Uất Trì Diệc Thù mỉm cười: “Cũng không phiền toán gì đâu ạ. Từ nhỏ đến lớn con cũng đã quen rồi. Hơn nữa, ngày hôm qua còn là lễ trưởng thành của cô ấy nữa” “Hai đứa ăn sáng chưa? Vào trong đi, dì xuống bếp làm mấy món cho hai đứa” Nghe thấy bữa sáng, Đường Viên Viên lập tức lắc đầu: “Mẹ, con không ăn nổi nữa rồi, con ăn sáng rồi” “Ừm, chú Đường, dì Đường, cháu có chuyện khác nên cháu xin phép Về trước” “Không vào ngồi một lát sao? Cháu cũng vừa mới tới..” Đường Viên Viên kéo tay áo Bà Đường, nói nhỏ: “Hôm qua, anh đã ở cùng con cả một ngày rồi nên hôm nay chắc là còn có chuyện khác cần phải giải quyết” Nhìn cái cách bảo vệ này này, than ôi, bà Đường chỉ đành thở dài trong lòng. Người ta nói con gái đều hướng về người ngoài, xem ra là không sai chút nào, con bé này chưa gả cho người ta mà đã bênh người ta rồi, không biết đến lúc gả đi rồi còn thế nào nữa? Nhưng là phụ nữ nên Bà Đường cũng có thể hiểu được. “Được rồi được rồi, biết là con đau lòng rồi, vậy Diệc Thù mau trở về đi, trên đường đi nhớ cẩn thận” <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210723/co-vo-danh-trao-1727-0.jpg" data-pagespeed-url-hash=395797731 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> “Mẹ!” Vẻ mặt Đường Viên Viên có chút tức giận: “Anh không phải loại người như vậy, mẹ còn không hiểu sao? Hơn nữa, hôm qua chúng con đến khách sạn của nhà mình nên không cần chứng minh thư” Nghe vậy, bà Đường sửng sốt: “Khách sạn của nhà mình?” “Ừm, mẹ, chẳng lẽ mẹ quên rồi sao, nhà của chúng ta là hoạt động theo kiểu ngành công nghiệp khách sạn”“ Bà Đường có chút không nói nên lời: “Là khách sạn nào?” Đường Viên Viên nói ra địa chỉ của khách sạn, ba Đường cũng đi tới: “Thì ra tối hôm qua các con đến khách sạn này sao?” “Vâng ạ” “Viên Viên” Bà Đường lo lắng xoa xoa lòng bàn tay, “Con cảm thấy Diệc Thù đối xử với con như thế nào? Về phương diện đó, thẳng bé tâm có ý gì đó với con không?” Đường Viên Viên còn chưa kịp đỏ mặt, Bà Đường đã võ vỗ tay lên trán ba Đường: “Hỏi cái gì vậy? Ngay cả chuyện tìm cảm của con gái mà ông cũng muốn chĩa mũi vào sao? Ông là đàn ông đàn ang, còn Viên Viên vẫn là con gái, nếu ông là con bé xem có ngại ngùng hay không?” Ba Đường bị bà Đường đánh nên có chút uất ức, sờ sờ đầu không dám nói gì thêm. Bị vợ kiểm soát nghiêm vậy đấy, ông khổ quá mà. Đường Viên Viên nhìn dáng vẻ của ba cảm thấy có chút chút đáng thương, nhưng vẫn là không giúp ông nói đỡ lơì nào. Bà Đường sau khi tức giận mắng mỏ ba Đường xong thì quay đầu mỉm cười nhìn Đường Viên Viên. “Viên Viên, chúng ta đừng nói với ba con nữa, nói mẹ nghe xem, con thấy Diệc Thù đối xử với con thế nào? Mà cảm giác của con với Diệc Thù là ra sao?” “Tuy rằng, con mới trưởng thành hôm qua nhưng mẹ có chút vấn đề muốn hỏi con. Dù sao con cũng không còn nhỏ bé gì nữa, có một số chuyện cũng nên cần suy nghĩ rõ ràng, biết chưa nào?” Đường Viên Viên hoàn toàn không hiểu ý bà Đường nói, ánh mắt có chút bối rối. “Sao vậy mẹ? Tại sao đột nhiên mẹ lại hỏi con như vậy?” Thực ra từ trước đến nay, cô vẫn luôn thể hiện rằng mình thích anh mà, nhưng tại sao hôm nay hai người lại hỏi vậy? Hơn nữa, anh đối xử với cô cũng rất khắc chế, đúng mực, lúc cô chưa trưởng thành cũng nói rồi, đợi đến khi cô trưởng thành sẽ nói sau. Nhưng khi cô trưởng thành rồi, đến một nụ hôn anh ấy cũng không muốn trao cho cô. Cô chắc chắn rằng mình thích anh, nhưng cô không biết trong lòng anh nghĩ gì. “Không phải đột ngột mà mẹ hỏi như vậy đâu, thực ra mẹ luôn muốn hỏi con điểu này, dù sao nhiều chuyện con cũng phải tự mình hiểu rõ’ Chính lời nói của Uất Trì Diệc Thù đã khiến bà Đường phải suy nghĩ, bà xua tay ý bảo ba Đường vào phòng trước, sau đó nắm tay Đường Viên Viên đi về phía hoa viên. “Con cùng Diệc Thù từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, kể từ lúc con có ý thức thì trong đầu đều là hình ảnh cuả cậu ấy. Cậu ấy lại ưu tú như vậy, việc con thích cậu ấy là điều dễ hiểu, nhưng con đã bao giờ để ý đến những chàng trai khác chưa?” Bà Đường nói một cách nghiêm túc: “Mẹ biết bây giờ con thích Diệc Thù, nhưng con có bao giờ nghĩ qua rằng, có lẽ vì con chưa tiếp xúc với những chàng trai khác nên trong tiềm thức của con luôn cho rằng mình thích cậu ấy không? Nếu con thử đi tìm hiểu, tiếp xúc với những người khác, con có thể sẽ nhận ra rằng mình chỉ đang ỷ lại vào cậu ấy, chỉ coi cậu ấy giống như anh, không có tình yêu nam nữ?”.