. Và trách nhiệm của chàng là cho cả hai người, Ilios cảnh báo mình_một trọng trách chàng đã xao lãng một lần.
Bên dưới cái hôn của Ilios Lizzie thở dài một hơn nhẹ nhõm vui sướng. Không thể nào không để cho tay nàng theo những dốc nghiêng của chính nó và lướt xuống theo chiều dài trơn bóng của cơ thể chàng, qua đường cong nam tính ngay hông chàng phẳng lì, và sau đó đi đến phần cuối của đốt sống lưng chàng. Áp lực của miệng Ilios trên miệng nàng ngày càng gia tăng, cánh tay chàng siết chặt quanh thân nàng khi chàng lăn nàng xuống dưới thân mình. Nồng nhiệt, Lizzie hé môi mình ra, lưỡi nàng mơn trớn vuốt ve lưỡi chàng, những đầu ngón tay nàng lướt vào chỗ hõm sâu cuối xương cụt đốt sống lưng của chàng.
Có phải đó là tình yêu của nàng dành cho Ilios đã mang lại sự gần gũi về thể xác đau thắt con tim mà họ đang chia sẻ lúc này? Lizzie tự hỏi thổn thức. Nó phải là thế; không còn cách giải thích nào khác được, chắc chắn rồi, vì nhận thức sâu sắc về sự gần gũi thể xác và sự kết nối nàng cảm thấy đối với chàng.
Nàng rên nhẹ vui thích khi Ilios phủ lên cả người nàng, đáp lại cái nhu cầu đang lớn dần lên thúc ép của nàng. Niềm hoan lạc say mê từ đôi tay chàng trải dài theo đùi nàng và môi chàng nhấm nháp cái vật nữ tính của nàng, lấy đi cả khả năng lẫn ý chí của nàng để làm bất kì điều gì hơn cả việc trao thân cho chàng khi chàng phủ lên trên người nàng, da thịt chàng bừng sáng trong ánh trăng, cương cứng và trêu người. Lizzie vươn đến nó, bao bọc cái đầu sưng phồng của cái vật đàn ông của chàng, mê mải trong sự nhận thức của việc chiếm hữu chàng.
Thứ mà là khoái cảm giờ đã trở thành một sự khẩn nài dữ dội nện vào _một bản năng nguyên thủy thôi thúc mãnh liệt đủ để đạp tan mọi thứ cản đường nó.
Làm thế nào niềm lạc thú của cái vuốt ve lại quá mãnh liệt đến nỗi nó xâm lấn vào mọi phần trên cơ thể chàng, làm cho dây thần kinh của chàng thét lên bên dưới sự tấn công dữ dội của nó? Chàng muốn Lizzie tiếp tục mơn trớn chàng mãi mãi. Chàng muốn nàng lướt lên và biết hết mọi ngóc ngách trên người chàng. Chàng muốn_Như thể một giọt nước rơi thẳng đứng đã xuất hiện ngay một nơi vô tận mờ mịt trong suy nghĩ của Ilios ngăn chặn lại khi chàng nhận ra mối nguy hiểm chàng đang đối mặt. Chàng không thể, sẽ không cho phép mình cảm thấy thế này. Nó sẽ chống lại hết mọi thứ mà chàng đã lên kế hoạch cho nó. Nó không được xảy ra. Nó phải bị phá hỏng.
Đột ngột, Ilios ép mình phải buông Lizzie ra, lùi mạnh khỏi nàng, bỏ nàng lại không một cái ngoái đầu hay một lời giải thích.
Ilios đã đi. Nàng còn lại một mình trên giường nơi mà trước đó còn là một nơi tuyệt vời của sự giao hoan và chia sẻ khát khao mà giờ đây chỉ là một nơi trống rỗng và thực tế đến khắt nghiệt.
Cuộn mình vào nỗi đau, Lizzie nghiến chặt chống lại tiếng khóc khổ sở vì thất vọng đau đớn đang đốt cháy cổ họng nàng. Nàng trông mong gì chứ? Rằng điều không thể sẽ xảy ra và Ilios sẽ bày tỏ tình yêu chàng dành cho nàng ư? Nàng đã 27 tuổi chứ không còn là 17, và chắc chắn những gì đã xảy ra cho em gái của nàng đã cho nàng thấy sự thương tổn có thể có khi một người phụ nữ ngốc nghếch đi tin vào tình yêu dành cho một người đàn ông sẽ có sức mạnh biến đổi anh ta, như thế nào đó làm ảo thuật đảo lộn lại tình yêu dành cho nàng.
Ilios không yêu nàng. Chàng đã làm rõ nó theo cách chàng đã rút lui khỏi nàng, từ chối nàng với vẻ không tin tưởng và giận dữ đó đã nói rõ ràng với nàng hơn bất kì một lời nói nào rằng chàng không chỉ không hề yêu nàng, mà còn ao ước rằng nàng không có ở đó nữa.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
31 chương
27 chương
53 chương
20 chương